Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 436




Có lẽ, nói không chừng cái Bình Ngọc Dương Chi này là nguyên mẫu của Bình Ngọc Tịnh trong tiểu thuyết. Trương Xương Thành không hề phản ứng lại với Cao Thanh Long, ông ta cất Bình Ngọc Dương Chi vào trong ống tay áo rộng của đạo sĩ.

Sau đó, ông ta xoay người, bước tới chỗ của chưởng môn phái Hoa Sơn, Đại sư Vĩnh Đức của Thiếu Lâm Tự và các vị đứng đầu ở các dòng họ lớn để hành lễ một cái rồi nói: “Các vị, thú dữ giết chết Đức Tâm đại sư đã bị tôi bắt, nhưng bây giờ vẫn còn một điều bí ẩn.”

Ông ta dừng lại một chút, rồi nói: “Thanh kiếm Côn Ngô, rốt cuộc ở đâu.”

Mọi người trố mắt nhìn nhau, Cao Thanh Long cũng chẳng chừa lại cho ông ta chút mặt mũi nào, nói: “Chưởng môn Trương, ông đừng có mà là kẻ gian kêu bắt kẻ tặc, kiếm Côn Ngô không phải nằm trong tay đứa con gái nuôi kia của ông sao? Ông đúng thật là giỏi tính toán, tự thưởng cho bản thân một chưởng rồi lấy được cây kiếm Côn Ngô, mua bán như vậy, thật đúng là tính toán.”

Mọi người vừa nghe xong thì đều dùng ánh mắt không mấy tin tưởng mà nhìn ông ta, ông ta nói: “Bây giờ Giai Kỳ đang ở trong cái Bình Ngọc Dương Chi này, kiếm Côn Ngô là pháp bảo ngũ đẳng, Bình Ngọc này cũng là pháp bảo ngũ đẳng, nó không thể nào hút pháp bảo có cùng đẳng với nó được.”

Lúc này tôi mới nhớ tới, trong sách của bà nội có nói qua a, thật ra thì bất kể là pháp bảo nào, bùa chú, đan dược hay là công pháp, đều có đẳng cấp, cửu đẳng thấp nhất, nhất đẳng cao nhất, chẳng qua là tu đạo hiện đại có rất nhiều thứ bị thất truyền, đồ mà các tu sĩ sử dụng đều là đẳng thấp nhất, cho nên cũng không có mấy người nguyện ý nói đẳng của những món này.

Đại sư Vĩnh Đức của Thiếu Lâm Tự chắp hai tay lại và nói: “Ý chưởng môn Trương nói là trong chúng ta, còn có một người là đồng bọn của Khúc Giai Kỳ?”

“Không sai.” Tôi bước ra, lớn tiếng nói: “Quả thật là Khúc Giai Kỳ có một người là đồng bọn, thực lực đồng bọn của cô ấy cũng rất mạnh, hơn nữa còn rất giỏi ẩn nấp, che giấu rất sâu.”

Ông cụ Lý – Chưởng môn phái Hoa Sơn nói: “Cô Khương, chẳng lẽ cô biết đồng lõa kia là ai sao?”

Tôi gật đầu một cái, đáp: “Không sai.”

Cao Thanh Long bật cười ha ha, nói: “Cô mới có bao nhiêu tuổi, thực lực cao tới cỡ nào? Các bậc tiền bối như chúng tôi còn không thể nhìn thông suốt mọi chuyện, mà cô lại có thể biết? Đừng có mà thổi phồng lên.”

Khóe miệng tôi nhếch lên, một nụ cười mang theo hàm ý sâu xa, tôi giơ tay lên và chỉ về phía của một người trong đám người kia: “Đồng bọn của Khúc Giai Kỳ chính là…”

Tất cả mọi người đều cảm thấy hoảng sợ mà nhìn tôi, như thể họ có hơi lo lắng khi ngón tay tôi chỉ vào đầu họ. “Người đó chính là…” Tôi thu hút sự hứng của tất cả mọi người, sau đó tôi chợt xoay người, chỉ về phía của một người và nói: “Chính là ông! Ông chính là đồng bọn của Khúc Giai Kỳ!”

Mọi người đều nhìn theo hướng ngón tay chĩa ra của tôi,khi ấy ai cũng đều lộ ra vẻ hết sức kinh ngạc.

Bị tôi chỉ ra, lại là chưởng môn của phái Lao Sơn, Cao Thanh Long.

Cao Thanh Long sửng sốt một chút, ngay sau đó, ông ấy hừ lạnh một tiếng: “Ăn nói xằng bậy! Đúng là trò đùa đáng buồn cười nhất trên đời, tôi đường đường là chưởng môn của Lao Sơn, mà là đồng bọn của ma vương à?”

Ông cụ Lý cũng nói: “Cô Khương, có phải là cô nghĩ lầm rồi không? Chưởng môn Cao trước giờ vẫn luôn thù ghét cái ác, không thể nào có việc ông ấy cấu kết với ma vương Thiên Huyền để làm việc xấu được.” Tôi cười một tiếng, nói: “Chưởng môn Lý, chưởng môn Cao quả thật là một người nghiêm túc, ông ấy sẽ không đi nương nhờ ma vương, dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là ông ấy phải thật sự là chưởng môn Cao.”

Tất cả mọi người biến sắc, ông cụ Lý kinh hãi, nói: “Ý cô nói là, ông ấy không phải là chưởng môn Cao thật sự?”

Cao Thanh Long hừ một tiếng: “Ăn nói bậy bạ, gì mà nói tôi là Cao Thanh Long chứ, cô có bằng chứng gì không?”

Tôi chậm rãi đi tới trước mặt ông ấy, rồi khẽ mỉm cười, tôi nói với giọng rất nhỏ: “Hơn hai ngàn năm trước, ông chuyển thế đầu thai trở thành hoàng tử Tiên Bi, ông đã làm mưa làm gió ở rất nhiều nước, có một lần ông ngụy trang thành Thiền Vu, vua của Hung Nô, ông có còn nhớ, tôi làm thế nào để vạch trần ông không?” Khuôn mặt của Cao Thanh Long lập tức thay đổi, hai tay lật một cái, một luồng khí đen xuất hiện ở trước mặt tôi, sau đó nó biến thành một vòng xoáy màu đen, muốn hút tôi vào mà xoắn thành mảnh vụn.

Quỷ khí dày đặc bắt đầu lam tỏa ra khắp toàn bộ chánh điện, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc đến tột độ, khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Chu Nguyên Hạo bỗng nhiên bước tới trước mặt tôi, nắm lấy cánh tay tôi, xoay người một cái, lập tức đi ra xa mấy chục mét, cái vòng xoáy màu đen nhào tới bị hụt một cái, rồi nó tiếp tục nhào tới chỗ mấy người tu đạo đứng gần Cao Thanh Long.

Mấy người tu đạo kia bị hút vào, bọn họ hét lên một tiếng thảm thiết nghe chói tam, máu tươi từ trong vòng xoáy màu đen văng ra tung tóe.