Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 570




Nói xong, ông ta lấy ra một thanh kiếm thanh đồng, chém một kiếm về phía tôi, trên thân kiếm thanh đồng bắn ra một tia ánh kiếm màu xanh, ánh kiếm đó một phân thành hai ở không trung, hai phân thành bốn, ùn ùn kéo về phía tôi.

Sắc mặt Cao Thanh Hoàng trầm xuống, cổ tay anh ta vừa xoay ra, một thanh đao dài gấp đôi cơ thể anh ta xuất hiện ở trong tay, chặn trước mặt của tôi, nghênh đón những ánh kiếm đó.

Vương Thiên Ân lại xoay người, lấy tốc độ cực nhanh phi thân phóng ra khỏi tòa nhà, ông ta muốn chạy trốn.

“Đừng hòng trốn thoátt!” Chủ nhân nhà họ Lý với khuôn mặt chữ điền hét lớn một tiếng, đứng dậy truy kích, thì ngay lúc này, biến cố mà tất cả mọi người không nghĩ đến xuất hiện.

Một luồng ánh sáng màu trắng nghênh diện mà đến, đúng lúc đánh lên trên người Vương Thiên Ân, Vương Thiên Ân ngay cả trốn cũng trốn không kịp, ông ta trực tiếp nổ tung tại chỗ.

Cảnh tượng này làm tất cả mọi người chấn động, trong ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, một nhóm binh lính vũ trang hạng nặng xông vào, bao vậy toàn bộ hội trường.

Trang bị mà những binh lính này mặc trên người, vũ khí cầm trong tay, trên mặt đều có khắc ký hiệu, xem ra đây là một đội ngũ chuyên môn đối phó ma quỷ và người tu đạo rồi.

Tôi nhìn Cao Thanh Hoàng, thấp giọng hỏi: “Đây là xảy ra chuyện gì?”

Cao Thanh Hoàng nói: “Tôi cũng không biết, nhưng chuyện chúng tôi ở trong rừng rậm Song Vận lúc trước cũng không có giấu bố mẹ tôi, xem ra là quân đội ra tay rồii.”

Tôi gật gật đầu, quân đội ra tay cũng là chuyện rất bình thường, thế gian bị địa ngục ăn mòn, hai giới sắp chồng lên nhau, đây không chỉ là chuyện của giới tu đạo, quốc gia tuyệt đối sẽ không ngồi yên không để ý đến.

Vẻ mặt của những người tu đạo đều có chút không tốt, xôn xao đứng lên, thì ngay lúc này, một giọng nói tràn ngập từ tính truyền đến, vẻ mặt tôi nhất thời trầm xuống, có loại xúc động ngay lập tức muốn quay đầu bước đi.

Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy Chu Nguyên Hạo mặc quân trang xuất hiện ở sau bức tường đổ nát, đằng sau anh còn có mấy sĩ quan đi theo.

Tôi nhíu mày, nhìn thoáng qua vai anh, trong lòng thầm lặng mắng một tiếng con mẹ nó, anh vậy mà còn là một thiếu tướng nưa chứ.

Đây là có chuyện gì? Mới vài ngày không gặp, anh đã thành người của quân đội?

Vẻ mặt của Cao Thanh Hoàng cũng không tốt, bởi vì anh ta phát hiện bố anh ta cũng đi theo đằng sau Chu Nguyên Hạo.

Trương Hoằng Thái đứng lên, cao giọng nói: “Chủ nhân nhà họ Chu, đây là có chuyện gì vậy?”

Chu Nguyên Hạo nói: “Một khi hai giới chồng lên nhau, ngày tận thế sẽ đến, đây là việc hệ trọng liên quan đến hơn một trăm quốc gia Đông Á, đương nhiên quốc gia không có khả năng ngồi nhìn mặc kệ rồi.”

Trương Hoằng Thái nhíu mày nói: “Đây là chuyện đương nhiên. Nhưng mà, sao anh lại trở thành người của quân đội.”

Chu Nguyên Hạo thản nhiên nói: “Bây giờ tôi là cố vấn cấp cao mà quân đội mời đến, hưởng thụ mức đãi ngộ của mọt thiếu tướng.”

Đám người Trương Hoằng Thái không nói gì, những người tu đạo nhìn thử trang bị trên người những quân nhân đó, phần tâm tư chờ đợi hai giới chồng lên nhau đều bị loại bỏ đi hết.

Phải biết rằng, bọn họ đều tự xưng là danh môn chính phái, cho dù rất khát vọng nâng cao thực lực đi nữa, nhưng bọn họcũng không dám có chủ ý gì khác nữa, đó chính là đoạn tuyệt quan hệ với tất cả giới tu đạo, thậm chí cả Hoa Quốc.

Tôi hít sâu một hơi, nói: “Đã có quân đội ra mặt, tôi sẽ không tham gia, tạm biệt.”

Nói xong, tôi liền đi ra ngoài, Chu Nguyên Hạo cao giọng nói: “Cô Khương, chúng tôi lập tức phải tổ chức hội nghị quân sự, cô đã từng đi qua địa ngục, rất hiểu biết về địa ngục, hy vọng cô có thể tới tham gia.”

Tôi cười lạnh một tiếng: “Anh cũng rất hiểu biết về địa ngục, tôi chẳng qua là một nhân vật nhỏ, thấp cổ bé họng, tôi sẽ không tham gia hội nghị của các người đâu.”