Nhật Nguyệt Kết Duyên

Chương 103: Lần cuối




Đêm hôm đó vẫn như thường lệ mọi người đều tập chung đi tới hồ nước phía sau Thanh Trúc viện. Lần này là lần quyết định thành bại của phá Huyết Chú có thành công hay không nên mọi người đều rất căng thẳng.

"Lão Lăng, ngươi nói xem có khi nào sẽ nguy hiểm không. Cả ngày nay tâm thần ta cứ không yên"

Nhìn năm vị sư thúc đang chuẩn bị trận pháp mà Vương Hoàng không ngừng đi qua đi lại. Ông cứ cảm thấy bất an trong lòng nên đành nói với Lăng Huyền.

"Phủi phui miệng quạ nhà ngươi. Đừng có nói điềm gở"

Nghe Vương Hoàng hỏi vậy lão Lăng chỉ bận không thể đánh tên này một trận. Già rồi mà không thể nói gì tử tế hơn.

"Ta cũng đâu có muốn nói điềm gở. Chỉ là trong lòng vẫn rất lo lắng"

"Thôi miệng quạ nhà ngươi im lặng. Mau nhìn bọn họ xong rồi kìa"

Lời nhắc nhở kịp thời đánh gãy sự lảm nhảm của lão Vương.

Ở giữa đài trên mặt hồ năm vị Thái sư thúc đều đã chuẩn bị xong trận pháp đặc biệt. Những nét vẽ loằng ngoằng tạo thành hình dạng năm loại bùa chú tương ứng ở năm vị trí của mỗi người. Ở giữa trung tâm nơi vị trí của Minh Nguyệt là một hình âm dương đồ.

"Sư phụ, Thái sư thúc. Sao mọi người tới sớm vậy?"

Khi Minh Nguyệt cùng Tiểu Bạch đi tới đều đã thấy mọi người ở đó. Đêm nay là lần phá chú cuối cùng nàng đã cố ý tới sớm một chút. Không nghĩ tới các vị thái sư thúc, sư phụ còn tới sớm hơn nàng. Chẳng chẳng hôm nay không thấy sư phụ tới đón nàng. Những lần trước phá chú hai sư phụ đều tới Thanh Trúc viện rồi mới đi cùng nàng ra đây.

"Tiểu Nguyệt tới rồi à. Mau đến đây, các vị tiền bối đã chuẩn bị xong rồi" Nhìn thấy tiểu đồ đệ nhà mình đã tới Lăng Huyền tươi cười đi tới kéo tay nàng. Nếu ông không phản ứng nhanh mà để lão ngoan đồng Vương Hoàng nói ra chỉ sợ sẽ để nha đầu tinh quái này phát hiện ra mất.

Lăng Huyền kéo tay nàng đi tới bên hồ rồi khẽ liếc ý bảo Minh Nguyệt mau đi qua chỗ Thái sư thúc đang đợi. Không chần chừ gì thêm Minh Nguyệt liền vận công bay qua thạch đài giữa hồ.

"Nguyệt Nhi gặp qua các vị Thái sư thúc" Vừa đáp xuống nàng lập tức thi lễ với mọi người.

"Nha đầu tới rồi à. Mau đi tới đây ta nói con nghe" Nhìn thấy người đã tới Đại thái sư thúc liền vẫy tay ý bảo Minh Nguyệt đến gần.

"Thái sư thúc, sao mọi người tới sớm vậy, hình vẽ kia?" Vừa tới gần vị trí Minh Nguyệt tinh mắt phát hiện ra hình vẽ kì lạ trên thạch đài phù tương ứng với vị trí mỗi người bọn họ. Kì quái là trước đây phá chú không hề sử dụng tới thứ này.

"Nha đầu con nhìn này. Đây là hình vẽ âm dương đồ. Lát nữa khi nào chúng ta bảo thì con chỉ cần nhỏ máu vào chấm nhỏ ở giữa kia là được. Phần còn lại cứ giao cho mấy người bọn ta" Đại thái sư thúc cẩn thận căn dặn Minh Nguyệt những điều cần biết trước khi thực hiện phá chú lần cuối cùng.

Không hiểu sao nghe tới đây trong lòng nàng bỗng có một âm thanh không ngừng cảnh báo nguy hiểm cho nàng. Nàng cứ có cảm giác sẽ có chuyện không may sảy ra.

Không để Minh Nguyệt kịp suy nghĩ thấu đáo Nhị thái sư thúc đã lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng.

"Tiểu nha đầu. Còn chần chừ gì nữa. Mau đi vào trong thôi, thời gian đã không còn sớm rồi"

Câu nói ấy đã đánh thức Minh Nguyệt ra khỏi suy nghĩ. Nghe thấy sự thúc giục của Nhị thái sư thúc Minh Nguyệt đành nhấc chân bước vào vị trí của mình rồi ngồi xuống. Năm người còn lại cũng lần lượt về vị trí của mình.

Sau khi đã ổn định vị trí Đại thái sư thúc lên tiếng nhắc nhở lần cuối.

"Nha đầu, con đã chuẩn bị tốt?"

Nhìn qua mọi người một lượt Minh Nguyệt gật đầu chắc nịch khẳng định.

"Tốt lăm, chúng ta bắt đầu. Nhớ kĩ dù có sảy ra chuyện gì cũng phải bình tĩnh. Con chỉ cần tập trung cho bản thân là được."

Nghe được ra có điều không đúng Minh Nguyệt vừa định lên tiếng ngăn cản nhưng đã muộn. Năm luồng nội lực đã ập tới. Bất đắc dĩ nàng đành phải tập chung tiếp nhận rồi từ từ bị dẫn dắt đi vào sự sắp đặt sẵn có.

Năm luồng chân khí cộng thêm của bản thân nữa là sáu không ngừng chạy trong kinh mạch của nàng. Len lỏi tới từng ngóc ngách nhỏ nhất, đả thông hết những điểm tắc nghẽn trong quá trình luyện công. Mọi kinh mạch trên người Minh Nguyệt đều được đả thông một cách tuyệt đối nhất.

Sáu nguồn nội lực sau khi đi hết một vòng cơ thể nàng liền đi ra rồi cùng tụ lại nơi lồng ngực. Hình thành nên một quả cầu hư ảo không ngừng xoay tròn đan xen vào nhau.

"Thời cơ đã đến. Nhỏ máu"

Đầu ngón tay mảnh khảnh lướt qua mũi kiếm Phá Nguyệt để lại một lỗ nhỏ. Ngay lập tức máu tươi chảy ra nhỏ xuống âm dương đồ.

Năm người thấy máu đã nhỏ xuống cũng lập tức cắt vỡ đầu ngón tay của mình để máu chảy ra rồi không ngừng viết gì đó lên hình bùa chú đã vẽ trước đó. Khi nét máu cuối cùng được viết xuống lập tức có năm luồng ánh sáng tương ứng vị trí của năm người phát ra chiếu thẳng vào người Minh Nguyệt. Cả người nàng đều được bao trùm trong ánh sáng.

Một khắc sau Phá Nguyệt kiếm như được triệu hồi lập tức dựng thẳng lên giữa âm dương đồ, mũi kiếm đâm vào trung tâm của âm dương đồ.