Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 647




Nhưng mà trên người nữ quỷ cũng có phong ấn, cô ta không thể rời khỏi ổ quỷ quá lâu, nếu không sẽ tan thành trò bụi, trừ khi có thể tấn thăng thành quỷ vương.

Tôi nổi giận, không nhịn được nữa hét lên: “Anh là heo đấy à, như vậy mà cũng bị mắc lừa? Sau này đừng nói anh là yêu sủng của tôi, tôi không giải thích nổi với người ta đâu!”

“Ai? Ai là yêu sủng của cô cơ chứ!” Mạc Thiên Phàm lập tức bùng nổ: “Một người phàm như cô, tôi không cần cô cứu, dẫu sao cô có tới thì cũng đành chịu chết mà thôi.”

Anh ta dừng lại một chút, không được tự nhiên nói: “Nếu như sau này cô gặp một Hoàng Thân tên là Thái Tiếu Dao, nhớ nói với cô ấy, tôi thật lòng rất thích cô ấy.”

Tôi không nhịn được muốn đấm một phát vào gương mặt của anh ta. Anh thật lòng thích người ta, vậy mà còn trêu hoa ghẹo nguyệt ở khắp nơi. Nếu như tôi gặp phải một vị hôn phu như vậy, tôi đã sớm đánh cho anh đến độ tàn phế, không thể tự lo liệu cuộc sống nữa rồi.

Tôi thật sự hoài nghi, anh ta ngu xuẩn như vậy, trước kia dựa vào cái gì mà làm sâu mọt hại nước hại dân, thế mà triều đại kia mất nước là do ngu xuẩn sao?

Tôi đắc đắc dĩ thở dài, chính mình tự ký kết khế ước chủ tớ với anh ta, dù có chảy nước mắt cũng phải tiếp tục thôi.

“Ngoan ngoãn chờ đợi cho tôi.” Tôi nói: “Tôi sẽ đến cứu anh.”

“Chờ một chút.” Bỗng nhiên anh ta kêu lên.

“Sao vậy?” Tôi hỏi.

Mạc Thiên Phàm mang tai lại đỏ, nhìn trời một chút, nói: “Mặc dù, mặc dù tôi không muốn để cô cứu đâu, nhưng dẫu sao cô cũng là chủ nhân của tôi, tôi không muốn để cô đau lòng, cho nên hãy gắng gượng mà làm. Có điều, cô nhanh lên một chút. Đến lúc tôi chảy hết máu, nữ quỷ xấu xí kia sẽ đến móc lấy yêu đan của tôi. Nhìn lượng máu chảy này, chắc là tôi có thể chống đỡ được một tuần.”

Không hổ là đại yêu, nếu đổi thành người bình thường, đã sớm cạn hết máu mà chết rồi.

Bỗng nhiên, Mạc Thiên Phàm kinh hãi la lên: “Nhanh, đi nhanh đi, cô ta đến rồi.”

Tôi giương mắt nhìn một cái, một người phụ nữ mặc trang phục cổ đại màu xanh biếc bay đến. Diện mạo cô ta vô cùng xinh đẹp, tóc vận thành hai búi, vạt áo trên người tung bay, tơ lụa trong suốt múa lượn trong gió. Thoáng nhìn qua, còn tưởng là tiên nữ trên trời.

Oán khí thật là nặng.

Trên người nữ quỷ này oán khí ngất trời, tôi không nhịn được tự tưởng tượng trong não mình một tuồng kịch lãng mạn bi thương.

“Người nào?” Nữ quỷ đó lơ lửng giữa không trung: “Tại sao lại xông vào động phủ của tôi?”

Tôi và nữ quỷ đứng đối diện nhau, dung mạo cô ta thật sự quá đẹp, dù là phụ nữ, tôi cũng cảm thấy có chút hoa mắt chóng mặt.

Hiện tại tôi đang ở trong ý thức của Mạc Thiên Phàm. Cô ta không thấy được tôi, nhưng cô ta có thể cảm giác được tôi, đủ thấy được thực lực phi thường của cô ta.

“Mạc Thiên Phàm, mượn thân thể của anh dùng một chút nhé.” Không đợi anh ta trả lời, tôi lập tức điều khiển cơ thể của anh ta, dùng giọng của anh ta nói: “Cô dám bắt thú cưng của tôi, tôi đến mang anh ta đi.”

Tôi không định thuyết phục cô ta thả người, cô ta tuyệt đối sẽ không đồng ý. Huống chi nơi này còn có Cột trụ không gian, tôi không còn cách nào, nhất định sẽ không nhượng bộ cô ta.

Nữ quỷ cười lên, cười đến run rẩy cả người. Nụ cười kia khiến tôi có hơi hoảng hốt, quả nhiên là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, dung mạo như vậy tuyệt đối có đủ tư cách làm yêu cơ hại nước ở thời cổ đại.

“Đã vậy thì tôi cung kính chờ cô đấy.” Nữ quỷ kia cười rạng rỡ, cô ta giống như tiên nữ bước ra từ trong tranh.

Tôi thoát khỏi ý thức của Mạc Thiên Phàm, tinh thần có chút mệt mỏi. Quả nhiên, mặc dù có khế ước chủ tớ, nhưng với thực lực của tôi bây giờ, thực hiện chuyện như là thao túng cơ thể của người khác vẫn là quá miễn cưỡng.

Chu Nguyên Hạo giúp tôi xoa huyệt Thái Dương, dẫn linh hồn vào trong cơ thể tôi. Tôi cảm thấy thoải mái phần nào, thở dài nói: “Đợt sóng này chưa hết là đã tới đợt sóng khác rồi, em đúng là số khổ mà. Thiên đạo phạt em đầu thai chuyển thế, chẳng lẽ là để thu dọn cục diện rối rắm do nó hay sao?”