Nhật Ký Thú Cưng (P4): Làm Á Thú Nhân Có Gì Không Tốt

Chương 9: Thân nhỏ mà gan lớn.




Đối với vấn đề nhỏ của con hổ bự nào đó Bạch Ly chẳng hề biết gì cả, cậu rửa mặt xong thì bắt đầu một ngày mới bận rộn theo thói quen.

Dạo này bởi vì lễ sáp nhập hai tộc mà cậu không có cùng đám á thú nhân đi hái lượm nữa. Hầu hết mọi người đều vây quanh nơi diễn ra điển lễ, chẳng ai thèm nghía tới cái xó nhỏ hẻo lánh này của cậu dù chỉ một cái... À không, còn có một con hổ.

Bạch Ly cũng chẳng cảm thấy cô đơn, cậu cầm rổ nhỏ lên đi vào trong khu rừng thuộc phạm vi an toàn của bộ lạc phía sau nhà.

Ba ngàn năm trước Thế Thú bước vào thời kỳ thịnh thế, cư dân của Thế Thú biết tạo ra muối từ vùng đất của bộ lạc Nhân Ngư, cuộc sống của thú nhân trở nên sung túc hơn bao giờ hết rồi kéo dài đến tận ngày nay. Bộ lạc làm nên thành tựu rực rỡ lúc đó là bộ lạc Chim Đại, rồi cho đến bây giờ bộ lạc Chim Đại vẫn là bộ lạc thịnh vượng nhất Thế Thú. Nhưng họ không giữ bí mật thịnh thế này cho riêng mình mà truyền bá khắp Thế Thú, triệt để thay đổi đời sống nghèo nàn lạc hậu của thú nhân cũng như vấn nạn sinh sôi nảy nở suốt ba ngàn năm nay.

Bạch Ly vừa đi được một đoạn đã đụng trúng một đám khoai tây đùng đẩy trên đất như một đám chuột chũi.

Ngày trước lúc Bạch Kỳ Thư tìm thấy khoai tây họ đã định đem nó về trồng ở gần nhà như khoai lang, nhưng khổ nổi tìm mãi cũng không biết khoai tây mọc ra như thế nào. Nó chẳng có dây, cũng chẳng có lá có cành, giống như một tảng đá bất thình lình mọc ra trong đất. Kết quả họ chỉ đành buông tha cho khoai tây, gặp được thì ăn, không gặp được thì nhịn.

May mắn tính chất của khoai tây là loại rất dễ sinh trưởng. Đào hết lên rồi một thời gian sau nó sẽ xuất hiện lại, quá trình còn không lâu bằng khoai lang, cho nên nó vẫn là một loại thực phẩm phổ biến trong bữa ăn của thú nhân. Bởi vì nó bự hơn khoai lang mà cũng để được lâu cũng không có bị mọc mầm.

Đám khoai tây Bạch Ly đụng trúng không lớn lắm, nhưng với dáng người nhỏ nhắn của cậu, muốn đào được hết chúng lên trong thời gian ngắn cũng không hề dễ tí nào.

Cho nên Bạch Ly quyết định từ từ hãy đào nó, cậu đi kiếm cái khác xem trước đã.

So với cánh rừng phía trước bộ lạc, cánh rừng phía sau bởi vì có một thác nước lớn, là ngọn nguồn của những dòng suối nhỏ gần bộ lạc nên thảm thực vật càng thêm phong phú. Chỉ là lúc trước bộ lạc của họ không có được đông người, họ không thể mở rộng quá nhiều phạm vi hoạt động cho á thú nhân, vì vậy khu rừng nhỏ phía sau cũng không nằm trong phạm vi đi lại của nhóm á thú nhân.

Nhưng mà bây giờ khác rồi.



Bởi vì sự xuất hiện của bộ lạc Hổ Đại cho nên bây giờ họ cũng đã được xem là một bộ lạc lớn, có thể bao thầu hết vùng đất xung quanh thác nước.

Dù vậy Bạch Ly vẫn là những người đầu tiên nhắm tới nơi này.

Không phải cậu lớn gan, mà là bởi vì ngày xưa cậu cũng không thiếu lần chạy vào đây tìm thức ăn.

Thì cũng lớn gan lắm đấy.

So với thú hình nhỏ như cái nắm tay của cậu thì lớn lắm rồi đấy.

Baron vốn đang lăn lộn trong cái hồ bên dưới thác nước đến nổi nước ở đó cũng bị hắn quấy đục luôn bỗng nhưng ngửi được mùi thú nhân. Hắn lập tức dựng râu lên, tập trung lắng nghe.

Trước đó lúc hắn tìm đến đây đã sớm nhận ra khu vực này không hề có nhiều dấu vết của thú nhân, nhắm chừng không phải là địa điểm thường xuyên qua lại của thú nhân bộ lạc này. Nguyên nhân là gì thật ra không hề khó đoán.

Nhưng rõ ràng là điều đó cũng chẳng ảnh hưởng gì tới hắn. Thân là một trong những thú nhân mạnh nhất bộ lạc Hổ Đại, Baron có tự tin có thể đối phó với bất kỳ dã thú nào.

Thế mà bây giờ lại xuất hiện mùi vị của thú nhân... Còn rất quen?

Nghĩ đến đây liền thấy con hổ bự với hai vằn trắng đen xen kẽ vọt ra từ trong dòng suối.

Dòng nước bị hắn khuấy đảo ầm ầm lại bị âm thanh của thác nước kế bên che lấp hết. Khoảnh khắc bốn cái đệm thịt đạp lên mặt đất vậy mà thần kỳ không hề tạo ra bất cứ chấn động gì. Quả thật đã đạt đến trình độ đạp tuyết vô ngân.

Quá biến thái.



Không hợp với lẽ thường.

Sau khi đứng ở trên một tảng đá gần đó rủ hết nước từ trên người mình xuống, thân hình bự đùng của hắn liền nhoáng lên, lao vào lùm cây.

Đến vô thanh, đi vô ảnh.

Sau khi hắn đi được một lúc thì Bạch Ly xuất hiện ở bên cạnh thác nước.

Thác nước trắng xóa, rất là hấp dẫn đối với con chuột nhỏ nào đó thích nghịch nước... À không, thích tắm rửa.

Không ngăn nổi nội tâm hướng về, Bạch Ly dần dần nhích lại gần dòng suối, thử thò ra một cái móng chạm xuống nước.

"Ui!"

Nước lạnh lập tức tập kích đám dây thần kinh bên dưới lớp da khiến chuột ta lập tức nhảy dựng.

Thế này thì làm sao mà nghịch... Mà tắm được.

Bạch Ly ảo não vứt đi ý nghĩ đang quấy phá trong lòng, chậm rì rì rời khỏi dòng suối, bắt đầu thám hiểm mấy bụi cây bên cạnh.

Cậu không hề hay biết tất cả những động tác nhỏ từ nãy đến giờ của mình đều bị một đôi mắt sắc bén thu vào hết. Bên trong đôi mắt màu trời nhạt lóe lên một tia hào hứng nồng đậm với thân ảnh nhỏ nhắn kia. Sâu tận bên dưới còn có một chút dục vọng muốn chiếm lấy.