Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1442: Lão quỷ nhát gan, tiến đến đánh một trận! (1)




Nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần ở đây lại có thể lông tóc không tổn hao gì, nhất là những tia chớp này rốt cuộc đều không đáng ngại đối với hắn, trong lòng mặt quỷ lại chấn động. Hắn không kịp cân nhắc nguyên nhân, lập tức liền có quyết định, không tiếp tục truy kích Bạch Tiểu Thuần, mà là nhanh chóng lui về phía sau.

- Đáng chết. Người này thế nào lại tà môn như vậy!

Trong lòng mặt quỷ hối hận. Hận ý càng mạnh hơn. Nhưng hắn lại biết mình không thể nào giao đấu cùng Bạch Tiểu Thuần ở bên trong lôi vân này. Nếu không, những tia chớp lôi vân này đánh xuống vô cùng vô tận. Mình hiện tại ở đây cho dù nắm giữ lực Bán Thần, nhưng tất nhiên sẽ gặp nguy cơ.

Dù sao trước hắn cùng Bạch Tiểu Thuần giao đấu vài lần, biết rất rõ đối phương tuy là Thiên Nhân, nhưng nếu như muốn giết chết, cũng cần mình toàn lực ứng phó.

- Lão quỷ dừng rồi sao? Tới đây tới đây, chúng ta đại chiến ba ngày ba đêm!

Trong sự phấn chấn Bạch Tiểu Thuần cũng không tới gần. Mà là mi tâm bỗng nhiên mở ra Thông Thiên Pháp Nhãn. Snh sáng màu tím chợt bắn ra, trực tiếp bao phủ lấy mặt quỷ đang lui ra phía sau.

Thân thể mặt quỷ này vừa dừng lại, mặc dù trong chớp mắt lại khôi phục, vừa vặn lại là nơi tia chớp trong lôi vân hội tụ. Ban đầu, bốn phía xung quanh hắn vốn đã có không ít tia chớp truy kích tới. Nhưng dựa vào tốc độ hắn mới né tránh được. Nhưng hiện tại hắn vừa dừng lại, lập tức liền có hơn mười tia chớp đột nhiên lao tới, trực tiếp đánh vào trên người của hắn.

Cường hãn giống như hắn, lúc này cũng ở dưới hơn mười tia chớp công kích, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Từ lâu, hận ý trong lòng hắn đã ngập trời. Lúc này trong lúc điên cuồng hét lên, hắn lại lui về phía sau. Nhưng Bạch Tiểu Thuần làm sao có thể buông tha cơ hội này. Cho dù hắn ở dưới Thông Thiên Pháp Nhãn cắn trả, đã phun ra máu tươi.

Nhưng Bất Tử Huyết vận chuyển, thương thế lập tức khôi phục. Rốt cuộc hắn vẫn đứng ở nơi đó, lại thi triển ra!

Trong nháy mắt, thân thể mặt quỷ lại dừng lại. Lần này thình lình có trên trăm tia chớp, trong chớp mắt đã tới gần, đồng thời đánh trúng. Mặt quỷ kêu thảm thiết kinh thiên động địa. Tiếng rít gào vang lên, giống như có thể khiến cho thiên địa biến sắc.

- Ta muốn giết chết ngươi, nhất định phải giết chết ngươi, lột da của ngươi ra. Ta còn muốn ăn thịt ngươi, hút khô xương tủy ngươi!

Toàn thân mặt quỷ run rẩy, sức sống không ngừng bị tiêu tan. Lúc này sương mù cũng mỏng manh hơn một chút. Trong lúc điên cuồng hét, hắn không tiếc phải trả cái giá lớn, thân thể trực tiếp hóa thành vạn đạo sương mù màu đen, nhanh chóng bỏ chạy.

Lấy loại thần thông này, cuối cùng hắn đã hóa giải được Thông Thiên Pháp Nhãn của Bạch Tiểu Thuần. Cho dù trên vạn tia sương mù màu đen này vẫn có một vài tia bị tia chớp trực tiếp đánh diệt, nhưng đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể chạy ra khỏi khu vực lôi vân cực kỳ bất lợi này, cũng đều đáng giá!

- Chạy rất nhanh, hừ!

Bạch Tiểu Thuần có chút bất mãn. Nhưng hắn lại không có cách nào. Hắn chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn hơn vạn tia sương mù màu đen nhanh chóng chạy ra khỏi khu vực lôi vân. Sau đó, ở sát biên giới khu vực lôi vân, một lần nữa ngưng tụ thành mặt quỷ khóc cười.

Chỉ có điều Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ, mình hiện tại cuối cùng là lần đầu tiên chiếm ưu thế. Vì vậy hắn đứng ở bên trong khu vực lôi vân, nhìn mặt quỷ ở phía xa. Toàn thân hắn có ý chí chiến đấu ngập trời. Hắn học dáng vẻ của người canh giữ lăng mộ năm đó khi đối mặt với Thiên Tôn, giơ tay phải lên chỉ, thản nhiên mở miệng.

- Lão quỷ, ngươi có dám tiến đến, cùng Bạch Tiểu Thuần ta tiến hành một cuộc chiến sinh tử tuyệt thế hay không!"

Bên ngoài khu vực lôi vân, lúc này mặt quỷ khóc cười cũng đã tức muốn bạo phát. Nhưng đối với hắn mà nói, khu vực lôi vân phía trước này chính là lôi trì. Hắn không có dũng khí lại bước vào. Những tia chớp bên trong đã khiến cho lòng hắn kinh ngạc. Vừa rồi chỉ là một lúc như vậy, hắn đã bị mất đi lực sinh cơ lại có thể tương đương với gần một phần.

Phải biết rằng, đây chính là lực sinh cơ hắn tích lũy trong vô số năm qua. Lúc này hắn đau lòng không thôi.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi câm miệng cho ta. Ngươi có dám đi ra hay không?

Lửa giận trong lòng mặt quỷ cũng tăng vọt. Lúc này hắn mới có thể cùng Bạch Tiểu Thuần mở miệng giống như chửi đổng.

- Lôi ở, người ở!

Tay áo Bạch Tiểu Thuần vung lên, thản nhiên mở miệng. Những lời này phối hợp với động tác có vẻ vô cùng thản nhiên lại càng lộ ra khí thế.

- Ngươi...

Những lời này lại khiến cho mặt quỷ tức giận tới phát điên lên. Từ trước đến nay hắn lại chưa thấy qua kẻ nào vô sỉ như vậy. Lúc này tức giận tràn ngập, sương mù màu đen vặn vẹo kịch liệt, suýt nữa không nhịn được vọt vào, liều lĩnh đập chết Bạch Tiểu Thuần.

Nhưng hắn vẫn liên tục hít sâu cố gắng kìm chế. Thật ra, trước đó sức sống tổn hao, khiến cho hắn hao tổn rất rõ ràng. Lúc này giằng co một lát, mặt quỷ nghiến răng nghiến lợi.

- Bạch Tiểu Thuần, có bản lĩnh ngươi vĩnh viễn cũng đừng đi ra. Chỉ cần ngươi đi ra, lão phu nhất định sẽ giết chết ngươi!

Nói xong, mặt quỷ mang theo sự tức giận xoay người rời đi. Hắn thật sự không muốn ở chỗ này cùng Bạch Tiểu Thuần giằng co nữa. Hắn rất lo lắng cứ tiếp tục như thế nữa, bản thân mình nói không chừng lại thật sự kích động.

- Lão quỷ nhát gan, có bản lĩnh tiến đến, chúng ta đại chiến một trận!

Bạch Tiểu Thuần mắt thấy mặt quỷ đi, hắn đứng ở trong khu vực lôi vân, tay áo khẽ vung lên, cằm hất lên, lắc đầu xúc động.

- Bạch Tiểu Thuần ta đứng ở nơi này phất tay áo, lão quỷ Bán Thần cũng phải sợ hãi.

Mặt quỷ nghe được lời lẽ này, mặt quỷ của hắn cũng vặn vẹo kéo dài, trong lòng không ngừng nhắc mình nhất định phải nhịn xuống, tăng tốc, nhanh chóng rời đi.

Cứ như vậy, lần truy sát này giữa hai người lấy khu vực lôi vân làm đường ranh giới... Một người không dám đi vào, một người không dám đi ra...

Bạch Tiểu Thuần không cảm thấy như vậy có gì không tốt. Ngược lại hắn cảm thấy rất là thoải mái. Giờ khắc này hắn ở bên trong khu vực lôi vân này triển khai tốc độ, nhanh như tên bắn tiến về phía sâu bên trong. Dọc đường đi tất cả tia chớp đánh tới, đều bị hắn trực tiếp hấp thu.

Mãi cho tới khi đi tới trung tâm của khu vực lôi vân, nhìn bốn phía xung quanh có vô số tia chớp chằng chịt nổ lớn, Bạch Tiểu Thuần kích động ngồi xuống khoanh chân, bắt đầu tu luyện.