Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1516: Đạo Môn thứ mười (1)




- Đạo Môn thứ tám, càn cung!

Càn cung, đại biểu chính là trời!

Giờ phút này, theo Thông Thiên đạo nhân phát cuồng, theo Đạo Môn Pháp của hắn thi triển đến trình độ Đạo Môn thứ tám, thế giới biến sắc, phong vân cuốn lên. Toàn bộ trời cao đều đang run rẩy. Hình như tay của Thiên Tôn hóa thành bàn tay vô hình nhìn không thấy, thâm nhập vào trên bầu trời, thình lình xé trời cao ra một vết nứt cực lớn.

Vết nứt này tách ra rồi lan tràn khuếch tán, giống như hóa thành một lưỡi dao sắc bén, muốn chém ra tất cả, muốn toàn bộ trời cao này, đều vỡ ra.

Theo vết nứt xuất hiện, sóng dao động mênh mông kinh người ở trên trời cao bạo phát ra. Nó đi qua nơi nào, tất cả Trường Sinh Đăng đều đang run rẩy. Lúc này, Thông Thiên đạo nhân ở trên mỗi ngọn đèn đèn đều đang gầm thét, đồng thời giơ tay lên, đồng thời thi triển... Đạo Môn thứ tám, càn cung pháp!

Ầm ầm ầm!

Trời cao vỡ nát. Từng ngọn đèn Trường Sinh Đăng cũng đều bị xé ra. Phóng tầm mắt nhìn lại, vô số Trường Sinh Đăng bên trong trời cao đồng thời vỡ nát diệt vong. Lúc này hơi thở của Thông Thiên đạo nhân trở nên cực kỳ hỗn loạn, mệt mỏi cùng suy yếu hiện ra đặc biệt rõ ràng ở trên người hắn. NNhưng trong mắt của hắn lại lóe tinh quang. Thân thể suy yếu, rốt cuộc lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, đang dần khôi phục. Nhất là trong mắt hắn mang theo một ánh mắt giống như trong thiên địa, bá đạo vô thượng, chợt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch Tiểu Thuần, nếu như ngươi không có thủ đoạn khác, như vậy ngày hôm nay... Lại ngoan ngoãn tuyệt thế đại dược cho ta đi!

- Ngươi thật sự… phá vỡ được sao?

Thần sắc Bạch Tiểu Thuần vẫn rất bình tĩnh, chỉ là sát ý trong đôi mắt kia đã càng thêm mãnh liệt. Trong lời nói thản nhiên lại dường như có sự đùa cợt vô tận. Đồng thời hắn cũng đang suy tư. Đến lúc này, thủ đoạn Thông Thiên đạo nhân có thể dựa dẫm, lại còn không thể hiện ra.

Thông Thiên đạo nhân nghe vậy không ngờ sửng sốt. Rất nhanh, sắc mặt hắn lại liên tiếp biến đổi mấy lần. Thân thể hắn bỗng nhiên lui lại, nhìn bốn phía xung quanh. Hắn cảm nhận được mình hít thở không thông. Hắn nhìn lên trên không trung, hắn thấy được lưới thế giới!

Nhìn mặt đất, hắn giống như thấy được một đế đèn cực kỳ khổng lồ...

Sắc mặt của hắn dần dần khó coi tới cực hạn. Toàn thân thân thể hắn run rẩy. Trong chớp mắt, thậm chí trong mắt hắn lần đầu tiên xuất hiện ra vẻ cay đắng cùng phức tạp!

- Thật hay cho một Trường Sinh Đăng, thật hay cho một Trường Sinh Quyển!

Giờ phút này, toàn bộ thế giới Thông Thiên không ngờ chính là một ngọn đèn cực kỳ khổng lồ, Trường Sinh Đăng!!

Mặt đất của thế giới, chính là đế đèn. Lưới thế giới chính là chụp đèn. Thông Thiên đạo nhân hắn... vẫn còn là sáp. Thân thể hắn, vẫn còn đang... thiêu đốt trong sự vô hình, giống như ngọn đèn dầu!

Đây là... ba cách thức của Trường Sinh Đăng!

Một là bản thân, hai là trời, ba là thế giới!

Đạo pháp tuyệt luân!

Kinh diễm vô song!

- Là ta xem thường Trường Sinh Quyển... Hoặc nói, là ta xem thường Trường Sinh Quyển của Bạch Tiểu Thuần ngươi!

Thông Thiên đạo nhân nhìn, toàn thế giới vào giờ phút này đã hóa thành một ngọn đèn Trường Sinh Đăng. Trong lòng của hắn tràn ngập sự phức tạp. Đối với Trường Sinh Quyển hắn hiểu không ít. Nhưng bất luận là đại đệ tử của hắn hay Đỗ Lăng Phỉ, sau khi tu luyện Trường Sinh Quyển, cũng không có giống như Bạch Tiểu Thuần vậy, lộ ra đạo pháp kinh thiên động địa như vậy.

Lúc này mắt thấy thế giới này hóa thành Trường Sinh Đăng, theo hỏa diễm vô hình thiêu đốt mình, ý chí thế giới của hắn rốt cuộc bị mạnh mẽ lấy đi. Thậm chí trái lại, dường như ở dưới Trường Sinh Đăng ảnh hưởng, mảnh thế giới này... không còn tiếp tục tôn hắn là chủ, không lại tán thành đối với hắn, mà là xuất hiện đè ép cùng tiêu diệt!

Bạch Tiểu Thuần đứng ở phía xa, nhìn tất cả những điều này. Nhưng chân mày hắn lại nhíu lại thật sâu. Cho tới bây giờ, hắn vẫn không nhìn ra được, Thông Thiên đạo nhân rốt cuộc có thủ đoạn thế nào, trươc đó mới có thể mang tâm tính cho rằng mình sẽ tất thắng!

- Hắn nhất định còn có đòn sát thủ chân chính! Ta cũng không tin, dưới Trường Sinh Đăng, hắn vội vàng còn không lấy ra!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên hàn quang. Hắn giơ tay phải, vung lên. Ngay lập tức thế giới này hóa thành Trường Sinh Đăng chợt lập lòe, tất cả bạo phát.

- Bạch Tiểu Thuần, Cửu Đại Đạo Môn của lão phu, còn có một môn cuối cùng này!

Tơ máu trong mắt Thông Thiên đạo nhân càng nồng đậm. Hắn ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng. Hai tay hắn giơ lên, trên dưới đan xen, lòng bàn tay đối nhau, lại ở trước mặt thể hiện một ấn ký quỷ dị.

- Đạo Môn... trung cung!

Thông Thiên đạo nhân gầm khẽ, hai tay chợt đẩy về phía trước. Sáu thanh phi kiếm thể hiện ba hàng ấn ký, chỉ ở trong một tích tắc này, đồng thời bạo phát ra, thình lình có sự sống chết. Ở trong một chớp mắt này, khuếch tán ra ở bốn phía xung quanh hắn. Một mặt sinh, một mặt tử sau khi ở cùng một chỗ sau, rốt cuộc hình thành một sinh tử đồ. Trong những tiếng ầm ầm phát ra, sinh tử đồ này không ngừng trở nên dồi dào, giống như muốn ở vị trí yếu hại, xông ra khỏi cái chụp đèn thế giới này.

Trong nháy mắt khi khí tức sinh tử cường hãn vừa xuất hiện, lại làm cho cả trời cao biến đổi, giống như lấy chỗ của Thông Thiên đạo nhân, phân chia thành hai bộ phận. Một phần nhanh chóng héo rũ giống như tử vong. Một phần khác lại là sức sống dạt dào, giống như mới sinh.

Nếu như có thể đứng ở một độ cao cực hạn, có thể nhìn thấy được Trường Sinh Đăng do Bạch Tiểu Thuần lấy thế giới hóa thành, ở dưới sinh tử đồ này cũng bị ảnh hưởng, phân nửa héo rũ, phân nửa mới sinh, vô cùng quỷ dị.

Đồng thời, Thông Thiên đạo nhân bỗng nhiên rít gào, hai tay giơ lên, hung hăng xé một cái!

- Mở!

Lấy sinh tử làm cái giá phải trả, muốn tách sinh tử ra, mượn hư không bị xé rách này để xé rách Trường Sinh Đăng!

- Nếu như đây là chỗ dựa của ngươi, như vậy... Thông Thiên đạo nhân, ngày hôm nay, ngươi nhất định phải ngã xuống!

Bạch Tiểu Thuần chậm rãi mở miệng. Ở trong nháy mắt khi Thiên Tôn muốn xé rách trời cao, hắn nhắm hai mắt lại, trong chớp nhoáng lại mở ra. Trường Sinh Đăng do toàn thế giới hóa thành, chợt... tắt!

Sau khi nó tắt, tất cả ánh sáng trong toàn thế giới trong nháy mắt đều biến mất. Chỉ còn lại có hỏa diễm vô hình đang thiêu đốt ở trên thân của Thông Thiên đạo nhân, vốn dùng mắt thường không thể nào nhìn thấy được, nhưng khi toàn thế giới trở nên tối tăm, hỏa diễm vô hình ở trên thân của Thông Thiên đạo nhân lại lộ ra rõ ràng, đang lay động kịch liệt, giống như muốn tắt!