Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1045: Ta là hôn phu của ngươi




Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rên rỉ không tốt, đầu óc của hắn như nổ tung đủ làm thiên địa biến sắc, lúc run rẩy muốn lui ra phía sau, muốn phát động tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi nơi này. Thậm chí lo lắng mình có thể đã bại lộ thân phận.

Vào lúc này lại nghe tiếng của Hồng Trần Nữ vọng ra ngoài.

- Lén lén lút lút, ai ở bên ngoài?

Vừa nghe câu này, ánh mắt của đám hộ vệ đêu nhìn lên người Bạch Tiểu Thuần, khí chất khắc nghiệt bộc phát đặc biệt rõ ràng, thậm chí ngay cả nữ thân vệ đang nhặt mảnh vỡ pho tượng Bạch Tiểu Thuần cũng ngẩng đầu lạnh nhạt nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần thật muốn khóc, cảm nhận ánh mắt bốn phía, hàm rắng của hắn đang va vào nhau.

- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ ah... Cự Quỷ Vương, ta hận ngươi.

Thời điểm hắn vô cùng khẩn trương, cân nhắc trả lời như thế nào, thậm chí lo lắng mình bại lộ thân phận, trong đại trướng màu đỏ lại có tiếng nói rét lạnh của Hồng Trần Nữ vang lên.

- Kéo ra ngoài, trảm!

Ngữ khí trong lều lớn bộc phát khí chất khắc nghiệt, có hơn mười đạo thân ảnh bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, sát ý tràn ngập, thậm chí lúc này cả quân doanh như biến thành cự thú muốn ăn người, muốn cắn nuốt Bạch Tiểu Thuần một cách sạch sẽ.

- Một lời không hợp liền muốn giết người hay sao?

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần chấn động mãnh liệt, hắn lập tức cảm nâận được nguy cơ sinh tử, uy áp Thiên Nhân bao phủ mỗi tấc huyết nhục trên người hắn, hắn có cảm giác mình đang nghe được huyết nhục đang gào thét.

- Tử Mạch... Phụ thân Cự Quỷ Vương của ngươi phái ta tới... Ta là vị hôn phu Bạch Hạo của ngươi đấy.

Bạch Tiểu Thuần quát lớn, tiếng quát truyền khắp bốn phương.

Rất nhiều người sững sờ khi nghe lời này, bọn họ cũng không biết Hồng Trần Nữ có quan hệ với Cự Quỷ Vương, hiện tại nghe thấy đều ngây ngốc, bọn họ chấn động rất mạnh, bởi vì bị tin tức này làm khiếp sợ.

- Cái gì? Đại thống lĩnh là con gái của Vương gia?

- Đây... Đây là sự thật?

Vào lúc tin tức này rung chuyển quân đoàn Cự Quỷ, trong đại trướng màu đỏ có tiếng quát giận dữ vang lên.

- Câm miệng!

Lều vải bị xốc lên, thân ảnh Hồng Trần Nữ đi ra ngoài, sắc mặt nàng vô cùng âm trầm nhìn Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt như điện như muốn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần từ trong ra ngoài, càng có uy áp Thiên Nhân hàng lâm.

Nội tâm của nàng thầm hận Bạch Hạo dám nói toạc quan hệ giữa nàng và Cự Quỷ Vương, dùng chuyện này hóa giải uy hiếp của nàng.

Cùng lúc đó những thị vệ cũng tốt, nữ thân vệ của Hồng Trần Nữ cũng mở to mắt, dùng sắc mặt cổ quái nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, không chờ bọn họ tiêu hóa tin tức quan hệ giữa đại thống lĩnh và Cự Quỷ Vương, lại nhìn thấy bộ dạng thẹn quá hóa giận của đại thống lĩnh, những thân vệ kia nhìn nhau, bọn họ chần chờ cho nên không dám tiến lên, tinh thần của bọn họ đang đắm chìm vào tin tức trước mắt.

Bạch Tiểu Thuần đang cường chống, nhất là lúc Hồng Trần Nữ đi ra, bởi vì xốc lều vải lên nên Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy rành rành chính diện, hắn nhìn thấy trong trướng bồng có bảy tám pho tượng của hắn. Hiển nhiên đều là Hồng Trần Nữ dùng hả giận.

Loại hận ý dùng pho tượng phát tiết, có thể biết được hận ý này lớn cỡ nào?

- Hồng Trần lão nữ, nàng có tâm muốn giết ta quá kiên định...

Bạch Tiểu Thuần càng khẩn trương đổ mồ hôi trán, nội tâm kêu khổ thấu trời, hắn không muốn như vậy, cũng không muốn kích thích Hồng Trần Nữ, hắn cũng không có cách nào, nếu vừa rồi mình nói chậm một chút, đoán chừng mình đã bị kéo ra ngoài trảm, rất có thể đây là oai phủ đầu của Hồng Trần với hắn, Bạch Tiểu Thuần thật sự không dám đánh bạc, hắn phải dùng biện pháp tự cứu lấy mình, chỉ có thể náo việc này càng lớn càng tốt, như thế mới có thể mượn danh tiếng Cự Quỷ Vương áp chế Hồng Trần Nữ và người quân đoàn.

- Cự Quỷ Vương, ta hận ngươi...

Bạch Tiểu Thuần hối hận xanh ruột, hắn suy nghĩ tại sao mình xui xảo như thế, lại bị Cự Quỷ Vương gài bẫy, ném mình tới nơi như thế này, lúc này dùng vẻ mặt đau khổ nhìn Hồng Trần Nữ mặc giáp đỏ, tư thế hiên ngang nhưng mang theo sát khí bừng bừng đứng trước mặt.

Từ tướn mạo nói Hồng Trần Nữ tuyệt sắc cũng không chút khoa trương, da thịt tuyết trắng, đôi mắt phượng mang theo thần thái như sao trời, gương mặt trái xoan, xương quai xanh nhỏ nhắn, cổ trắng nõn mê người, làm người ta có cảm giác kinh diễm.

Nhìn bộ ngực nhô cao sau bộ giáp, eo nhỏ mông lớn hấp dẫn, hình thành thân thể uyển chuyển kiều mị, đôi chân thon dài thẳng thắp mê người.

Chỉ nói tới dung mạo, tướng mạo của Hồng Trần Nữ và Trần Mạn Dao sàn sàn nhau, chỉ có điều Trần Mạn Dao như một đóa hoa lan nhỏ nhắn, Hồng Trần Nữ chính là đóa hoa hồng có gai.

Nếu như Bạch Tiểu Thuần không xảy ra chuyện với Hồng Trần Nữ tại Trường thành và cung điện dưới mặt đất, hoặc bản thân hắn chính là Bạch Hạo, như vậy hăn nhìn thấy mỹ nhân ở trước mặt, lại có tu vi Thiên Nhân là hôn thê của mình, nội tâm của hắn chắc chắn vô cùng cao hứng, trước mắt Bạch Tiểu Thuần vô cùng hoảng loạn, chỉ cảm thấy thiên địa đen kịt, Hồng Trần Nữ trước mắt không còn tuyệt mỹ kiều diễm, mà là con mãnh thú và dòng nước lũ hung thần ác sát.

Vào lúc mọi người bị thân phận và quan hệ giữa Hồng Trần Nữ cùng Cự Quỷ Vương làm rung động, sắc mặt Hồng Trần Nữ càng âm trầm, nàng xấu hổ càng lớn và quát:

- Ngươi vừa mới nói ngươi là Bạch Hạo?

Mặc dù giọng nói không lớn nhưng với uy nghiêm của Thiên Nhân lại ảnh hưởng hư vô bốn phía, phong vân biến sắc giống như cuồng phong ập vào mặt, Bạch Tiểu Thuần khẩn trương nuốt nước bọt, hắn lập tức nói:

- Tử Mạch, ngươi nghe ta giải thích...

Bạch Tiểu Thuần run rẩy nói ra, không chờ hắn nói xong, trong mắt Hồng Trần Nữ xuất hiện chán ghét rất rõ ràng, giọng nói lạnh lùng như băng tuyết.

- Ngươi chính là kẻ có tiếng xấu rõ ràng, là Bạch Hạo thích đoạt thê tử người khác, lục thân không nhận?

Hồng Trần Nữ nghe nói qua các tin đồn của Bạch Hạo, nhất là chuyện đoạt thê tử người khác đã làm cho nàng buồn nôn.

- Đây là Vương gia bảo ta làm...

Bạch Tiểu Thuần ủy khuất không cam lòng giải thích một câu, nội tâm đang mắng thầm kẻ đoạt thê tử người khác không phải là ta, mà là phụ thân ngươi...

- Câm miệng! Phụ thân ta cao ngạo quang minh chính đại, chỉ có kẻ như ngươi mới hại nước hại dân, âm hiểm nịnh nọt, giết hại trung lương!

Hồng Trần Nữ cắn răng quát lớn, nếu hôm nay thân phận bị vạch trần, nàng cũng khinh thường giấu diếm cái gì, ánh mắt nhìn Bạch Hạo còn mang theo chán ghét... Nàng hất tay áo và lạnh lùng đáp trả.