Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1448: Hành hung lão quỷ.. (2)




Hắn hóa thành vô số khí đen, ở phía xa một lần nữa ngưng tụ lại. Mặt quỷ đã hoàn toàn điên cuồng. Loại cảm giác này, cả đời hắn cũng chưa từng thể nghiệm qua. Năm đó Quỷ Mẫu là dựa vào Thái Cổ ở phía sau lưng nàng, mới bắt được hắn hắn, lại đối xử với hắn rất khách khí. Nhưng hiện tại... rõ ràng nếu như tu vi của hắn không có bị áp chế, một cái tát liền có thể đập chết Bạch Tiểu Thuần trước mắt này. Nhưng hết lần này tới lần khác hiện tại hắn lại làm không được, còn bị đối phương công kích như vậy. Điều này làm cho hắn gào thét, ngay cả âm thanh cũng trở nên vặn vẹo.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi đừng ép ta!

- Ta không ép ngươi, nãi nãi của ngươi, ta đánh ngươi!

Bạch Tiểu Thuần chỉ cảm thấy áp lực tích lũy trong lòng, lúc này theo một quyền đánh ra, đã tản đi không ít. Thay vào đó, lại là một cảm giác sung sướng mãnh liệt. Điều này khiến cho hắn đang lúc đắc ý hét lớn một tiếng, lại bước tới.

Tiếng sấm nhất thời bạo phát.

- Cho ngươi ở bên ngoài đuổi giết ta này!

Một quyền đánh ra!

Mặt quỷ kia không chỗ nào có thể trốn được. Cho dù phát ra tiếng thê lương gào thét, cho dù triển khai thần thông thuật pháp, nhưng hắn vẫn không có cách nào đối đầu. Trong tiếng nổ lớn, thân thể hắn lại tan vỡ.

- Cho ngươi đuổi theo ta tiến vào pháp bảo thế giới này!

Bạch Tiểu Thuần đánh ra quyền thứ hai!

- Cho ngươi sau khi đi vào, lại muốn đuổi giết ta này!

- Ta cũng đã chạy đến khu vực lôi vân, ngươi còn muốn truy sát này!

- Khu vực lôi vân tan ra, ngươi còn muốn truy sát này!

Theo âm thanh Bạch Tiểu Thuần vang lên, hắn liên tiếp đánh ra năm quyền. Mỗi quyền đều đánh vỡ mặt quỷ. Sau khi đối phương một lần nữa ngưng tụ ra, hắn lại một quyền tiếp tục đánh nổ!

- Bạch Tiểu Thuần, ta muốn giết ngươi!

Tiếng gào thét thê lương không ngừng từ trong miệng mặt quỷ truyền ra. Hắn cảm thấy mình sắp hoàn toàn phát điên. Mắt hắn đã đỏ ửng đến cực hạn. Mặt quỷ nhìn lên trời rít gào, sau đó chợt lao về phía Bạch Tiểu Thuần.

Nhưng không đợi hắn tới gần, Bạch Tiểu Thuần một bước đá tới.

Ầm.

Một tiếng động lại vang lên. Hăn liền trực tiếp đá nổ thân thể mặt quỷ này.

- Bản lĩnh khoác lác không nhỏ. Còn muốn giết ta!

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt. Sau đó chờ mặt quỷ này một lần nữa ngưng tụ ra, hắn lại hung hăng va chạm, khiến cho mặt quỷ tan vỡ.

Đến cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần trực tiếp lao qua nắm lấy tóc sương mù của mặt quỷ, hung hăng đập một cái về phía mặt đất. Thậm chí hắn cũng không sử dụng thần thông, dựa vào thân thể cường hãn của mình, còn có Vân Lôi Nhân Tổ cuồng bạo, quyền đấm cước đá đối với mặt quỷ.

Có tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang vọng ở bên trong thế giới pháp bảo này. Âm thanh vô cùng thê lương. Không biết qua bao lâu, thân thể mặt quỷ lại một lần nữa tan vỡ, sương mù phân tán ra xung quanh không ngưng tụ lại nữa, mà là nhanh chóng khuếch tán về bốn phía xung quanh. Thậm chí hắn không tiếc thiêu đốt sức sống, đổi lấy tốc độ nhanh hơn, bỏ chạy về phía tám phương.

- Muốn chạy? Ta không đánh ngươi gọi gia gia, ta lại không phải tên là Bạch Tiểu Thuần nữa!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần sục sôi. Loại cảm giác xoay người này khiến cho hắn khẽ vung tay áo lên, cằm hất lên, ngạo nghễ lên tiếng. Tiếp đó, hắn trực tiếp đuổi theo.

Tiếng sấm không ngừng vang vọng khắp nơi ở bên trong thế giới pháp bảo này, xen lẫn với tiếng gào thét thê lương của mặt quỷ cùng với sự phát điên và ủy khuất vô tận trong long hắn.

- Bạch Tiểu Thuần!

- Nếu như lão phu có thể rời khỏi nơi này, nhất định nhất định giết toàn tộc ngươi, lột da ngươi luyện thành thiên đăng!

Mặt quỷ gầm thét giận dữ. Hắn cũng biết la hét như vậy không có tác dụng gì, thậm chí còn sẽ khiến cho Bạch Tiểu Thuần truy sát càng mãnh liệt hơn. Nhưng hết lần này tới lần khác, trong lòng áp lực đến cực hạn, nếu không đi gào vài tiếng như thế, hắn cảm thấy không cần chờ Bạch Tiểu Thuần ra tay, mình đã nổ tung.

- Tính tình không nhỏ nhỉ.

Bạch Tiểu Thuần trợn mắt, hừ lạnh. Trong lúc đó, hắn tăng nhanh truy kích. Trong phút chốc, những tiếng nổ lại vang vọng khắp nơi. Mặt quỷ này không ngừng tan vỡ, lại không ngừng phân tán ra bốn phía. Đến cuối cùng, mắt thấy không có cách nào chạy trốn được, trong mắt mặt quỷ mang theo sự điên cuồng, rốt cuộc không tiếc thiêu đốt thần hồn, đổi lấy bí pháp nào đó. Một tiếng động phát ra. Hắn lại có thể trong lúc bỏ chạy, trong phút chốc dung nhập bên trong hư vô, biến mất không thấy bóng dáng.

Lần biến mất này cực kỳ đột ngột. Bạch Tiểu Thuần khẽ a một tiếng, thần thức bỗng nhiên tản ra lại tìm kiếm. Nhưng quét ngang toàn bộ thế giới pháp bảo, lại có thể vẫn không tìm được tung tích của mặt quỷ.

- Lão quỷ này đến từ thiên ngoại. Cho dù hồn thể cũng có thể đánh với Thiên Tôn một trận, tất nhiên là có vài thủ đoạn kỳ dị...

Bạch Tiểu Thuần dường như suy nghĩ tới điều gì đó, ngược lại cũng không cảm thấy có gì không cam lòng. Hắn tin tưởng đối phương mặc dù có thể ẩn nấp đi, nhưng nhất định không có cách nào lâu dài được, lại không có khả năng rời khỏi mảnh thế giới này.

Nếu như vậy, sớm hay muộn gì cũng sẽ bị mình tìm ra được.

- Cũng được. Ngày hôm nay tạm thời tha cho hắn một lần. Chờ ngày nào đó ta phiền muộn, lại tới thu thập lão quỷ này. Dám đấu với ta sao? Bạch Tiểu Thuần ta nổi giận lên, ngay cả bản thân ta cũng phải khiếp sợ!

Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng. Trước đó một phen quyền đấm cước đá, khiến cho tâm tình hắn sung sướng, toàn thân đều sảng khoái. Lúc này thoáng một cái, hắn lại không để ý tới mặt quỷ nữa, bay về phía hang gió, tiếp tục tu luyện.

Cùng lúc đó, ở dưới ngọn núi nào đó trong thế giới pháp bảo này, hư vô vặn vẹo. Bóng dáng của mặt quỷ chậm rãi hiện ra, không phải quá rõ ràng, mà có chút mơ hồ. Dường như ở trên người của hắn khoác một lớp màng không rõ có thể chia lìa cùng thế giới này.

Lớp màng không rõ này là bí pháp căn bản của hắn, cũng cản trở trọng điểm thần thức của Bạch Tiểu Thuần. Chỉ là giờ phút này toàn thân hắn lộ ra sự suy yếu. Ngay cả thần thái trong con mắt cũng ảm đạm không ít. Hiển nhiên thi triển loại bí pháp

này, đối với hắn hiện tại mà nói, phải trả cái giá không nhỏ.

- Bạch Tiểu Thuần!

Mặt quỷ cắn răng nghiến lợi. Đồng thời, trong lòng hắn hiện lên sự bi ai vô tận. Loại cảm giác cùng đường này, ngay cả liều mạng đánh một trận cũng có. Khiến cho hắn có xúc động muốn khóc.

Thời gian lại trôi qua. Rất nhanh một tháng trôi qua. Một tháng này đối với mặt quỷ mà nói, mỗi ngày đều là hãi hùng khiếp vía. Hắn rất sợ Bạch Tiểu Thuần lúc nào đó lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình. Điều này rất dày vò.