Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 338




Vẻ mặt hiệu trưởng Đồng thay đổi, nhanh chóng lui về sau, tất cả bọn côn đồ ông ta mang đến đều lấy súng ra, nổ súng vào hàng đầu sư.



Hàng đầu sư cao gầy cười âm u lạnh lẽo, áo khoác màu đen trên người rơi xuống đất, lộ ra một cái đầu người.



Chỉ có một cái đầu người!



Tôi hít sâu một hơi. Phải biết rằng, hàng đầu sư có thuật đầu bay hàng, tới ngày luyện thành, đầu sẽ bay xa thân thể, nhưng đó là nội tạng và đầu bay chung, nhưng gã ta không có nội tạng, nói rõ gã ta đã luyện thành.



Thực lực của gã ta, không thể khinh thường.



“A, quỷ! Có quỷ!” Tất cả bọn côn đồ bên người hiệu trưởng Đồng đều sợ tới mức hai chân như nhũn ra, mà hàng đầu sư kia còn phát ra tiếng cười sắc nhọn, nhào về phía hiệu trưởng Đồng, ngay sau đó hiệu trưởng Đồng bị cắn nát yết hầu, máu tươi phun ra.



Ông ta liều mạng muốn lấy cái đầu xuống, nhưng chỉ vùng vẫy được hai cái thì ánh mắt đã mất đi tiêu cự, chậm rãi ngã xuống.



Đám người xung quanh của ông Mã cũng đều rút súng lục ra, bắn liên tục về phía bọn người đối diện.



Bên này xảy ra bắn nhau, bên Tư Hoàng Lăng chắc chắn đã bắt đầu hành động, nhưng tôi nhìn thoáng qua anh Phát bị rắn độc cắn chết. Gương mặt lập tức thay đổi, bấm số điện thoại Tư Hoàng Lăng, lớn tiếng hô vào điện thoại: “Tư Đồ, đừng hành động, tuyệt đối không được qua đó!”



Nhưng đã chậm một bước, trên thùng đựng hàng đối diện đang nổ súng tập kích, viên đạn kia nhắm ngay cái đầu đang bay tới bay lui.



“Thôi xong.” Tôi đứng dậy, đang muốn qua thì lại bị Chu Nguyên Hạo kéo một cái, sau đó thân hình anh lóe lên, một giây sau liền xuất hiện ở thùng đựng hàng đối diện. Gần như cùng lúc đó, đầu bay hàng cũng xuất hiện ở thùng đựng hàng, tay súng bắn tỉa còn không có kịp phản ứng thì đầu của gã ta đã cắn tới.



Trong nháy mắt đó, Chu Nguyên Hạo đã ra tay, một ngọn lửa Địa Ngục đánh qua, đầu bay hàng đã nhận ra nguy hiểm, lại thêm một lần thoắt ẩn, lửa Địa Ngục đã đánh vào không khí, chỉ có cái kia mũ lưỡi trai bởi vì gã ta trốn quá mau nên đã rơi trên mặt đất.



Tay súng bắn tỉa hoảng sợ nhìn Chu Nguyên Hạo, Chu Nguyên Hạo nghiêng đầu liếc nhìn anh, lạnh giọng nói: “Đi mau!”



Tay súng bắn tỉa cầm lấy súng, nhanh chóng chạy trốn, lúc này, đầu của hàng đầu sư kia lại xuất hiện ở giữa không trung, cảnh giác nhìn Chu Nguyên Hạo, dùng tiếng Hoa lớt đớt nói: “Anh là Quỷ Hồn?”



Giọng nói Chu Nguyên Hạo lạnh băng: “Chỉ là một hàng đầu sư Indo mà cũng dám đến Trung Quốc làm điều ác?”



Hàng đầu sư cười khẩy nói: “Vậy để tôi xem xem quỷ hồn Trung Quốc rốt cuộc có bản lĩnh gì.”



Cổ tay Chu Nguyên Hạo xoay một cái, cây roi lóe ra tia chớp điện Hắc Long xuất hiện ở trong tay của anh, ánh mắt của anh lành lạnh như đao, trầm giọng nói: “Rất nhanh thôi mày sẽ vì quyết định sai lầm này mà trả giá vô cùng nghiêm trọng.”



Tôi thấy Chu Nguyên Hạo và hàng đầu sư đã đánh nhau, bèn từ trên thùng đựng hàng nhảy xuống.



“Khương Lăng, xảy ra chuyện gì vậy?” Tư Hoàng Lăng lo lắng hỏi.



“Tuyệt đối đừng gọi người của chị tới.” Tôi nói: “Ông Mã đó dẫn theo một hàng đầu sư Nam Dương. Hiệu trưởng Đồng và đồng bọn của ông ta đã bị rơi đầu, một khi mọi người tới đây thì sẽ vào tầm ngắm của hàng đầu sư đó, hậu quả tuyệt đối không tin tưởng được.”



“Cái gì?” Tư Hoàng Lăng kinh hãi.



“Chị yên tâm, em tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ chạy trốn.”



Ông Mã và đám người của ông ta vận chuyển thùng gỗ lên thuyền kayak, khi bọn chúng thấy tôi thì lập tức móc súng lục ra và nhắm bắn tôi.



Tôi vươn tay, sử dụng sức mạnh dẫn dắt, súng ống trên tay bọn chúng đã bay lên và rớt xuống xung quanh tôi. Bọn chúng cũng không dám tin nhìn tay của mình, tôi thừa cơ vọt tới trước một cái thùng gỗ, đánh vỡ thùng gỗ chỉ bằng một chưởng, sau đó kéo hai cô gái ra ngoài.



Lúc này, bọn chúng cũng đã sắp mất đi ý thức rồi, trên người bắt đầu thoát ra từng cái bong bóng kinh khủng, mà bên trong cái bong bóng đó mơ hồ có thể nhìn thấy từng con một côn trùng đang động đậy.



Trong lòng tôi hoảng hốt, tức giận mắng một câu “cầm thú”, rút ra hai lá bùa trấn tai hoạ, dán ở trên đầu của hai cô ấy để cho hai người không gặp nguy hiểm. Sau đó xoay người, thấy ông Mã đang trên thuyền kayak chuẩn bị chạy trốn. Tôi hít sâu một hơi, phát ra một tiếng sư tử rống bén nhọn, sóng âm mạnh mẽ quét sạch mọi thứ, lật ngược cả con thuyền kayak.



Lúc bị sư tử rống của tôi đánh tới, cho dù là ông Mã hay là tay sai của ông ta thì trong nháy mắt đều bị chấn động nát màng nhĩ và té xỉu tại chỗ.



Tôi dùng sức mạnh dẫn dắt, kéo ông Mã từ trong nước đi ra ngoài, miễn cho sau khi ông ta hôn mê sẽ bị chết đuối, về phần những người khác, liên quan gì tôi chứ.