Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1628: Mời (2)




Lúc này không có gì phải lo lắng, Tư Mã Vân Hoa lập tức mở miệng, nói ra trọng điểm xông qua cửa thứ bảy, cho Bạch Tiểu Thuần biết.

- Hủy mê cung?

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Mấy ngày nay, hắn căn bản không có đi cân nhắc cửa thứ bảy. Lúc này sau khi nghe được đáp án của Tư Mã Vân Hoa, cẩn thận suy nghĩ một chút. Đây chính là một biện pháp, cũng là phương pháp phù hợp với tính cách của người đầu tiên người xông qua ải Quảng Mục Thiên Tôn.

Nếu không tìm được lối ra, vậy thì đánh ra một lối đi.

Chỉ có điều hiển nhiên có thể làm được điểm này, sợ là chỉ có tu vi Thiên Tôn mới có thể. Tu sĩ Bán Thần cho dù ý thức được điểm này, cũng không có sức làm được.

Tư Mã Vân Hoa mỉm cười, tiếp tục nói ra kinh nghiệm hắn xông qua cửa thứ tám cho đến cửa ải thứ mười bảy, cho Bạch Tiểu Thuần biết. Về phương diện này, hắn thực sự không giữ lại. Đối với tốc độ xông qua ải, hắn càng sốt ruột hơn cả Bạch Tiểu Thuần...

Về điểm này, đối với nắm giữ quyền hạn, thậm chí tự mình tăng mức độ khó khăn của Bạch Tiểu Thuần mà nói, hắn rất rõ ràng Tư Mã Vân Hoa không giấu diếm. Mặc dù không tình nguyện, nhưng hắn lại không có cách nào, chỉ có thể đứng dậy, đi vào cửa thứ bảy.

Chỉ có điều bản thân Bạch Tiểu Thuần có chút nhỏ mọn, suy nghĩ mình kéo dài thời gian một chút, tranh thủ kéo dài thêm vài ngày. Dù sao thời gian một tháng, rất nhanh sẽ đi qua.

Chỉ có điều Bạch Tiểu Thuần vẫn xem thường sự lo lắng của Tư Mã Vân Hoa cùng Cổ Thiên Quân. Sau khi Bạch Tiểu Thuần chậm rãi trì hoãn ba ngày, lúc hắn vừa xông qua cửa ải thứ mười một, Tư Mã Vân Hoa cùng Cổ Thiên Quân đã không kiên nhẫn được nữa. Hai người rốt cuộc chủ động triển khai bí pháp, đánh cờ hiệu giúp đỡ Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp lại tiến vào bên trong cửa ải của Bạch Tiểu Thuần.

Một đường thế như chẻ tre, thậm chí cũng không cần Bạch Tiểu Thuần tự mình động thủ. Trong tiếng nổ lớn, thời gian một ngày ngắn ngủi, ở trong sự dở khóc dở cười của Bạch Tiểu Thuần, bọn họ đã trợ giúp hắn trực tiếp xông qua cửa ải thứ mười bảy!

Cầm những thưởng phẩm này, Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt. Hắn luôn cảm thấy mục đích của Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa quá sâu.

- Hai lão tặc này, chẳng lẽ là muốn hại ta?

Bạch Tiểu Thuần nhất thời cảnh giác. Trong lòng Tư Mã Vân Hoa cũng bất đắc dĩ. Nếu như có khả năng, hắn cũng không muốn thể hiện rõ ràng như vậy. Nhưng tốc độ của Bạch Tiểu Thuần này thật sự chậm quá. Nếu như hắn không ra tay, sợ là nửa tháng sau, cũng không đến được cửa ải thứ mười bảy.

- Gia hỏa này quá cẩn thận... Chỉ có điều cho dù hắn cẩn thận thế nào đi nữa, chỉ cần tiến vào cửa ải thứ mười tám...

Trong lòng Tư Mã Vân Hoa thầm hừ lạnh, nhưng biểu hiện ra lại rất là nhiệt tình.

- Bạch đạo hữu, ta biết trong lòng ngươi nghi ngờ. Ta cũng không gạt ngươi. Cửa ải thứ mười tám này, thực sự cần ba người chúng ta hợp lực mới có thể qua được. Thời gian quá gấp, cho nên chúng ta mới ra tay tương trợ. Hiện tại chúng ta có thể đi tới cửa ải thứ mười tám được chứ?

Ngoài mặt Bạch Tiểu Thuần lộ ra ý hoài nghi, nhìn Tư Mã Vân Hoa một chút. Về phần Cổ Thiên Quân, từ đầu đến cuối đều là biểu tình giống như chết đạo lữ. Cũng không biết có phải hắn tận lực để lộ ra hay không. Chỉ có điều Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ở trên mặt Cổ Thiên Quân, mình không nhìn ra được quá nhiều vết tích.

- Cũng không biết Cổ Thiên Quân này có phải thật sự chết đạo lữ hay không. Nếu không phải, hắn mỗi ngày lộ ra bộ mặt thâm trầm như vậy, có mệt hay không?

Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng. Nếu như đổi lại thành thời điểm khác, hắn nhất định sẽ nghĩ hết phương pháp rời xa Tư Mã Vân Hoa.

Nhưng hôm nay trong lòng hắn có sức lực. Địa phương khác không dám nói, ở trước cửa ải thứ hai mươi, bên trong quạt tàn này, Bạch Tiểu Thuần có thể vỗ ngực, đặt một vạn an tâm, rất xác định mình tuyệt đối không có bất ngờ gì phát sinh.

Bời vì không muốn gây cho nghi ngờ không cần thiết, Bạch Tiểu Thuần giả vờ giả vịt trầm tư, sau đó mới miễn cưỡng gật đầu.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần đồng ý, Tư Mã Vân Hoa cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Nụ cười trên mặt càng chân thành, cúi đầu về phía Bạch Tiểu Thuần. Sau đó, ba người đi tới trên xương quạt của Tư Mã Vân Hoa, đến chỗ cửa ải thứ mười tám. Mặt của Cổ Thiên Quân trước sau không đổi sắc. Bạch Tiểu Thuần lại cẩn thận quan sát. Mặc dù trước đó Tư Mã Vân Hoa cùng Cổ Thiên Quân nhiều lần tiến vào cửa ải của hắn, nhưng mỗi lần đều là sau khi Bạch Tiểu Thuần tiến vào, bọn họ mới đến.

Cho nên đối với chuyện Tư Mã Vân Hoa rốt cuộc làm thế nào tiến vào được, Bạch Tiểu Thuần cũng rất tò mò.

Chỉ là nhìn một lát, Bạch Tiểu Thuần cũng không nhìn ra manh mối gì. Hắn chỉ chú ý thấy hai tay của Tư Mã Vân Hoa bấm quyết. Hắn lấy từ bên trong túi trữ vật lấy ra một nắm đốm sáng. Không đợi Bạch Tiểu Thuần thấy rõ ràng, đốm sáng này lại bỗng nhiên lập lòe, bao phủ lấy ba người ở bên trong. Trong một cái chớp mắt tiếp theo, bên tai Bạch Tiểu Thuần truyền đến tiếng nổ vang. Khi tất cả mọi thứ trước mắt một lần nữa trở nên rõ ràng, ba người bọn họ đã rời khỏi thông đạo xương quạt, xuất hiện ở... trong cửa ải thứ mười tám!

Cát vàng tràn ngập. Có tiếng gió rít thổi qua bốn phía xung quanh, dâng lên từng trận cát. Đồng thời, phía xa có bão cát, đang nhanh chóng ngưng tụ. Phóng tầm mắt nhìn lại, bốn phía xung quanh hoang vắng vô cùng. Chỉ có n cát bay đá chạy, đang di chuyển. Dường như ở bên trong cát đất, cất giấu sát cơ không rõ nào đó.

- Bạch đạo hữu, có từng nhìn ra được biện pháp bản tôn sử dụng hay không?

Khóe miệng của Tư Mã Vân Hoa thoáng động, hắn cười mà như không cười, nhìn Bạch Tiểu Thuần. Trong lòng hắn thầm cười lạnh. Trước đó hắn đã chú ý tới ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần. Hắn biết đối phương muốn tìm ra được chỗ bí mật tại sao bản thân có thể đi vào được cửa ải của người khác. Hắn ở phương diện này, đã sớm có sự đề phòng. Trên thực tế đừng nói là Bạch Tiểu Thuần, cho dù là Cổ Thiên Quân, tận mắt thấy được Tư Mã Vân Hoa mấy lần triển khai loại thủ đoạn này, cũng không có nhìn ra được chân tướng.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần thầm hừ một tiếng, đang muốn mở miệng. Nhưng vào lúc này, bên trong bão cát phía xa, bỗng nhiên có tiếng rít gào truyền ra, vang vọng thiên địa.

Mặt đất xung quanh đều chấn động. Có thể thấy rõ ràng, bão cát phía xa giống như cuồn cuộn, một cái đầu cực lớn, ở trong chớp mắt lại ngưng tụ ra.