Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 379




Anh đứng ở chỗ đó vỏn vẹn một tiếng đồng hộ, trời đầy tuyết, rơi hết vào trên đầu vai của anh, quỷ không có nhiệt độ cơ thế, những cái bông tuyết kia cũng sẽ mãi mãi không hòa tan.

Mặc dù quỷ không sợ lạnh, nhưng tôi vẫn có chút áy náy, tôi không nên nghi ngờ anh, bệnh đa nghi chính là thuốc độc giữa những người yêu nhau.

Tôi đang định leo xuống từ trên cây, lại nghe được tiếng bước chân cực nhẹ, trong lòng tôi run lên, giấu mình càng kín hơn.

Hai người tới vậy mà là trưởng phòng Vương của ban điều tra X, còn có – chưởng môn phái Mao Sơn.

“Anh Chu, xem ra cô gái của anh cũng không tin tưởng anh thì phải.”

Trương Xương Thành lạnh lùng lên tiếng.

Chu Nguyên Hạo lạnh lãm nhìn ông ta một cái: “

Dù sao chúng tôi quen biết cũng không tới một năm, cô ấy không tin tưởng tôi đó cũng là chuyện đương nhiên.”

Trưởng phòng Vương nói: “Nếu đã như vậy, thì xin anh Chu lại nghĩ cách, dẫn dụ cô ta ra.”

Chu Nguyên Hạo im lặng một hồi, nói: “Cô ấy đã không tin tưởng tôi, tôi lại muốn dẫn cô ấy ra rất khó. Mặc dù Khương Lăng tuổi còn trẻ, nhưng rất thông minh, đừng quên, dù sao cô ấy cũng là một thiên tài.”

Thời tiết rất lạnh, thân thể của tôi cũng rất lạnh nhưng cũng không lạnh bằng trong lòng của tôi.

Chu Nguyên Hạo, thật sự phản bội tôi.

Trong lòng của tôi dường như một bị khoét một lỗ lớn, nước mắt thuận theo gương mặt của tôi chảy xuống, còn chưa chảy tới cằm đã kết thành vụn băng.

Thật sự không nghĩ tới, lần đầu tiên tôi yêu một người, lần đầu tiên thật sự bỏ ra tình cảm của mình lại có kết quả như vậy.

Bỗng nhiên, hình như Trương Xương Thành nhận ra cái gì đó, quay đầu nhìn thoáng qua vị trí của tôi, nhưng cây tùng này sinh trưởng lại ô cùng rậm rạp, tôi lại trốn ở nơi cực cao, người khác tùy tiện nhìn cũng không phát hiện ra cái gì.

Tôi nắm chặt nhánh cây, cũng may những kỹ thuật bí ẩn mà bà nội tôi còn ghi lại trong sách của nhà họ Khương chúng tôi, chính là kỹ năng rất dễ hiễu, dễ nhớ, chính là “Ẩn nấp.”

Nghe nói từ rất lâu trước kia, dòng họ của chúng tôi đã có riêng một dòng tộc riêng, là làm thích khách, đặc biệt chỉ đi giết những người tu đạo cao cấp.

Cái kỹ thuật bí ẩn này, chính là thu liễm khí tức của mình, để người tu đạo cao cấp không thể nhận ra sự có mặt của mình, chỉ có như vậy “Ẩn nấp”

mới thuận lợi thông qua, ám sát mới có thể thành công.

Lúc ấy, tôi cảm thấy thú vị, lập tức yên lặng luyện theo, đương nhiên việc “Ẩn nấp”

không phải một sớm một chiều có thể luyện thành, tôi luyện bốn, năm tháng, cũng khó khăn lắm mới học được một chút da lông.

Không biết có thể lừa được hai cao thủ thành tinh như Trương Xương Thành và trưởng phòng Vương hay không, tôi lo lắng đến mức mồ hôi chảy ròng ròng.

Chu Nguyên Hạo hỏi: “Chưởng môn Trương có phát hiện gì à?”

Trương Xương Thành cười nói: “Không có, có thể là do tôi tự thần hồn nát thần tán mà thôi.”

Lúc này, trưởng phòng Vương lập tức nói: “Anh Chu, hy vọng anh có thể hiểu rõ nỗi khổ tâm riêng của chúng tôi, chúng tôi muốn bắt được Khương Lăng, cũng là vì tốt cho cô ta, nếu cô ta có oan khuất gì chúng tôi cũng có thể cho cô ta cơ hội giải thích, anh đừng có gánh nặng trong lòng.”

Chu Nguyên Hạo lạnh lùng nói: “Anh yên tâm, trưởng phòng Vương, tôi biết nặng nhẹ, nếu như cô ấy thật sự là Qủy Vương Địa Ngục đầu thai thành, tôi sẽ là người đầu tiên không bỏ qua cho ấy.”

Trưởng phòng Vương vui mừng gật đầu: “Anh có thể hiểu rõ lý lẽ như thế, tôi rất kính nể, ông của anh cũng sẽ rất vui mừng.”

Lòng tôi run lên một cái, cho nên không chỉ Chu Nguyên Hạo phản bội tôi, mà ngay cả ông cụ Chu cũng từ bỏ tôi sao? Hoặc là nói, sở dĩ Chu Nguyên Hạo phản bội tội chính là ông ấy ra lệnh sao?

Trên đời này ông cụ Chu chính là người thân duy nhất cũng đối tốt với anh nhất, từ nhỏ đã che chở cho anh, tình cảm giữa hai ông cháu bọn họ cực kỳ sâu, vì ông nội của mình, anh phản bội tôi cũng hợp tình hợp lý.

Tôi ngậm ý cười nhẹ đầy giễu cợt, dù sao tôi cũng là một người ngoài, đừng thấy trước đó ông cụ Chu thích tôi, thật ra chỉ vì nể mặt Chu Nguyên Hạo, xem trọng tôi mà thôi, trong lòng của ông ấy, tôi chẳng qua chỉ là một người ngoài có thể hy sinh bất cứ lúc nào mà thôi.

Nghĩ lại thật đúng là bi ai mà.

Lúc này, tôi mới thật sự bị mọi người xa lánh.

Đợi tới lúc ba người Chu Nguyên Hạo và trưởng phòng Vương đi rồi, tôi cũng sắp bị đông lạnh thành một người tuyết, mới từ từ leo xuống cái cây, trên mặt tôi bị lạnh tới mức nhói đau, tôi dùng tay sờ một cái, lập tức đều rơi xuống vụn băng.