Nhật Ký Thú Cưng III: Còn Đường Sống Nào Tốt Bằng Ôm Đùi Kim Chủ Ba Ba?

Chương 53: Chỉ ấm áp với cậu.






Bạch Thụy không né tránh ngược lại rất thông minh mà không có nói gì, chỉ cười đến là ngốc nhìn hắn.

Khương Sầm tỏ vẻ bản thân rất dễ bị cậu làm cho lung lay ý chí. Sau khi cởi sạch sẽ tiểu minh tinh ra thì vỗ một cái vang dội vào vành mông cong mẩy của cậu bực bội ra lệnh: "Đi vào! Không được để vết thương dính nước!"

Bạch Thụy đâu có nhỏ nhen đến mức tính toán với tính tình ngoài lạnh trong nóng của hắn chứ. Dù bên trong chưa chắc là nóng nhưng nó ấm áp với cậu được rồi. Cậu tỏ vẻ bản thân thật sự cẩn thận mà bước vào bồn tắm đã được hắn xả đầy, ngoan ngoãn ngồi xuống rồi giương đôi mắt đen hỗn độn lên nhìn hắn giống như cún con. Người đàn ông lúc này đang cởi quần áo được cắt may thủ công đắc tiền. Theo từng món đồ rơi xuống cơ bắp hoàn mỹ như thần Venus dần dần lộ ra trong đôi mắt cậu. Đối với nó Bạch Thụy bày tỏ bản thân yêu thích vô cùng lập tức không nhịn được đưa tay lên sờ nắn. Cậu hoàn toàn không có ý thức bản thân đang bày ra bộ mặt thèm nhỏ dãi với thân thể của ai đó, chọc đối phương tức cười không thôi.

Khương Sầm đối với ai đó ở lúc này còn dám khiêu khích mình tỏ vẻ tạm thời không tính toán với cậu. Đợi hắn tắm rửa sạch sẽ thơm tho cho cậu rồi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời.

Hai người đàn ông ngồi chung một cái bồn tắm trông có vẻ chật trội nhưng người này chịu khó ngồi trong lòng người kia, tay chân quấn quýt thì lại vừa đẹp, còn có vẻ thân thân mật mật, thúc đẩy bầu không khí nóng lên. Bạch Thụy ngoan ngoãn dựa vào ngực nam nhân, tay bị thương lại nâng cao quá vai. Để cho không bị mỏi cậu tiện thể ôm lấy đầu hắn, ngón tay luồn vào tóc hắn mặc nam nhân giúp cậu tắm rửa trên từng tấc cơ thể thon dài nhưng trơn mượt đã được bày ra một cách hoàn mỹ không chút cản trở dưới tay nam nhân. Cái thân hình này của cậu mặc kệ là bao nhiêu lần đều khiến cho Bạch Thụy mỗi khi đem ra so sánh với người phía sau đều hận không thể đem hai cái đổi lại mới tốt.

"Không phải nói rất giỏi sao? Chưa gì đã để cho mình bị thương?"

"..."

Bạch Thụy đang thả lỏng bản thân tim lập tức hẫng đi một nhịp khi nghe hắn lạnh lùng bắt đầu tính toán nợ nần với cậu. Rõ ràng là cậu bị thương, sao nghe một hồi lại giống như hắn bị thương vậy nhỉ? Nhưng Bạch Thụy dù không hiểu lắm cái tính chiếm hữu của ai đó thì cậu cũng không dại gì ở lúc này đi thắc mắc với hắn. Đến thanh minh cho mình cậu còn chẳng dám nữa chứ nói. Phải biết rằng bản thân đang nằm trong tay đối phương đây này.

"Em nhất thời bất ngờ..."

Bạch Thụy lí nhí đáp.

Mà thật, lúc đó cậu bị người kia làm giật mình. Nếu không phải cậu phản xạ nhanh, hầu như là theo bản năng làm ra hành động né tránh thì có khi đã bị thương nặng hơn rồi. Cậu hiện tại chỉ như xác phàm, đến vết thương bé tí như vậy còn phải mất một thời gian mới lành được. Trước đây chưa nói bị thương, cho dù có thì vết thương cỡ này chớp mắt là lành lại thôi. Còn chẳng phải do nó không đau không ngứa cậu còn không để ý mới để đến lúc người này chỉ xem video đã nhận ra trước rồi mới biết, đủ thấy cậu không coi trọng nó cỡ nào. Đúng vậy, Bạch Thụy đến lúc này đã thông suốt hắn là làm sao biết. Nhưng càng vì vậy cậu mới thêm lý giải hắn bỗng nhiên có vẻ tức giận là do đâu. Tuy cậu vẫn không hiểu sao cậu bị thương mà hắn tức giận dữ vậy nhưng chỉ cần nghĩ hắn vì cậu mà tức giận còn lo lắng chăm sóc cho cậu như thế là cậu đã không lại chấp nhặt với hắn nữa rồi.

Vốn cậu không nghĩ đối phương sẽ nhằm vào mình... Trước đó hai người không hẳn là có tương tác gì đặc biệt lớn. Nhưng nếu chỉ vì chút chuyện nhỏ đến giống con kiến, Bạch Thụy còn chẳng để tâm như vậy đối phương đã tính toán với mình, Bạch Thụy cũng đành chịu. Có điều cậu thật sự là đã bất cẩn rồi. Cậu sai cậu nhận, đương nhiên càng không nghĩ gân cổ lên mạnh miệng với Khương Sầm.

"Lần sau sẽ không."

Một lần là được rồi. Cậu không nên vì nó không phải tu chân giới mà xem nhẹ nữa. Nó vẫn có những cái nguy hiểm của riêng nó, nếu cậu còn không đặt trong lòng thì vẫn có thể dễ dàng bị tổn thương như ở tu chân giới.

Khương Sầm im lặng nhìn vành tai bởi vì hơi nóng trong phòng tắm mà ửng hồng lên mê người của tiểu minh tinh trước mặt. Ngọc cốt thiếu niên dưới tay không phải gầy gò còn trưởng thành đặc biệt tốt thon gọn không thừa cũng chẳng ít đi chỗ nào, có thể nói là hoàn mỹ đến không thể hoàn mỹ hơn. Sâu bên trong từng khối ngọc cốt lại chứa đựng bao nhiêu sức lực hắn không rõ ràng mười vẫn rõ được sáu bảy. Trên người thiếu niên không lúc nào thiếu đi màu sắc thần bí, theo thời gian tiếp xúc, biết càng nhiều lại càng khiến người tò mò không biết là tạo vật nào đã tạo nên một thân thể như vậy. Không nắm bắt được, càng khó lòng giữ lấy. Nghĩ đến đây đáy mắt hắn khẽ sâu thêm, dưới tay lại dùng lực đem người xoay lại: "Quay qua đây."

Bì bõm...

Âm thanh mặt nước bị khuấy động nhẹ nhàng lại dứt khoát. Bạch Thụy không chút phản kháng thuận theo lực đạo của người phía sau mà quay lưng, đối mặt với hắn. Bởi vì tư thế mà hai chân thon dài đang gập lại thoáng mở lớn ra hai bên, gác tại eo mông người đàn ông, lại gần như đã ngồi lên chân của đối phương. Hai tay còn bất giác ôm lấy đầu hắn ổn định thân hình, cũng tránh cho vết thương trên cánh tay đụng nước lại chọc giận nam nhân tính tình xấu lại hay dọa người. Nhưng trong lúc vô tình lại khiến cả hai mặt đối mặt càng gần hơn. Cằm của cậu có cảm giác đã đụng vào chớp mũi đối phương, hơi thở dường như giao hòa với nhau. Trong lúc vô thức đáy mắt còn khẽ chạm nhau, nữa như rõ, nữa lại như không rõ bên trong nơi ấy chứa đựng thứ gì.

Bàn tay đang nắm lấy eo hông cậu thoáng dùng lực kéo nó sát lại, tưởng chừng chỉ còn một milimet là hai thân thể sẽ dán vào nhau không một kẽ hở. Da thịt như khối mỹ ngọc không tì vết của cậu sẽ đụng chạm thân mật nhất với cơ bụng, cơ ngực rắn chắc cũng hoàn mỹ không kém gì, chỉ là khác nhau về mặt tỷ lệ phía trước. Đương lúc Bạch Thụy không hiểu lắm hắn định làm gì thì bàn tay trên eo cậu động. Nó cầm khối bọt biển, từ chút một chà sát lên từng tấc da thịt phía sau tấm lưng thon thả của cậu. Ngón tay lâu lâu lại vô tình chạm đến da thịt khiến cậu vô thức co rút, nhúc nhích nữa muốn tránh nữa lại không giống.

Bốp...

"Im nào!"

Ai đó bị cậu loi nhoi đến lửa nóng dồn đến hạ thân hùng vĩ, sắp không nhịn được mà ngẩng đầu, xử tử cậu tại chỗ. Hắn buộc lòng phải đưa tay vỗ một cái không nặng không nhẹ lên mông tròn, trước tiến hành chấn chỉnh người trong ngực.

Bạch Thụy từ lúc nào đã triệt để ôm lấy đầu nam nhân, má lại tựa lên mái tóc hắn. Hơi thở của người đàn ông phả ở bên tai khiến nó vừa ma lại vừa tô, tê tê dại dại.

"Nhưng nhột lắm..."