Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 288




Nhân viên hướng dẫn mua sắm rất nhiệt tình, dẫn tôi đi nhìn một vòng, cuối cùng tôi nhìn trúng một chiếc Minibus màu bạc, đưa thẻ ngân hàng cho hắn, bảo hắn giúp tôi đi làm thủ tục.



Lúc tôi đang chờ nhận xe, bên ngoài bỗng nhiên một trận xôn xao, có người cao giọng nói: “Nhìn kìa, đại minh tinh Phó Thu Hằng đến rồi, có phải là tới chỗ chúng ta mua xe không?”



Người hướng dẫn mua hàng bên cạnh trừng hắn một cái: “Đùa cái gì vậy, xe chúng ta bán chính là Minibus, xe yêu thích nhất của những người lao động nhập cư, đại minh tinh người ta sao có thể nhìn trúng chúng ta? Người ta nhất định là đến cửa hàng bên cạnh mua xe.”



Nghe thấy cái tên này, tôi suýt phun nước trong miệng ra.



Ai? Phó Thu Hằng? Không phải là trùng tên trùng họ chứ.



Bên cạnh là cửa hàng Ferrari 4S, tôi đi đến cạnh cửa, nhìn thấy một hình bóng quen thuộc, trong tay đang khoác cánh tay của một người đàn ông thành đạt, chậm rãi đi đến cửa hàng bên cạnh.



Tôi á khẩu, thật đúng là Phó Thu Hằng rồi.



Phó Thu Hằng là một kỹ nữ nổi tiếng vào cuối triều đại nhà Thanh, người yêu bị giết, sau khi gả chồng bị người chủ nhà hại chết, oán khí tận trời, lại có thể ở trong huyệt mộ tu luyện thành cương thi!



Vụ án cương thi giết người trước đó, cô ta vốn dĩ muốn giết chúng tôi, tôi phát huy sở trường đặc biệt của mình, dùng ba tấc không lạn miệng lưỡi, thuyết phục cô ta, nhặt về một cái mạng.



Không ngờ rằng hôm nay lại gặp gỡ ở chỗ này.



Thật là duyên phận mà.



Đúng lúc này, dường như Phó Thu Hằng nhìn thấy tôi, sắc mặt chợt biến đổi, bước nhanh tới chỗ tôi.



“Mau nhìn kia, Phó nữ thần đi tới.”



“Không thể nào, Phó nữ thần thật sự đến chỗ chúng ta mua Minibus sao? Ai tới véo tôi một chút, để tôi nhìn xem đây có phải nằm mơ hay không…… Ai da, anh thật biết véo.”



“Tôi chính là fan cuồng nhiệt của Phó nữ thần, nếu cô ấy thật sự muốn mua chiếc Minibus, tôi nhất định phải đưa cho cô ấy rẻ hơn hàng chục nghìn đô la.”



“Đừng oang oang cái mồm, xe chỗ chúng ta, trị giá hàng chục nghìn đô la.”



Trong ánh mắt si mê của mọi người, Phó Thu Hằng đã tới trước mặt tôi, hôm nay cô ta mặc bộ quần áo màu trắng trang nhã, có vẻ trí thức, lại rất có khí chất.



“Cô Phó, đã lâu không gặp.” Tôi cười chào hỏi, “Mới mấy tháng không gặp, càng ngày càng xinh đẹp.”



Sắc mặt Phó Thu Hằng sa sầm, lôi kéo tôi đến một nơi hẻo lánh, thấp giọng hỏi: “Trên người của cô có thi khí, mấy ngày nay gặp một con cương thi sao?”



Tôi bình tĩnh nói: “Đúng là gặp một con, nhưng đã giải quyết xong hết rồi.”



Đây là tôi nhắc nhở cô ta, chúng tôi đã giết một con cương thi, không ngại giết thêm một con nữa, hơn nữa, chúng tôi có bản lĩnh này.



Sắc mặt Phó Thu Hằng có chút khó coi, tôi vội vàng chuyển đề tài, nói: “Cô làm minh tinh sao?”



Vừa nói tới cái này, sắc mặt Phó Thu Hằng tốt hơn vài phần, nói: “Gần đây cô không xem phim truyền hình nhiều phải không? Tôi đóng một bộ phim cung đình nhà Thanh, đoạt giải Chim Vàng năm nay, xem như có vài phần danh tiếng.”



“Người đàn ông bên ngoài kia là?” Tôi hỏi.



“Đó là bạn trai mới của tôi.” Phó Thu Hằng đắc ý hất cằm lên, “Là người giàu có ở Cảng Đảo, trẻ tuổi đẹp trai, lại có thủ đoạn tài cán. Hôm nay chính là hắn dẫn tôi tới mua xe.”



Trong lòng tôi thầm nói, lúc trước quả thật tôi không nhìn lầm cô ta, tuy rằng thành cương thi, nhưng rốt cuộc cô ta đã từng là một cô gái long đong vất vả trong cảnh tiệc rượu phòng hoa, thích nhất những thứ phồn hoa thế tục, lòng tự cao tự đại cũng dồi dào hơn bất cứ ai.



Tôi cười cười một cách ý vị thâm trường, nói: “Chúc mừng cô. Cô xem, trải qua cuộc sống như vậy có gì không tốt. Cô Phó, cô yên tâm, chỉ cần cô không giết người không làm chuyện ác, cô có thể tiếp tục sống cuộc sống thế này, nhưng nếu như cô không an phận giữ mình thì……”



Nói tới đây, tôi cố ý mở túi xách ra, để cô ta thấy gương bát quái trấn thi đặt bên trong, sắc mặt cô ta thay đổi gấp, lui về phía sau vài bước, đáy mắt hiện lên một tia hoảng sợ.



Tôi đặt gương xong, cười nói: “Cô Phó, bạn trai cô chờ có chút không kiên nhẫn, cô vẫn là mau đi dỗ dành hắn ta đi.”



Phó Thu Hằng miễn cưỡng cười cười, xoay người bỏ chạy, đến xe cũng không mua, kéo bạn trai cô ta rời khỏi cửa hàng 4S.