Vượt qua con đường quanh co, đi đi lại lại vài vòng không rõ. Cuối cùng hai sư đồ Long Nhật Hàn đến trước một cửa động.
"Sư phụ, đây là nơi nào? Sao trước đó đồ nhi ở đây chưa từng thấy qua" Nhìn nơi này trong ấn tượng của hắn thật sự rất mới mẻ. Không hề đọng lại chút nào chắc chắn năm đó hắn chưa từng đến đây.
"Tất nhiên là tiểu tử con chưa tới đây. Muốn tới đây phải đi qua trận pháp. Người thường sẽ không thể phá được trận pháp mà tới đây được" Vừa nói sư phụ hắn thuận tay tìm kiếm cơ quan trên cửa đá. "Cạch" một tiếng cửa đá liền được mở ra.
"Vào đi, bí mật ta muốn nói với con ở bên trong" Nói đoạn ông dẫn trước đi vào. Long Nhật Hàn thấy thế liền theo chân vào sau.
Đập vào trong mắt hai người là một thạch động lớn. Bên trong có rất nhiều tủ đá chứa đầy những cuốn thư tịch. Thời gian lâu không có người đến bên trong bám đầy mạng nhện và bụi.
Nơi này chính là thư khố của Nam Cung gia. Bên trong toàn bộ là điển tịch võ học cũng như ghi chép lịch sử về Nam Cung gia. Ngoài gia chủ không ai biết thư khố ở đâu. Cũng không biết cách phá giải trận pháp để đi vào thư khố.
Có thể nói nơi này là cấm địa bậc nhất của Nam Cung gia. Bởi vì bên trong cất giấu thứ đồ mà không ai ngờ tới.
Không dừng lại cước bộ Nam Cung Trúc Lâm đi thẳng tới cuối hang động. Ở đó vẫn còn một mật thất nữa. Vẫn là một cửa động đá nhưng đằng sau lớp bụi dày là một chuỗi các văn tự kì quái khó hiểu không thể đọc được.
Cắn vỡ đầu ngón tay cho chảy máu rồi nhỏ lên những văn tự kì quái đó. Rất nhanh cả cánh cửa như sáng lên. Cửa đá có dấu hiệu mở ra. . Đọc truyện hay, truy cập ngay ( ТRUМTRUYE И.V N )
"Vào trong đi. Sau khi cánh cửa này đóng lại con hãy rút Phá Nhật kiếm ra rồi nhỏ máu của mình lên hình cầu ở chuôi kiếm. Vi sư chỉ có thể đưa con tới đây phần còn lại ra sao phụ thuộc vào con" Nam Cung Trúc Lâm liếc mắt vế phía Long Nhật Hàn đang đứng phía sau ý bảo hắn hãy tiến vào.
Mật thất này bên trong cất dấu bí mật cuối cùng của Phá Nhật kiếm năm đó đích thân Nhật lão đã phong ấn lại. Những kí tự kì quặc trên cửa là một loại bùa chú cổ xưa dùng máu để giải khai. Năm đó Nhật lão dùng máu của chính mình hạ xuống phong ấn. Vậy nên chỉ có máu của dòng chính đời sau mới có thể mở ra. Chưa hết bên trong có chứa phong ấn bí mật của Phá Nhật kiếm nên chỉ có chủ nhân của Phá Nhật kiếm mới có thể đi vào. Nếu người khác cố tình xông vào sẽ bị phản phệ hộc máu tại chỗ mà chết.
Long Nhật Hàn thấy ánh mắt của sư phụ mình thì tiến lên. Trước khi vào còn không quên đưa ánh mắt dò xét về phía Nam Cung gia chủ. Hắn không biết bên trong có gì, biết là sư phụ sẽ không hại hắn nhưng vẫn không khỏi lo lắng. Long Nhật Hàn hắn không sợ chết, nhưng hắn còn việc chưa làm xong. Chưa tìm được nàng, hắn không thể dễ ràng chết đi vậy được.
"Tiểu tử yên tâm. Bên trong sẽ không nguy hiểm gì với con. Chỉ cần Phá Nhật kiếm còn trong tay con tuyệt đối an toàn. Đây là căn dặn của tổ tiên Nam Cung gia. Vi sư sẽ ở ngoài này đợi con bình an trở ra." Ông cũng lo lắng không biết đồ đệ mình đi vào sẽ gặp nguy hiểm gì. Nhưng biết sao được, con đường này hắn nhất định phải đi. Trao cho Long Nhật Hàn một ánh mắt yên tâm. Hắn chỉ cần yên tâm bước vào đó là được.
Gật đầu với sư phụ một cái. Long Nhật Hàn dứt khoát xoay người đi vào trong cánh cửa. Rất nhanh cánh cửa đóng lại khôi phục vẻ yên tĩnh như lúc đầu.
Một không gian tối đen như mực dơ tay không nhìn thấy năm ngón. Cả người Long Nhật Hàn đều chìm vào bóng đen vô tận. Nhớ tới nhắc nhở của sư phụ trước khi hắn bước vào. Nhanh tay rút ra Phá Nhật kiếm rồi nhỏ máu lên chuôi kiếm. Sau khi giọt máu của hắn rơi xuống rất nhanh đã biến mất. Cả thanh kiếm bắt đầu sáng lên. Ánh sáng chói chiếu ra từ lưỡi kiếm. "Bùng" cả không gian tối đen nhanh chóng bừng sáng.
Không gian xung quanh là một hang động với bốn vách tường chi chít chữ. Ở giữa lơ lửng một ánh sáng vàng bên trong mờ mờ hình dạng như một cuốn sách không rõ ràng.
"Truyền nhân của ta, cuối cùng thì ngươi cũng tới được đây. Đây là nơi ta lưu lại kiếm phổ của Phá Nhật kiếm, chỉ có chủ nhân của nó nhận được sự chấp thuận của hậu nhân Nam Cung gia mới có thể xuất hiện ở đây. Mọi thứ ở nơi này là ta dùng bí thuật lưu lại dưới dạng hư ảnh. Kiếm phổ ở kia được tách ra từ thần thức của ta, khi gặp chủ nhân sẽ tự dung hòa làm một với chủ thể. Chúng chỉ xuất hiện một lần và biến mất. Hữu duyên. Nếu ngươi đã tới đây vậy thì hãy nhận lấy kiếm phổ này. Mang theo Phá Nhật kiếm đi tìm một nửa còn lại chính là thanh Phá Nguyệt kiếm. Sau đó luyện thành công Nhật Nguyệt kiếm thức các ngươi sẽ có được bí mật cất giấu trăm năm của Nhật Nguyệt song kiếm. Nhớ kĩ chủ nhân của Nhật Nguyệt kiếm luôn là trời sinh một đôi, thiếu một cũng không được. Giữa biển người mênh mông, hy vọng các ngươi sẽ sớm tìm được nhau." Chưa kịp suy nghĩ thấu đáo những gì vị tiền bối này viết trên tường thì chữ đã biến mất. Hóa ra đó là ảo ảnh được chiếu lên mà thôi.
Sau khi chữ trên tường biến mất hết cuốn sách đang lơ lửng ở giữa mật thất cũng hóa thành một chùm sáng bay thẳng vào trong đầu Long Nhật Hàn. Tiếp nhận luồng sánh ấy đi thẳng vào trong tiềm thức. Bên trên lóe lên bốn chữ "Phá Nhật Kiếm Thức" trong đó có 9 tầng khẩu quyết và chiêu thức. Tầng thứ 10 thì bị bỏ trống.
Sau khi tiếp nhận kiếm phổ ngay lập tức Long Nhật Hàn ngồi xếp bằng xuống chìm vào trong kiếm pháp tinh diệu bên trong Phá Nhật kiếm thức. Phá Nhật kiếm được đặt ngay ngắn trước mắt. Cả người Long Nhật Hàn rơi vào trạng thái tọa thiền im lặng. Cả căn mật thất lại chìm vào bóng đen vô tận.