Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 317




Tôi nâng mí mắt lên, nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười quỷ dị: “Mày đừng phí lời quá nhiều.”



Hắn tựa hồ cảm giác được gì đó, cúi đầu thì thấy, phát hiện dưới chân kích động vô số sâu, sắc mặt hắn thay đổi, đang muốn triệu hoán thức thần, lại phát hiện trên đầu mình một con bọ cánh cứng lớn to bằng nắm tay màu vàng đang nằm bò.



Hắn lại không thể động đậy nổi.



Tôi cười lạnh nói: “Mày cùng lắm chỉ là âm dương sư cấp ba, lại có lá gan đơn độc một mình tới đối phó tao, mày nói, rốt cuộc là ai ngu xuẩn?”



Trong lúc hắn hoảng sợ, vô số bọ cánh cứng bò lên, hoàn toàn bao phủ cơ thể hắn, chờ sau khi tướng quân Kim Giáp thu hồi tất cả phân thân, một da người mềm oặt ngã xuống, đã chết đến không thể chết hơn.



Người đàn ông này phỏng chừng chỉ là sắp xếp tới giám thị chúng tôi, thực lực cũng không phải rất mạnh, sau khi hắn phát hiện tình hình, vội vã muốn lập công, lại một người nhảy ra, thật là vô cùng ngu xuẩn.



Nhưng, tin tức khẳng định đã truyền tới âm dương liêu, chúng tôi cần phải nghĩ cách….



Đầu tôi lại choáng váng một trận, vừa rồi tôi dùng linh khí bảo vệ đại não không cho mình ngất xỉu, hiện tại đã chịu đựng không nổi, nhẫn tàng dược vật của hắn vô cùng lợi hại.



Cơ thể tôi hơi lung lay, ngã xuống dưới hồ, bắn lên một đóa bọt nước thật lớn.



Tôi rơi vào trong nước, chậm rãi trầm xuống, ở trong ý thức mơ hồ ý, dường như tôi thấy một số hình ảnh kỳ quái.



Bầu trời tối đen như mực, chiếu sáng thế giới chính là ánh lửa đầy trời, mặt đất đen đến đáng sợ, thỉnh thoảng, những ngọn lửa màu xanh da trời mọc lên trong màu đen.



Phía chân trời xa xôi, có một ngọn núi lớn, trên ngọn núi có một đèo quốc lộ, trên quốc lộ có một đám linh hồn có tội đang sắp hàng chỉnh tề.



Sau khi những linh hồn đó bị đuổi xuống núi, rất nhiều đều bị ngọn lửa ngầm vụt ra nuốt hết, chỉ có số ít linh hồn mạnh mẽ có thể sinh tồn xuống dưới.



Hình ảnh biến ảo, tựa hồ tôi nhìn thấy vô số quỷ hồn đi vào ngọn núi kia, chúng nó đi vào đỉnh núi, đỉnh núi đó đã thông với bầu trời, chúng nó điên cuồng lao vào một cánh cửa gỗ to lớn trên đỉnh núi, cố gắng trốn thoát khỏi nơi sẽ không bao giờ nhìn thấy bầu trời này. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy ngực căng thẳng, hự một tiếng phun nước ra, bắt đầu ho khan kịch liệt.



“Khương Lăng, em không sao chứ?” Chu Nguyên Hạo nhẹ nhàng chụp phủi phía sau lưng tôi, tôi mở to mắt, phát hiện mình nằm bên trong một thạch thất, tất cả bốn phía đều là đá, phía trước có cầu thang xuống phía dưới, cuối cầu thang bị hồ nước bao phủ.



“Nơi này là?”



“Tôi phát hiện một mật đạo dưới đáy hồ.” Chu Nguyên Hạo nói, “Lối vào mật đạo đã bị lớp bùn nước che khuất, tôi ước chừng đào năm mét, mới tìm được lối vào mật đạo.”



Tôi xoa xoa huyệt Thái Dương đang đau, kể lại chuyện xảy ra vừa rồi cho anh ấy, anh ấy cười lạnh một tiếng: “Yên tâm, anh bố trí một số thứ ở đáy hồ, nếu người của âm dương liêu bọn họ có lá gan tới, để cho bọn họ nếm thử hương vị sống không bằng chết.”



Tôi vịn cánh tay anh ấy đứng dậy, phát hiện gian thạch thất này đại khái có năm mươi mấy mét vuông, tất cả đều xếp thành từ đá xanh, trong thạch thất có cục đá mài ra thành bàn ghế, lẻ loi không có quỷ quan.



Tôi nhíu mày, trên bản đồ rõ ràng viết rõ, nơi này là nơi cất giấu quỷ quan, chẳng lẽ trước đây đã có người tới, mang quỷ quan đi?



Suy cho cùng đã hơn hai nghìn năm, người có thực lực cao cường đã tới, cũng rất bình thường.



Chu Nguyên Hạo bảo tôi đừng có gấp, anh ấy lại thả ra quỷ khí lần nữa, muốn xuyên qua tường đá, nhìn xem có ám đạo khác hay không, mật thất vv, lại phát hiện quỷ khí căn bản không xuyên qua được tường đá.



Anh ấy hơi hơi nheo mắt, nói: “Lão Quỷ Cốc Tử bố trí trận pháp bên ngoài tường, lúc chúng ta tiến vào, trận pháp đã khởi động, người bên ngoài không cách nào tìm được nơi này, cũng công không tiến vào được. Đây là một căn phòng an toàn.”



Tôi kinh ngạc nói: “Lão Quỷ Cốc Tử lão biết lúc con cháu của lão tổ tông Khương Vũ tìm tới, rất có thể sẽ bị người đuổi giết đoạt bảo vật, cho nên mới bố trí như vậy. Ông ấy không hổ là tu sĩ mạnh nhất thời đại Tiên Tần, liệu sự như thần.”



Chu Nguyên Hạo cười cười, nói: “Nếu có thể lại chuẩn bị một ít thức ăn thì tốt rồi.”



Trong lòng tôi vừa động: “Chúng ta tìm xem, nói không chừng thực sự có.”



Chúng tôi tìm một chút, phát hiện phía dưới giường đá có một ám cách, sau khi mở ám cách ra, từ bên trong lấy một chiếc hộp đúc đồng thau ra.



Chu Nguyên Hạo mở hộp ra, bên trong đặt hai bình đan dược, tôi cầm lấy thì thấy, bên trên dùng chữ đại triện viết Tích Cốc Đan và một nguyên đan.



Đại triện là chữ của thời đại Tiên Tần, một nguyên đan trước đó tôi từng ăn qua một viên, thực lực được tăng lên cực đại, đương nhiên, quá trình đó rất thống khổ.