Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1765: Cánh tay tàn trong tinh không




Theo lần lượt linh văn xuất hiện, khí tức của đại kiếm bắc mạch cũng từ từ trở nên khác biệt. Đến cuối cùng, sau khi bị Bạch Tiểu Thuần luyện linh đến số lần nhất định, trên đó tản ra sự sắc bén, đã kinh tâm động phách.

- Chỉ dựa vào thanh kiếm này, muốn đối mặt với Thái Cổ... còn chưa đủ!

Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần có chút bình phục. Sau khi hắn thu hồi đại kiếm bắc mạch, lại trực tiếp thoáng một cái, biến mất ở trong mật thất.

Thời điểm xuất hiện, hắn thình lình đã ở trên quạt tàn. Lần này hắn hoàn toàn không có một chút dừng lại nào. Hắn cảm thấy sát cơ cùng điên cuồng trong lòng mình lúc này, nhất định phải phát tiết một chút. Nếu không, hắn cảm thấy tâm lý của mình sẽ bị suy sụp.

Mà phương pháp phát tiết tốt nhất, chính là xông qua cửa ải!!

Giờ phút này, hắn thậm chí cũng không đi suy nghĩ xem khí linh có ngủ say hay không. Cho dù là đối phương thức tỉnh, Bạch Tiểu Thuần cũng muốn điên cuồng một lần, cũng muốn bạo phát một lần. Thoáng một cái hắn đi ngay vào cửa ải, bắt đầu xông qua ải!

Tiếng sấm không ngừng vang vọng ở bên trong cửa ải này. Sự điên cuồng của Bạch Tiểu Thuần, vào giờ phút này hoàn toàn nổ tung ra. Đại kiếm bắc mạch được hắn nắm ở trong tay, quét ngang tám phương. Bất luận là lực lượng thân thể hay tu vi, đều lần lượt phát tiết ở trong này, kinh thiên động địa!

Cửa ải thứ tám mươi lăm, cửa ải thứ tám mươi sáu, cửa ải thứ tám mươi bảy!

Độ khó của cửa ải càng lúc càng lớn, nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần điên cuồng, khiến cho hắn căn bản cũng không quan tâm cửa này sẽ xuất hiện cái gì. Trong mắt hắn chỉ có huyết sắc. Trong tâm thần hắn tràn ngập sự giết chóc.

Giết giết giết!!!

trong tiếng gầm nhẹ, thân thể cùng tu vi của Bạch Tiểu Thuần, vì sát cơ rèn luyện, lại có thể dung hợp lại với nhau ở cấp độ sâu hơn. Dù sao trước thân thể hắn tăng cao trên diện rộng, cùng tu vi vẫn tồn tại một ít không hòa hợp. Nhưng hôm nay ở trong qúa trình giết chóc này, ở trong sự phát tiết bạo phát ra, thật giống như được không ngừng đánh bóng. Càng dung hợp, chiến lực của hắn rốt cuộc lại tăng cao hơn một ít.

Cửa ải thứ tám mươi tám, cửa ải thứ tám mươi chín...

Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần tiến đến cửa ải thứ chín mươi, thương thế của hắn đã rất nặng, hơn tất cả những lần trước đây. Bất Tử Quyển vận chuyển, cũng cùng với tu vi dung hợp, càng thêm kinh người. Hắn ra tay, cũng giống như trở lại thời điểm ở thế giới Thông Thiên... Lấy thương thế đổi lấy giết chóc!

Từ trên dãy núi Lạc Trần, phong cách chiến đấu như vậy, liền trở thành phương pháp đặc hữu của Bạch Tiểu Thuần. Cho đến hiện tại, khi hắn lại thi triển ra chiến pháp như vậy, không nói dày công tu luyện, cũng chênh lệch không bao nhiêu.

Khi nhiệt huyết của hắn sôi trào, khi hắn phát tiết đến cực hạn, khi trong ánh mắt hắn đã càng điên cuồng lên, chính là ở cửa ải thứ chín mươi này!

Thế giới ở cửa ải thứ chín mươi, là một mảnh thiên địa tràn ngập núi lửa. Bầu trời là màu đen. Đó là mây đen do tro bụi trong núi lửa hình thành. Trên mặt đất có thể nhìn thấy được mọi chỗ đang có núi lửa phun trào. Toàn thế giới đều đang chấn động ở trong từng tiếng nổ lớn.

Mà ở trong thế giới tràn ngập sự nổi giận này, thình lình có ba thân thể thạch trùng kích thước kinh người, cũng phải đến vạn trượng, đang ở trên mặt đất không ngừng xuyên qua. Cho dù là núi lửa đang phun trào, bọn họ cũng không không dừng lại. Bình thường sau khi bọn họ trực tiếp xuyên qua, khiến cho biển lửa nham thạch nóng chảy khuếch tán trong phạm vi lớn. Bọn họ lại chạy ở trong nham thạch, rốt cuộc lông tóc không tổn hao gì.

Rất khoa trương là bọn họ đi qua nơi nào, những nham thạch nóng chảy này lại có thể bắt đầu hóa đá, sau đó lại bị càng nhiều nham thạch nóng chảy nhấn chìm. Từ phía xa nhìn lại, cả vùng ngoại trừ núi lửa phun trào ra, lại giống như một mảnh biển nham thạch nóng chảy. Những bọt sóng màu đỏ ngập trời, rất kinh người.

Gần như ở trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, một thạch trùng trên mặt đất hình như có phần điều tra ra. Nó chợt ngẩng đầu. Sau khi chú ý tới bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần, nó bỗng nhiên phát ra một tiếng rít gào, tốc độ cực nhanh, rốt cuộc hóa thành một đạo tàn ảnh, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần cắn nuốt.

Nếu như đổi lại là thời điểm khác, Bạch Tiểu Thuần tất nhiên sẽ né tránh. Nhưng hắn hiện tại, trong chớp mắt khi thạch trùng lao đến, hai tay hắn bấm quyết đột nhiên vung lên. Nhân Sơn Quyết được thi triển ra, khiến cho trong hư vô ở bốn phía xung quanh vặn vẹo. Từ trong không trung xuất hiện một khối đá lớn, chớp mắt lại bao bọc xung quanh Bạch Tiểu Thuần, kết hợp vưới hắn thành mộ người đá cực lớn!

Một tiếng rít gào còn muốn chấn động trời cao hơn cả thạch trùng kia, lại từ trong miệng Bạch Tiểu Thuần truyền ra. Hắn không lùi mà tiến tới, lại trực tiếp cùng thạch trùng này chiến đấu cùng nhau.

Ầm ầm.

Những âm thanh điếc tai nhức óc vang lên. Một trận chiến này, khiến cho thế giới của cửa ải này phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, cũng dẫn động tới hai con thạch trùng khác từ bốn phía xung quanh gào thét tới gần, muốn chiến đấu cùng Bạch Tiểu Thuần!

Mấy ngày sau, khi Bạch Tiểu Thuần từ trong cửa ải thứ chín mươi này đi ra, toàn thân của hắn tràn ngập máu tươi. Tay phải của hắn còn biến mất. Thậm chí nửa bên mặt của hắn còn có thể nhìn thấy được xương!

Nhưng hai mắt hắn lộ ra, cuối cùng không phải là sự điên cuồng không lý trí nữa, mà là một mảnh yên tĩnh. Chỉ có điều ở phía sau sự bình tĩnh này, che giấu một sự thâm thúy, càng giống như bình yên trước cơn gió bão.

Cửa ải thứ chín mươi, đã bị hắn xông qua!

Lúc này sau khi đi ra, vừa đến trên quảng trường, Bạch Tiểu Thuần lại không chịu nổi nữa, phun ra một búng máu tươi lớn, ngã xuống. Nhưng hắn vẫn giãy dụa ngồi dậy, bắt đầu thổ nạp.

Theo tu vi vận chuyển, theo lực lượng thân thể khôi phục, lại qua ba ngày, cánh tay của Bạch Tiểu Thuần một lần nữa mọc ra. Một nửa bên mặt của hắn đang từ từ khôi phục lại. Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra.

Tu luyện của hắn còn chưa kết thúc. Máu tươi của thạch trùng này giống như có đầy đủ lực lượng ăn mòn mãnh liệt nào đó, khiến cho khả năng khôi phục của hắn cũng trở nên chậm chạp hơn so với bình thường. Lúc này sở dĩ hắn thức tỉnh, là bởi vì quạt tàn này đột nhiên truyền đến chấn động mãnh liệt.

Theo chấn động, một khí tức khiến cho tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động mạnh, rốt cuộc từ trong tinh không bên ngoài quạt tàn, bỗng nhiên truyền đến.