Nhật Ký Tìm Chồng

Nhật Ký Tìm Chồng - Chương 8: Bóng hình em





Tỷ lệ người xem của đài Trái táo gần đây giảm xuống 20%, đối lập với kênh nổi tiếng nhất hiện nay…”


“Những chuyện mọi người đều biết thì không cần phải lặp lại nữa. Nói thẳng cho tôi nghe phương án giải quyết đi.” Tiêu Trình ngắt lời đối phương đang đứng ở trên bục nói liến thoắng không ngừng.


“Chúng tôi dự định trước tiên sẽ áp dụng điều tra dân ý qua mạng internet, thu thập sự phản hồi của khán giả…” Thấy sắc mặt của tổng giám đốc càng ngày càng đen hơn, trán của vị giám đốc này bắt đầu vã mồ hôi.


“Rầm!” Tiêu Trình đập tập tài liệu lên bàn hội nghị. “Công ty mời ông tới không phải để nghe ông nói nhảm.”


“Hiện tại chính là thời điểm học sinh khai giảng, thời gian xem ti vi sẽ bị giảm nhiều. Vậy nên chúng ta có thể điều chỉnh khung giờ phát sóng của một số bộ phim thần tượng thanh xuân từ giờ vàng lên sáu giờ chiều…” Thanh âm dễ nghe quen thuộc kia lại bắt đầu vang vọng bên tai hắn. Trước mắt chợt xuất hiện bóng dáng tự tin của Mạc Phong. Cho tới bây giờ, anh ta chưa từng nói nhảm. Mỗi lần đi họp, thời gian đều rất ngắn. Sau khi anh lên bục sẽ nói thẳng vào vấn đề ngay lập tức, sau đó báo cáo chỉnh đốn và trình bày phương án giải quyết, không cần phải lập những bảng biểu màu mè, cũng không cần những kế hoạch phiền phức.


“Tôi không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy! Lát nữa ông đến phòng làm việc của tôi, trình bày cho tôi nghe phương án của ông, sau đó bắt tay vào mà làm ngay đi! Tôi muốn ông phải nói rõ ràng cho tôi nghe nên làm thế nào, chứ không phải là trưng cầu ý kiến, để tôi quyết định. Nếu không thì tôi thuê ông để làm gì?!” Mạc Phong không phải là người chuyện gì cũng chạy đi hỏi ý kiến hắn, chờ hắn tới mới quyết. Mạc Phong luôn luôn rất có chủ kiến, cũng rất sáng tạo. Lần đầu tiên hai người gặp mặt cũng bởi vì Mạc Phong sửa lại kế hoạch hắn đã ký duyệt mà làm hắn tức điên. Cảnh tượng lúc ấy cứ như mới xảy ra ngày hôm qua vậy.


Giám đốc mới không sắc bén như Mạc Phong, cũng không quyết đoán như Mạc Phong. Ông ta chưa bao giờ dám tranh luận với hắn, chuyện gì cũng phải trưng cầu ý kiến của hắn, xin hắn phê duyệt.


“Tiêu Trình, rốt cuộc mày làm sao vậy? Chẳng phải là mày muốn như vậy sao…” Vì sao khi tất cả mọi chuyện trở lại như lúc ban đầu thì trong lòng hắn lại khó chịu đến thế? Không ai đấu võ mồm với hắn, mọi thứ đều nằm trong tay hắn, mọi thứ đều chờ đợi hắn quyết định…


Tài liệu chất trên bàn làm việc càng ngày càng nhiều, ngày nào cũng tăng ca mà vẫn không xong. Số giấy tờ mới đưa tới luôn luôn nhiều hơn số đã xử lý xong. Hơn hai tháng không có Mạc Phong, hắn đã lao tâm, lao lực quá độ.


“Đài Thanh Mang của chúng ta quý này có tỷ suất người xem tăng đột biến, hiện nay đã xếp hạng nhất trên cả nước…” Có vết xe đổ của giám đốc, quản lí Trương bắt đầu ngay vào thông báo tin mừng. Nhưng vì sao sắc mặt của tổng giám đốc vẫn khó coi như vậy chứ?!


Đài Thanh Mang sao? Phần do Mạc Phong phụ trách. Quả nhiên từ hạng nhất đếm ngược mà bay thẳng lên, còn đứng số một toàn quốc. Anh ta thật sự không hề khiến hắn thất vọng, hơn nữa còn làm tốt hơn kỳ vọng của hắn.



“Còn có quảng cáo “Máy hút mùi Viên Thái” của chúng ta nữa. Hình tượng của người phát ngôn và danh tiếng sản phẩm đều vô cùng tốt. Hiện nay quảng cáo này được phát sóng tuần hoàn trên các đài truyền hình lớn, tiếng vang rất tốt. Loại máy hút mùi này được bán rất chạy. Chủ hãng bên đó muốn kí hợp đồng hợp tác quảng cáo thêm một loại sản phẩm khác. Nhờ quảng cáo này, các thương hiệu, xí nghiệp khác cũng đang muốn hợp tác với chúng ta…”


“Tổng giám đốc Tiêu, người mẫu quảng cáo lần này nhất định phải thay đổi. Tổng giám đốc Tiêu, đó là quảng cáo thiết bị điện gia dụng, người phát ngôn của quảng cáo này không hề có sức thuyết phục! Người phát ngôn cần tìm phải là người không có scandal nào trong giới giải trí, hơn nữa phải có hình tượng “mẹ hiền vợ đảm”.” Thanh âm của Mạc Phong còn quanh quẩn bên tai hắn, quảng cáo đó đã được chiếu rồi…


“Tổng giám đốc, ngài có khỏe không? Có phải cảm thấy không thoải mái không?” Thư ký lặng lẽ tới bên người Tiêu Trình, lo lắng hỏi. Sắc mặt của tổng giám đốc rất kỳ quái.


“Tôi không sao.”


Kênh YY “Món ăn gia đình”:


Cung Thu: Hôm nay tôi sẽ dạy mọi người làm canh gà. Cách làm vô cùng đơn giản, là phương pháp mà mọi nhà thường sử dụng. Có thể bỏ vào đó ớt xanh, hoặc dùng tiêu để thay thế…


Đại thần, tại sao lại dùng tiêu để thay ớt xanh?


Cần có tiêu, đã ghi chú rồi.


Sama, anh rất thích ăn cay sao?





Cung Thu: Bởi vì… Bởi vì vị của tiêu rất ngon… Những bạn thích ăn cay có thể làm như vậy. Không thể ăn cay thì hãy dùng ớt xanh.



Bởi vì… Mạc Phong ghét vị ớt xanh… Cái thực đơn này chưa kịp suy nghĩ đã thốt ra, cho đến tận khi thấy có người đặt câu hỏi, Tiêu Tình mới đột nhiên phục hồi tinh thần.


Từ khi những người hâm mộ phát hiện ra Tiêu Trình rất giỏi nấu ăn, ai cũng yêu cầu Tiêu Trình dạy họ. Xã đoàn cũng nhận ra sự cuồng nhiệt của hắn với nấu nướng, lập tức mở riêng một kênh “Món ăn gia đình”, để các CV nổi tiếng dạy fan nấu cơm. Lần dạy đầu tiên của Tiêu Trình đã khiến mọi người khen ngợi không ngớt.


“Tiêu Trình, quả nhiên mày không thể rời khỏi cậu ta…” Đây đã là lần thứ mấy rồi?! Khi nấu ăn, hắn sẽ nhớ rõ không được bỏ thêm ớt xanh, bởi vì Mạc Phong rất ghét thứ này.


Mỗi lần thấy ô mai, hắn sẽ bất tri bất giác mua rất nhiều. Bởi vì Mạc Phong thích ăn ô mai.


Mỗi lần làm bánh ga tô xoài, hắn sẽ hưng phấn chạy tới gõ cửa nhà Mạc Phong, rồi mới nhớ ra Mạc Phong không có nhà…


Ở trên kênh dạy nấu ăn, hắn sẽ vô thức nhắc đi nhắc lại món mà Mạc Phong thích.


Đại thần, anh đã dạy mọi người nấu “thịt bò bít tết” rồi mà.


Nhất định là sama rất thích ăn thịt bò bít tết.





Cung Thu: Tôi chỉ muốn kiểm tra xem mọi người có chú ý nghe giảng không thôi. Ừ, rất tốt, tất cả đều rất chăm chú nghe. Sau đây tôi sẽ dạy mọi người một món khác…


Sama, món “tôm hùm phô mai bỏ lò” này anh đã giảng đến ba lần rồi.


Đại thần thật là đáng yêu.


Đại thần, còn học nữa không?





Cung Thu: Khụ khụ. Món này,… Món này hơi khó làm, tôi chỉ muốn chắc chắn là mọi người đã học kỹ rồi. Tất cả phải nghe cho kỹ đấy. Hết buổi học tôi sẽ kiểm tra.


Mọi người:


Khóc, thật sao đại thần? Còn phải kiểm tra?


Sama, anh kinh khủng y như thầy giáo của bọn em.


Cầu vở ghi chép, nước mắt chảy ròng ròng.


Cùng cầu.


Có bạn trẻ nào tốt bụng gửi cho tôi với. Đôi mắt to tròn long lanh chớp chớp say đắm, cầu vở ghi chép ~~o(>___