Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 463




Cô gái trẻ đột nhiên nhìn về phía sau ta, hoảng sợ vươn tay ra chỉ: “Chị ơi, đằng sau chị, đằng sau chị ấy…”

Tôi nhanh chóng quay lại thì thấy một con ma gớm ghiếc đang giương nanh múa vuốt nhào về phía tôi.

Tôi nhanh chóng lùi lại, lùi vài bước đến cạnh cô gái trẻ kia, cô gái kia vồ lấy tôi: “Chị ơi, em sợ quá!”

Tôi đột nhiên quay người sang và ném một loạt lửa địa ngục vào cô ta.

Cơ thể cô ta bùng cháy lên, lúc này tôi mới thấy cô ta chỉ có phần thân trên, phần thân dưới là một cái lưỡi.

Trong đám cỏ rậm rạp phía sau, có một con cóc to bằng cái thớt đang ẩn nấp ở bên trong, chiếc lưỡi đó chính là lưỡi của con cóc, tức là trên đầu lưỡi con cóc thật sự mọc ra phần thân trên của cô ta.

Đây chính là một con cóc!

Còn người phụ nữ này là người đã bị nó ăn thịt!

Lửa địa ngục lan nhanh theo chiếc lưỡi về phía con cóc đó, con cóc sợ hãi hét lớn lên một tiếng, đột nhiên phun ra một thứ mủ ăn mòn, tự làm đứt lưỡi của mình, bỏ chạy vào sâu trong vườn.

Con ma lúc trước làm tôi sợ hãi cũng muốn chạy trốn nhưng đã bị một tấm bùa của tôi đè trên mặt đất, nó không ngừng quỳ lạy tôi: “Xin pháp sư hãy tha tội, xin pháp sư hãy tha tội, đều tại con cóc đó đã ép tôi.”

Tôi lạnh giọng hỏi: “Con cóc thành tinh đó có chuyện gì, hãy giải thích cặn kẽ cho tôi, tôi có thể cân nhắc để cho cô đi.”

“Vâng, vâng.” Nó nhanh chóng gật đầu rồi nói: “Con cóc tinh đó, được người ta gọi là bà Ma Tam, nghe nói một trăm năm mươi năm trước đã biến thành tinh ở đây, khu vực này chính là địa bàn của cô ta. Cô ta rất thích ăn những cô gái trẻ tuổi giống như cô vậy, nếu như chúng ta muốn tu luyện ở đây, chúng ta phải phục tùng cô ta, tôi, tôi đến đây vẫn chưa lâu lắm, chưa từng làm hại ai cả, pháp sư, xin cô hãy tha thứ cho tôi lần này.”

Tôi nhìn con oán quỷ cấp thấp này với đôi mắt lạnh lùng. Có một đốm đen nhỏ giữa hàng lông mày của nó, đó là dấu hiệu của đạo trời, là dấu hiệu rất nhanh thôi sẽ có người tới đưa cô ta xuống địa ngục.

Sau khi chết, mọi người đều bị thiên đạo của thế giới này thẩm phán, người vô tội sẽ được đầu thai, kẻ có tội sẽ bị giáng xuống địa ngục.

Một số hồn ma mang trong mình nỗi bất bình sâu sắc sẽ ở lại nhân gian.

Ở Hoa Quốc mỗi ngày có hàng triệu người chết nhưng số người có thể ở lại nhân gian là vô cùng thấp, không phải là mọi hồn ma có ân oán đều có thể ở lại nhân gian.

Nếu không thì nhân gian này đã bị hồn ma chiếm đóng từ lâu rồi.

Mỗi một hồn ma ở lại nhân gian đều đã tận dụng thiên thời địa lợi nhân hòa, cũng có thể nói đây là lỗ hổng thiếu sót của thiên đạo.

Có những lúc thiên đạo sẽ bù đắp lại những lỗi lầm của mình và thu lại những hồn ma này.

Còn những hồn ma này, cho dù là loại cô hồn dã quỷ cấp thấp nhất, hay lệ quỷ, ma nhiếp thanh,… tất cả đều sẽ bị đày xuống địa ngục để nhận hình phạt.

Ở lại nhân gian vốn dĩ chính là một tội lỗi.

Còn những người tu đạo ở nhân gian như pháp sự, hòa thượng, nếu như siêu độ cho các hồn ma, tức là độ cho tội lỗi của chúng thì bọn họ sẽ trực tiếp bị tống đi đầu thai chuyển kiếp, đây chính là một thành tựu lớn.

Mỗi khi thiên hạ loạn lạc thì sự cân bằng của thiên đạo đều sẽ bị phá vỡ, số lượng hồn ma ở lại nhân gian sẽ càng ngày càng nhiều hơn, vậy nên trong thời kỳ loạn lạc thì yêu ma quỷ quái là nhiều nhất.

Mặc dù Hoa Quốc ngày nay đang ở trong thời kỳ hòa bình nhưng không hiểu tại sao càng ngày càng có nhiều ma quỷ, thậm chí hàng loạt ma dưới địa ngục không ngừng thoát ra ngoài.

Chắc chắn là có chuyện gì đó đang xảy ra dưới địa ngục rồi.

Tôi xua tay rồi nói: “Mau cút đi.”

Con oán quỷ kia liên tục nói cảm ơn tôi rồi chạy đi, còn tôi đương nhiên là muốn giải quyết con cóc tinh đã bị thương kia rồi.

Lần theo tà khí mạnh mẽ, tôi tìm thấy hang của con cóc tinh đó, vậy mà khi tôi đứng ở trước cửa hang, tôi vô cùng khó chịu, đứng trước cửa hang hét lên: “Con cóc tinh kia, đây không phải là nơi mà con quái vật bẩn thỉu như mày được sống đâu, mau lăn ra đây chịu chết cho ta.”

Trong hang có một tiếng cười vang lên, trong tiếng cười có chút oán hận.

“Ở đâu xuất hiện một pháp sự gà mờ như vậy, dám tìm đến đây làm phiền bà Ma Tam đây.”