Mà lúc này Bạch Ly cũng nhìn Lealia. Hiển nhiên cậu đã nghĩ ra điều giống khuê mật của mình.
Vốn trước đó Bạch Ly đã cảm thấy cái cối này quen quen, cơ mà cậu không nhớ ra kịp cũng đúng, vì thời gian quá gấp đi. Hơn nữa cái cối xay bắp kia làm bằng đá chứ không phải bằng đất sét.
Với cả bọn chúng cũng có điểm khác.
Nó khác ở những đường răng cưa giữa hai mặt cối.
Cối xay bắp yêu cầu bắp mài ra phải càng mịn càng tốt nên lớp răng cưa kia sẽ ít hơn. Còn cối sát trấu yêu cầu tách được lớp trấu nhưng lại không làm nát hạt lúa, cho nên lớp răng cưa kia phải nhiều hơn. Hơn thế nữa cối sát trấu làm từ đất sét trộn với rơm rạ, là để hạn chế áp lực lên hạt lúa.
Vốn dĩ việc Bạch Ly biết được những điều này đã rất thần kỳ, hiện tại dính với truyền thuyết xa xưa kia, nó lại càng mang màu sắc thần bí.
Lia không biết đường cong ngõ quẹo bên trong chuyện này, cậu ta chỉ nhìn Bạch Ly kiểu: Là nó đúng không?
Bạch Ly đành gạt chuyện kia qua một bên, đáp: "'Ừm, là giống nó."
Sau khi xác nhận đúng là thứ mình cũng biết, Lia vô cùng muốn thử sức làm ra cái cối như vậy bằng đất sét.
Bạch Ly cảm thấy không vấn đề gì, thế là để cho họ thử.
Cứ như vậy, trong sân liền có cảnh mấy mấy "con người" đang nghịch bùn.
Đừng nói Lia, cả Lealia cũng không ngại bẩn mà động tay nắn thử.
Ivol cũng tò mò góp vui.
Chỉ có Bạch Ly là không động tay, kéo cái ghế đầu nhỏ ngồi bên cạnh thú nhân nhà mình, nhìn xem hắn nắn bùn.
Nhưng rõ ràng công việc này không hề dễ làm như vậy.
Nhìn chung bùn từ đất sét và rơm rạ có độ định hình rất cao, thật sự có thể từ nó nắn ra đồ vật. Thế nhưng mà nó yêu cầu tay nghề và kỹ xảo tinh tế, không phải muốn là làm được, đặc biệt là họ còn lần đầu làm.
Bạch Ly nhìn một đám nặn đất sét thành mấy dạng hình thù không ra cái gì mà cạn lời, cũng thấy rất buồn cười.
"A không được! Khó quá!"
Lia dẫn đầu la lên.
Lealia mày nhăn thành con sâu nhưng vẫn cố sức mà định hình khối đất sét trong tay.
Nhìn lại Ivol, hắn thế mà từ bỏ luôn, đổi thành nghịch chơi, còn chơi rất vui vẻ. Tố
Bạch Ly nhìn một vòng, nhìn lại thú nhân bên cạnh đang chuyên chú huy động đôi tay thô to của mình đi làm cái chuyện yêu cầu sự tinh tế này. Nhìn khối đất trong tay hẳn đã muốn có hình trụ đứng, Bạch Ly rất kinh ngạc.
Nhưng cậu cũng nhận ra được vấn đề ở chỗ này.
Điểm cốt yếu là họ không thể cố định được hình dạng của khối bùn nhão.
Việc đắp nặn này thật ra cũng tương đương với nghệ thuật làm gốm. Nhưng kỹ thuật làm gốm hiện tại ở khâu tạo hình đã có bệ xoay giúp đỡ, có kỹ thuật, khi này họ chỉ cần chú ý độ nhão của bùn, trong khi bây giờ bọn họ còn chẳng biết gì... Vậy trước tiên phải giải quyết vấn đề định hình trước.
Bạch Ly bất giác nghẹo đầu nghĩ nghĩ, tay lại vô thức bức bức tóc trên đầu thú nhân... G"
Đối với Baron mà nói đó chỉ là hành vi gãi ngứa nên hắn để mặc cho cậu bứt.
Cũng may Bạch Ly chỉ là kéo kéo thôi chứ không nhổ luôn.
"A!"
Một đỗi cậu mới la lên, đôi mắt sáng rực vì đã nghĩ được biện pháp giải quyết chuyện này.
Mấy người kia đều dừng tay lại nhìn cậu.
Nhưng Bạch Ly không có giải thích với họ mà lia mắt như thể đang tìm kiếm thứ gì.
Rất nhanh cậu đã nhìn thấy thứ mình cần.
Đó là mớ rơm rạ còn sót lại mà Ivol đem về lúc nãy.
Hiện tại Bạch Ly mới thấy mình ngốc nghếch, vốn dĩ cậu muốn Ivol để lại một nửa để làm gì chứ, chính là làm vỏ áo bên ngoài của cối sát trấu. Đó tương đương với một lớp định hình cho cối rổi.
Mà cũng không thể trách Bạch Ly, cậu chỉ là chưa có kinh nghiệm thôi.
Mấy người Lealia chẳng rõ Bạch Ly định làm gì, một hồi chỉ thấy cậu ôm đống rơm rạ kia về lại chỗ ngồi bên cạnh thú nhân cao lớn, rất là nghiêm túc thu lại thân hình nhỏ nhắn trắng trẻo, múa đôi tay xinh xắn như bay bắt đầu tết rơm ra.
Trải qua mấy ngàn năm, cư dân Thế Thú từ chỉ biết đan lưới đánh cá, đan gùi đơn sơ, giờ họ đã có thể từ đó tạo ra những sản phẩm khác như rổ, sàn. Tương tự như thế, Bạch Ly dùng rơm rạ đan được một tấm thảm hình chữ nhật.