Lealia đã sớm nhìn ra ý đồ của Lia nên vừa nghe liền không khỏi đưa mắt
khinh bỉ nhìn cậu ta, dù Lia chỉ nhún vai xem như cam chịu mà không có chút chột dạ nào. (2)
Bạch Ly chỉ giật mình một cái rồi không hề đắn đo nhiều đã gật đầu đồng ý. Có điều...
" Thứ đó tạm thời không có nhiều. Ta cũng chỉ đồng ý dùng một gùi gạo để đổi hai gùi muối"
Nghe thì có vẻ không công bằng tí nào, bởi vì một gùi gạo ăn mấy hồi thì hết còn hai gùi muối có thể để cho một thú nhân sài hai năm. Nhưng cái quan trọng là thứ này lạ.
Cư dân Thế Thú tâm tư đơn giản, cuộc sống bình thường đơn điệu nên họ cũng có nhiều hứng thú với cái mới lạ hơn. Đối với họ có thể thử được thứ mới đã là rất khó được rồi.
Cho nên Lia nghĩ một chút thì không kỳ kèo hơn, hài lòng mà gật đầu đồng ý với giao dịch này.
"Đương nhiên ta sẽ bày cho ngươi cách ăn nó ngon.
" Thế thì còn gì bằng."
nhất"
Lia không chút nào nghi ngờ hớn hở đáp lại thiện ý của Bạch Ly.
Lealia đi bên cạnh cũng chen vào: " Ta cũng muốn đổi muối"
"Được."
Mấy người vừa nói chuyện vừa đi đến nơi những bộ lạc láng giềng được an bài nghỉ ngơi của lần tuyển chọn tộc trưởng này.
Ba "á thú nhân" đi trước, ba thú nhân hộ giá hộ tống đi sau.
Rất nhanh họ đã đi tới địa điểm gọi là hội chợ kia.
Khác với trước đây những cuộc trao đổi chỉ là ngầm diễn ra theo nhu cầu nhỏ lẽ của thú nhân, hội chợ ở Thế Thú bây giờ gần như đã có hình thức của chợ ở hiện đại. Phía trước mỗi chiếc lều lán được dựng lên dùng để làm nơi nghỉ ngơi cho các bộ lạc đến thăm đều có dựng một quầy hàng đơn sơ, chỉ đơn giản là một chiếc bàn thấp, bên trên có bày đồ vật mà họ muốn đem ra trao đổi. Phía trên lại có một tấm da thú căng ra làm đồ che nắng, che chở cho đồ bên dưới không bị nắng chiếu hỏng.
Những chiếc lều được dựng thành hai hàng, chừa lại một khoảng ở giữa làm lối đi, quầy hàng được bày ở hai bên đường, thuận tiện cho họ tham quan một đường mà xong, không cần sợ đi lòng vòng hoặc bỏ sót chỗ nào.
Không ra ngoài thì không biết thế gian rộng lớn bao nhiêu, lại có bao nhiêu vật kỳ lạ.
Đợi họ đi vào trong, nhìn thấy đủ các loại mặt hàng thiên kỳ bách quái chưa từng thấy bao giờ mà không khỏi kinh ngạc không thôi.
Có chỗ thì bày da thú, dao xương của một loài thú gì đó nhìn vừa lạ vừa đẹp mắt. Có chỗ lại bày những đồ vật nhìn chẳng biết để làm gì được làm bằng gỗ, vừa tinh xảo vừa duy mĩ. Tất cả đều choáng ngộp ánh mắt của bọn họ. Cho dù là Lia làm á thú nhân của một bộ lạc lớn, thứ nhìn thấy cũng không ít cũng thấy hứng thú chứ đừng nói hai người Lealia chưa từng biết thế giới bên ngoài
là gì.
"Những thứ này thật lạ lùng..."
Lealia nín mãi mới thốt ra được một câu như này, nhưng không ngăn được đôi mắt á thú nhân sáng như hai ngọn lửa đang cháy hừng hực.
'Thứ lạ lùng trên đại lục thú nhân nhiều lắm, chỉ là do chúng ta không biết thôi. Ta nghe nói...
Lia có chút đắc ý vì bản thân biết nhiều hơn chút mà hơi hơi gương cầm nói: "Khi vị á thú nhân truyền kỳ kia xuất hiện đã mang đến rất nhiều thứ mới lạ cho đại lục thú nhân. Vị á thú nhân kia còn rất thích đi đó đi đây, mỗi lần đi tới đâu vị ấy càng phát minh ra nhiều thứ mà trước đây đại lục thú nhân không có, không biết dùng. Mặc dù đã trôi qua rất lâu nhưng ảnh hưởng mà vị ấy mang lại vẫn là âm thầm lặng lẽ lưu truyền trên đại lục thú nhân" ợc thừa hưởng gen thể chất đặc biệt của vị ấy, Lia tự trong lòng đều có một sự sùng bái đối với truyền kỳ kia.
So ra cũng chẳng ít hơn Lealia chút nào đâu.
Trong khi họ đang trầm trồ thì có "á thú nhân" sau khi nhìn thấy tình huống trong hội chợ liền không nói không rằng, bay thẳng đến một quầy hàng bày đầy những thứ đồ gỗ hình thù kỳ dị, cầm lên một thứ hết sức lạ lùng, ánh mắt cực kỳ sáng.
Thứ cậu cầm là một nhánh cây hình chữ Y, hai đầu trên chữ Y lại được nối
bằng một sợi dây không giống da cũng không phải dây leo. Tóm lại là tạo hình rất lạ. (3)
Lúc mấy người Lealia đuổi theo tới thì thấy Bạch Ly đang vui vẻ kéo kéo sợi dây kia, còn chỉ huy thú nhân vẫn luôn đi theo cậu như hình với bóng nhặt nhạnh đá nhỏ cho cậu. Sau khi đón lấy đá nhỏ mà thú nhân nhặt cho, cậu lại đem nó cố định ở giữa sợi dây có thể kéo giãn kia, một tay cầm cán chữ Y, một tay giữ phần dây có cục đá rồi dùng sức kéo giãn sợi dây vừa phía mình, hướng tầm nhìn về một nơi nào đó rồi thả tay. (2)
Vút!
Viên đá trong tay cậu mượn lực bay ra ngoài như một viên đạn pháo, chạm vào thân cây cách đó chừng hai mươi mét phát ra một tiếng cốc to rõ.
Đủ thấy nếu viên đá này đánh vào người sẽ đau thế nào.
Mấy người Lealia kinh ngạc không thôi nhìn trân trối gốc cây mãi một lúc mới giật mình phản ứng lại.
Lealia mắt sáng rực đón lấy cái thứ trong tay khuê mật, gấp hỏi: "Đây là gì thế?" (2)
"Sao ngươi lại biết thứ này dùng như thế vậy!?"
Lia cũng không chậm trễ nhào tới, cậu ta so với Lealia tưởng còn kinh ngạc hơn. Đôi mắt nhìn Bạch Ly như nhìn quái vật.
Trong khi con chuột nhỏ nào đó lại rất bình tĩnh đáp: "Đây là cây ná
"Còn vì sao ta biết... Nhìn cái là biết à"
Lia nhìn khuôn mặt ngây thơ vô tội của chuột ta mà nhất đình há miệng lại không biết nói gì cho đúng. (2)
Nói thật từ lúc Lia nhìn thấy Bạch Ly, cậu đã thấy thú nhân này rất đặc biệt, sau khi trải qua càng nhiều chuyện cảm giác này lại càng mãnh liệt. Nhưng có một cảm giác mãnh liệt hơn là cậu cảm thấy cho dù Bạch Ly có làm ra cái gì đặc biệt đều là bình thường cả, không có gì phải bất ngờ. Tựa như vốn dĩ y đã là người thông thái như vậy.
Có phải rất lạ lùng không? Nhưng mấy giây sau đó Lia đã thuận theo tự nhiên mà ném chuyện "không mấy quan trọng" này ra sau đầu. Cậu chàng xúm lại hỏi Bạch Ly thứ này dùng làm gì cùng Lealia.
"Các ngươi cũng thấy đó, sức mạnh do viên đá bắn ra từ cái này rất không tồi, khoảng cách cũng đủ xa, có thể dùng để săn thú nhỏ, cũng có thể phòng thân"
Bạch Ly không hề có chút ý thức việc mình nói rất gì và này nọ, lại sẽ khiến người ta nghĩ nhiều, cái cậu biết cậu đều nói, còn chỉ dẫn cho hai á thú nhân cách dùng.
Hai người Ivol và Megan cũng hứng thú cầm thử một cái lên.
Và rất hiển nhiên uy lực từ viên đá họ bắn ra phải hơn rất nhiều. Bởi vì thú nhân sức lực lớn.
Cơ mà dù có vậy thì đối với thú nhân, sức mạnh tại thân của họ vẫn hơn xa uy lực của cái ná nên không có chuyện họ ỷ lại vào nó.
Megan khó được hỏi: "Cái sợi dây này làm từ gì vậy?"
Hắn vừa hỏi vừa dùng sức kéo mạnh nó, vậy mà có thể kéo giãn rất dài, trong nhận thức của hắn rốt cuộc không có thứ dây leo nào có thể làm được như vậy.
Bạch Ly không trả lời liền mà đưa mắt nhìn thú nhân vẫn luôn im lặng đứng bên cạnh mình, trong khi ai cũng cảm thấy hứng thú thì hắn lại rất bình tĩnh, trong mắt chỉ có dáng dấp của cậu in hằng bên trên. Ai không biết sẽ nghĩ hứng thú của hắn là cậu cũng nên. Mà có khi vậy thật. (2
Cậu liền vươn một cái móng chuột ra, chọt chọt eo hắn: "Anh thấy sao?"