Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 415




Sau khi trở về phòng, Vân Kỳ hỏi tôi: “Đây không giống như cô của quá khứ, trước kia cô yêu hận rõ ràng.”

Tôi lộ ra một nụ cười khổ, nói: “Dù sao tôi cũng giết vị hôn thê của người ta mà, tôi không có nhiều bạn bè, Giai Kỳ và Trương Hoằng Thái đều là bạn của tôi, tôi vô cùng thương yêu bọn họ.”

Vân Kỳ lặng lẽ nhìn tôi, cuối cùng thở dài nói: “Nhưng hành động vừa rồi của cô quá mạo hiểm, rất có thể sẽ tiết lộ thân phận của cô.”

“Anh yên tâm, tôi tự có chừng mực.”

Tôi cho anh ta một nụ cười yên tâm.

Chúng tôi lại nói chuyện một lúc nữa, khi đêm đã khuya, lúc anh ta trở về phòng của mình, tôi nằm thẳng ra, tiến vào ý thức của Mạc Thiên Phàm một lần nữa.

Lúc này, Mạc Thiên Phàm đang nhảy nhót trong quán bar, tối hôm nay anh ta lại cưa cẩm một cô nàng nhà giàu xinh đẹp, nếu so sánh cô nàng này với cô lần trước thì dáng người còn đẹp hơn, ngực to, eo thon, khuôn mặt baby mà ngực bự, quả thật là nữ thần trong mộng của cánh đàn ông.

Từ khi bắt đầu đi vào quán bar, anh ta đã nhìn chằm chằm vào người đó, dùng tất cả các kỹ năng toàn thân thì cuối cùng cũng bước đầu bắt được cô nàng đó, hai người nhảy nhót điên cuồng trên sàn nhảy, khi mắt thấy cô nàng khuôn mặt baby đang dựa vào trong ngực anh ta, thì bỗng nhiên lại nhìn thấy một bóng người mảnh khảnh tách mọi người ra, đi thẳng đến trước mặt anh ta, giơ tay lên tát anh ta một cái.

Anh ta nhìn kỹ lại, vậy mà lại là cô nàng nhà giàu xinh đẹp hôm trước, cô nàng giận đến phát run, giống như là nổi điên đánh anh ta: “Tôi cho anh phách lối này, tôi cho anh bắt cá hai tay này!”

Mạc Thiên Phàm nhìn thấy tình hình không ổn, cúi người xuống, trực tiếp chui vào trong đám người đang nhảy nhót, sau đó lách mình một cái liền đi vào được trong nhà vệ sinh nam, chỉ để lại cô nàng nhà giàu xinh đẹp kia tìm kiếm như điên trong đám người.

Mạc Thiên Phàm nhìn mình trong gương trang điểm, sờ cằm một cái, thở dài nói: “Aizz, ai bảo dáng tôi lại đẹp như vậy chứ, tối nay có biết bao nhiêu cô gái đã tan nát cõi lòng vì tôi rồi.”

Anh ta đang cảm thán thì bỗng nhiên trong gương dập dờn, gợn lên những làn sóng lăn tăn, tôi xuất hiện ở trong gương, anh ta sợ hết hồn, cả giận nói: “Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, không được phép tùy tiện đi vào ý thức của tôi.”

“Đến bây giờ cậu vẫn không trả lời tiếng gọi của tôi, tôi không làm như vậy thì có thể tìm được cậu sao?”

Tôi bất mãn nói: “Đừng nói nhảm nữa, đi vào ý thức của cậu rất hao phí tinh thần lực, chuyện tôi nhờ cậu điều tra đã xong chưa?”

Mạc Thiên Phàm hơi híp mắt lại, nói: “Cô định cảm tạ tôi thế nào?”

Mặt tôi không đổi nói: “Cậu muốn cái gì?”

Mạc Thiên Phàm nhìn lướt qua trên ngực tôi một lần, nói một cách thèm thuồng: “Vậy tôi muốn cô…”

Tôi hơi híp mắt lại, anh ta nói bổ sung: “Tôi muốn cô đáp ứng tôi một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Chưa nghĩ ra, để đó đã.”

Anh ta nói: “Yên tâm đi, tôi không hề cảm thấy hứng thú với cô. Cái tôi thích là mặt baby ngực bự cơ, cô không phải là khẩu vị của tôi.”

Tôi lạnh lùng nói: “Cậu đã lãng phí ba phút của tôi.”

“Xì.”

Mạc Thiên Phàm nói: “Người cô muốn tôi điều tra đã tra được rồi.”

Anh ta kể tường tận lại tình hình một lần, sắc mặt tôi càng thêm âm trầm, anh ta nhìn có chút hả hê, nói: “Cô đúng thật là đã bị người ta đùa giỡn cho quay vòng vòng, đừng nói cô là chủ nhân của tôi, quá mất mặt rồi.”

Lời còn chưa dứt thì tôi đã nghe thấy ngoài cửa có người kêu to: “Mạc Thiên Phàm, đồ đàn ông chết băm chết vằm này, anh cút ra đây nói rõ ràng cho tôi, rốt cuộc là anh cần cô ta hay là cần tôi!”

Mạc Thiên Phàm hít sâu một hơi, nói: “Chạy mau, chạy mau, tôi muốn chạy thoát thân… Không phải, là tôi muốn đi rồi, hẹn gặp lại, không, cũng đừng hẹn gặp lại.”

Tôi tỉnh lại từ trong ý thức, tâm tình vô cùng phức tạp.

Trong phòng hạng sang có rượu, tôi lấy ra một chai, cũng không để ý là của nhãn hiệu nào hay bao nhiêu độ, trực tiếp rót một ly vào miệng.

Tôi đi đến trước cửa sổ sát đất, nhìn cảnh đường phố bên ngoài, chỉ cảm thấy có chút mất hết ý chí.

Một chai rượu lớn, rất nhanh đã bị tôi uống cạn mất một nửa, tôi cảm thấy cả người nóng lên, đầu choáng váng, có chút men say, thấy bên ngoài khách sạn cách không xa có chỗ ngồi ở công viên, nghĩ muốn đi vào công viên giải sầu một chút.