Thực chất Bạch Ly không có kém ăn, cho nên cậu không chút phàn nàn chậm rãi húp hết bát canh.
Bụng chuột nhỏ, ăn tí thịt, uống miếng canh là đã đủ no rồi.
Baron nhanh chóng giải quyết thức ăn, chỉ để lại một ít cho chuột làm bữa sáng. Dù mới ở chung không bao lâu nhưng hắn biết cậu có thói quen này.
"Anh đã nấu nước tắm rồi, em tắm đi. Anh mang cái cối ra suối rồi sẽ về."
Bạch Ly ngoan ngoãn gật gật đầu, sau đó ngay lập tức biến hình nhảy vào chậu tắm.
Dáng vẻ gấp không đợi được lúc nghe tới tắm đã sớm bán đứng bộ dạng điểm tĩnh của chuột ta rồi.
Baron nhìn cảnh này, chỉ cười chứ không nói gì, quay đầu đi ra cửa.
Lúc Baron mang một thân hơi nước trở về nhìn thấy chính là chuột ta chồng mông vùi đầu trên nệm da thú mơ mơ màng màng. Cái đuôi nhỏ còn khẽ phe phẩy, rất đáng yêu.
Rất hiển nhiên lúc ra suối hắn đã tranh thủ tắm một phát. Thú nhân da dày thịt béo không sợ chút nhiệt độ của nước suối vào đêm. Thế nhưng mặc dù cũng là thú nhân nhưng Baron tự giác đem bạn đời nhà mình đặt vào diện cần chăm chút kỹ lưỡng. Mỗi tối đều sẽ nấu nước ẩm cho cậu tẩm. Trước khi mùa khô tới có lẽ chuyện này sẽ chưa dừng lại được.
Chuột ta sau khi tắm xong trên người có mùi cây cỏ rất thơm.
Baron sớm đã ấp ủ tâm tư gì, hiện tại càng không nhịn được bế bé chuột lên, hôn hôn dụi dụi loạn một trận lông tơ ở bụng của cậu. Chỗ đó trông còn mềm mại hơn những chỗ khác.
Bạch Ly vốn chưa có ngủ, đặc biệt là trước đó cậu còn ngủ rất nhiều, lúc này chỉ là do vừa tắm xong liền muốn nằm lười thôi. Tự nhiên bị hắn phá rối như vậy, lại ngửi được mùi vị mát mẻ trên người hắn, cậu cũng không ngần ngại thân cận trở lại.
"Chít chít."
(4)
Mấy cái móng chuột bé xíu bấu lên trên mặt thú nhân, miệng chuột hôn loạn một hồi môi thú nhân, không hề có chút ngượng ngùng nào. (
Sau đó lại cảm thấy không đã thèm, phốc một tiếng biến trở lại thành thiếu niên trắng trẻo ngồi ở trong lòng thú nhân, ôm cổ hắn hôn tới tấp.
Vẫn là không có kỹ thuật nào như vậy.
Baron không tiếng động chế trụ cái eo nhỏ, để mặc cho cậu gặm đủ rồi mới khẽ dùng sức, đem quyền chủ động đoạt về, đầu lưỡi có đường có lối tiến công thần tốc, không khác gì cường đạo mãnh liệt cướp đoạt hơi thở của
chuột ta.
Chuột ta bị hôn đến nhũn ra, nhưng lại rất thành thật cảm thấy hôn như vậy càng thích hơn mà đoán ý hùa theo.
Không khí dần dần bị mùi vị ám muội lấp đầy.
Thú nhân vốn đã không biết chậm rãi là gì, lại thêm bạn đời cũng nhiệt tình như lửa, chẳng mấy chốc củi khô liền bốc cháy ngùn ngụt. 3°
"Hức a!"
Tiềng rên rỉ không ngừng văng ra từ miệng chuột ta theo từng cái khiều khích chưa từng có lúc nào ngừng lại của
thú nhần.
Thú nhân như đang chơi trò chơi tìm kiếm kho báu, không ngừng dùng bàn tay lớn tìm tòi khắp nơi trên người bạn đời. Lớp váy da thú ít ỏi chẳng thể ngăn nổi bàn tay hắn dò thám mông nhỏ của bé chuột, lại lần đến chú chim nhỏ nhắn xinh xinh phía trước. Tai nghe cậu nỉ non những tiếng ngọt ngào, nụ hôn rơi trên da thịt mềm mại không nhịn được dùng sức, tạo ra không ít dấu hồng mai ám muội.
Nhìn nó, đáy mắt hồ càng thêm ám trầm.
Da thịt của bạn đời hẳn thật sự rất trắng. Vừa trắng vừa non mịt, khiến hắn chạm vào rồi chỉ muốn nuốt luôn vào bụng.
Bụng dưới không ngừng căng thẳng, đội váy da thú lên thành một cái lều.
Hắn thấy vướng víu quá liền đem nó biến đi. (°
Thế nhưng hắn lại không cảm thấy váy áo màu trắng trên người bạn đời mình phiền phức, ngưc lại chỉ thấy chỗ nào cũng đáng yêu. Váy da thú chỉ bao quanh một phần nào đó, lại chẳng thể ngăn nổi hành động của hắn. Cái cảm giác lần mò tìm kiếm này lại khiến hắn kích động hơn.
(1
Chuột ta bị hắn sờ đến nóng cả người, bỗng nhiên cảm thấy có thứ gì đó so với tay hắn càng nóng hơn, chọt chọt lên đùi non của mình. Cậu không chút nghĩ ngợi liền vươn tay xuống nắm lấy nó.
Vừa nắm được đôi mắt không khỏi mở to, sửng sốt.
Này... Hình như bự hơn lúc sáng thì phải?
Vừa nghĩ, chuột ta vừa cúi đầu nhìn bé chim của mình đang bị nắm trong tay thú nhân. Khác biệt quá mức lớn khiến chuột ta không khỏi ngỡ ra. đ
Baron lại thấy buồn cười dữ dội, vội lần tới hôn cái chốc lên môi chuột ta.
Đặng hắn cầm bé chim của cậu dán lên khủng long bạo chúa của mình, dùng sức sát vào cái.
"Um a!"
Chuột ta liền sướng đến bay lên, cái gì mà ghen ghét đả kích đều bay hết.
Quả là một bé chuột thành thật.
Thành thật đến mức bụng hắn càng thêm căng thẳng.
Mắt thấy không thể nhịn được nữa, hắn liền âm thầm chạm tới vị trí mê người ẩn nấp giữa hai cánh mông tròn trịa.
Bàn tay lớn có thể ôm hết cái mông nhỏ của bé chuột, trong lúc nắn nắn miệng mềm non nớt kia còn không quên nhào nặn hai cánh mông. Cho dù hắn đã giảm nhẹ bớt sức lực vẫn khiến làn da ở nơi đó đỏ lên, càng có thể kích thích thú tính trong lòng thú nhân.