Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1413: Đừng làm phiền ta (2)




Lôi Tổ đợi nửa ngày, mắt thấy Bạch Tiểu Thuần ở đây lộ ra vẻ mặt không có hứng thú, trong lòng cũng rối rắm.

Lại như vậy, lại qua bảy tám ngày, Bạch Tiểu Thuần trước sau đều tiến hành tu luyện. Khí tức của hắn còn tăng lên với một loại tốc độ khủng khiếp. Vô số tia chớp trong lôi ngục này chính là dinh dưỡng tốt nhất, cần nhất để hắn tu luyện. Trong vòng bảy tám ngày ngắn ngủi, số lượng tia chớp hắn nuốt vào đã lên tới chừng hơn vạn.

Có thể tương đương với khi hắn bế quan nửa giáp. Loại tốc độ tu luyện này, cho dù là bản thân Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy kinh tâm động phách, thậm chí có cảm giác không thật.

- Chẳng lẽ Cửu Thiên Vân Lôi Tông này thật sự là địa phương tạo hóa của ta!

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần dao động, cảm nhận tu vi trong cơ thể mình. Sau khi từng trải việc hấp thu những tia chớp này, lúc này hắn đã đột phá Nhật Nguyệt Trường Không Quyết tầng thứ nhất từ lâu. Thậm chí ngay cả tầng thứ hai, đều rất gần với đại viên mãn.

- Cứ tiếp tục như thế để tính toán, lại thêm nửa tháng... Ta có thể đột phá tầng thứ hai, bước vào Thiên Nhân sơ kỳ đỉnh phong, Nhật Nguyệt Trường Không Quyết tầng thứ ba!

Bạch Tiểu Thuần kích động. Lúc này cho dù là Bán Thần bắc mạch muốn thả hắn ra ngoài, hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp, khiến mình một lần nữa bị giam giữ ở chỗ này.

- Thậm chí... Ta có thể ở chỗ này, đột phá Nhật Nguyệt Trường Không Quyết tầng thứ ba, khiến cho tu vi của bản thân từ Thiên Nhân sơ kỳ... Thăng cấp đến Thiên Nhân trung kỳ!

Nghĩ đến đây, Bạch Tiểu Thuần chỉ cảm thấy tốc độ máu lưu chuyển trong toàn thân cũng nhanh hơn rất nhiều, hơi thở vô cùng kích động.

- Nếu ta có thể đạt đến Thiên Nhân trung kỳ, Vân Lôi Tử đã nhằm nhò gì! Phùng Trần tính là cái chim gì? Năm đại Thiên Nhân bắc mạch cùng tiến lên, Bạch Tiểu Thuần còn không sợ!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên từng tia sáng. Trong đầu hắn hiện lên huyễn tưởng tuyệt vời này. Ánh mắt hắn nhìn những tia chớp ở bốn phía xung, đã mang theo sự si mê điên cuồng.

Đồng thời, trong bảy tám ngày này, Bạch Tiểu Thuần cũng nhiều lần thử hút tia chớp, tiêu tan khí tức hủy diệt của nó, chỉ để lại lực lượng thiên địa. Mặc dù trong mười tia chớp chỉ có thể thành công một lần, lại ẩn chứa lực lượng thiên địa không nhiều lắm, nhưng cuối cùng có thể miễn cưỡng làm được.

- Tiểu huynh đệ...

Ở trong lúc Bạch Tiểu Thuần đang kích động, Lôi Tổ ở trong lao ngục cách đó không xa, rầu rĩ bảy tám ngày. Cuối cùng hắn vẫn không nhịn được mở miệng. Thật ra mấy ngày qua hắn đã tận mắt nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần nuốt vào từng tia chớp, nhìn khí tức của Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng mạnh, hắn hâm mộ đến cực hạn. Cảm giác này giống như trong lòng đang ngứa như nhau, khiến cho hắn có chút phát điên.

- Tiểu huynh đệ ngươi hãy nghe ta nói. Chúng ta trao đổi công pháp thì như thế nào? Ngươi dạy ta phương pháp nuốt tia chớp, ta dạy cho ngươi Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất biến này!

- Không có hứng thú!

Bạch Tiểu Thuần cũng không ngẩng đầu lên, mí mắt cũng không giật một cái, tiếp tục nuốt tia chớp.

- Ngươi... Đây chính là bí pháp bất truyền của ta. Toàn bộ đại lục Thông Thiên cũng không có mấy thứ có thể so sánh được với hắn!

Lôi Tổ càng nóng nảy hơn, vội vàng nói.

- Nói không có hứng thú, ngươi có thể yên tĩnh một chút hay không? Phương pháp nuốt sấm sét ngươi đừng suy nghĩ tới. Không có khả năng!

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, không kiên nhẫn mở miệng. Sau đó, hắn lại tiếp tục cắn nuốt tia chớp.

Trong lòng Lôi Tổ đã bắt đầu chửi má nó. Hắn hạ quyết tâm, trên công pháp mình sẽ động tay động chân một chút. Nhất định phải khiến cho người này dưới tình huống không nhìn ra được, tu luyện đến trình độ nhất định, xuất hiện tình hình thân thể phân liệt không thể đi ngược lại. Nhưng biểu hiện ra ngoài, lại chỉ có thể cố gắng nặn ra một nụ cười. Suy nghĩ của hắn nhanh chóng xoay chuyển. Hắn xem như đã nhìn ra, không phải đối phương không có hứng thú đối với công pháp này của mình, mà là rất coi trọng đối với phương pháp nuốt tia chớp này, không có khả năng trao đổi với mình.

Mà hắn cũng thực sự không có vật gì có thể trao đổi. Lúc này hung hăng cắn răng một cái, Lôi Tổ mở miệng lần nữa.

- Ta không cần phương pháp cắn nuốt tia chớp nữa. Ngươi... Ngươi có thể cho một ít ta lực lượng thiên địa ẩn chứa bên trong tia chớp này hay không? Ta sẽ sử dụng công pháp trao đổi!

Bạch Tiểu Thuần nhất thời động tâm. Nhưng ngoài mặt hắn vẫn giả vờ không có hứng thú, không để ý chút nào. Cho đến khi Lôi Tổ lảm nhảm vài câu, lúc này Bạch Tiểu Thuần mới ngẩng đầu lên. Tay phải hắn rất tùy ý vung lên. Nhất thời một tia chớp bị hắn hút vào trong miệng, chạy một vòng ở trong cơ thể hắn, sau đó tiêu tan ý hủy diệt, theo tay phải của hắn, trực tiếp lại bay vút lên.

- Mặc dù ta có hứng thú đối với thần thông này của ngươi, nhưng lại không có thời gian tu luyện. Ngươi không phải là có thể bị hấp thu Lôi Đình sao? Cho ngươi một đạo. Câm miệng cho ta, an tĩnh một chút, đừng quấy rầy ta.

Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ liếc mắt nhìn, giống như đang bố thí vậy, không nhịn được nói.

Ầm.

Một tiếng động lớn vang lên. Tia chớp này lại xuyên qua cấm chế, thình lình xuất hiện ở trước mặt Lôi Tổ. Lôi Tổ sửng sốt, hắn chẳng thể ngờ tới, mình tốn tất cả biện pháp muốn đi trao đổi lực lượng thiên địa, đối phương lại có thể tùy ý ném cho mình một cái như thế. Thậm chí cũng không muốn thần thông của mình, chỉ là để cho mình đừng đi làm phiền.

Nhưng Lôi Tổ không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Nhãn lực của hắn lập tức liền nhìn ra được sự khác thường của tia chớp này. Hắn hút mạnh một cái. Nhất thời tia chớp này đã bị hắn hút vào trong cơ thể. Trong nháy mắt thân thể Lôi Tổ truyền đến những tiếng rắc rắc. Thân thể khô gầy này của hắn rốt cuộc xuất hiện một ít ánh sáng rực rỡ. Mặc dù lực lượng thiên địa ẩn chứa bên trong tia chớp này rất ít. Nhưng đối với Lôi Tổ ở bên trong thân thể đã vạn năm không thể nghiệm qua cảm giác có lực

lượng thiên địa lưu chuyển mà nói, linh lực này quá tuyệt vời, khiến cho hắn không khỏi kích động run rẩy.

- Tiểu huynh đệ...

- Ngươi có thể đừng quấy rầy ta hay không... A!

Bạch Tiểu Thuần giả vờ tức giận, ngẩng đầu lên, sau đó lại ném ra một tia chớp đã bị hấp thu.

Lôi Tổ lập tức câm miệng, rất sợ chọc giận Bạch Tiểu Thuần, vội vàng hấp thu. Lần này hắn càng kích động hơn, trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần, lặng lẽ chờ đợi. Nhưng hắn đợi cho đến năm ngày sau, Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không có để ý tới mình, Lôi Tổ sốt ruột.