Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Phó Thiếu

Chương 50




Phó Nam Đình nhìn thấy ý định của cô liền mở cửa ghế phụ nhìn cô nói:" em định coi tôi là tài xế sao, ngồi ghế phụ này"

Cô nhìn anh đã mở cửa sẵn rồi nhìn Khả Khả ở trong xe cũng đành nói cảm ơn rồi ngồi vào ghế phụ.

Phó Nam Đình vào xe vừa khởi động xe vừa nhìn cô hỏi:" em không vui khi đi ăn cùng tôi sao"

Khả Khả nghe anh hỏi vậy cũng lên tiếng hỏi:" mẹ không vui sao ạ"

Cô nhìn anh rồi quay lại nhìn bé ở phía sau lắc đầu nói :" không có, con đừng nghe chú ấy nói bậy"

Khả Khả :" dạ"

Cô nhìn anh nói:" đi nhanh đi, tôi đói rồi"

Phó Nam Đình quay qua nhìn cô rồi mới gật đầu:" đi thôi"

Phó Nam Đình đã đặt một chỗ có thể nhìn ra biển ở nhà hàng của anh trước đó, khi đến có thể đi vào bàn ngồi đã đặt sẵn.

Khi đến nơi anh đậu xe vào ven đường rồi mới đi vòng qua mở cửa sau ôm Khả Khả xuống xe.

Cô nhìn Phó Nam Đình vẫn còn ôm Khả Khả trên tay liền nói:" anh thả con bé xuống đi"

Phó Nam Đình nhìn cô:" không sao, tôi muốn ôm con bé một lát"

Khả Khả nhìn cô nói:" mẹ ơi, đi mau đi con đói rồi ạ"

Cô nhìn hai người không nói thêm tiếng nào nữa, quay lưng đi trước.

Phó Nam Đình nhìn cô đi rồi mới quay qua đập tay với Khả Khả rồi nhanh chân đuổi theo cô.

Phó Nam Đình sánh vai cùng cô đi vào nhà hàng, vừa đẩy cửa bước vào đã thu hút không ít ánh nhìn của những khách bên trong.

" nhìn kìa, người đàn ông đó đẹp thật đấy"



" cậu không nhìn thấy đó là gia đình ba người sao, đặc biệt là bé gái có nét giống người đàn ông nữa"

" nhưng tôi lại thấy người phụ nữ bên cạnh nhìn thoát qua giống em gái của người đàn ông đó hơn"

" cũng đúng nhìn chị ấy trẻ hơn anh đẹp trai một chút"

" nhưng mà gia đình này đúng là cực phẩm à nhe, ai cũng đẹp cả"

Phó Nam Đình hơi cau mày khi nghe thấy có người nói cô giống " em gái" của mình, chỗ nào của mấy người thấy tôi " già" vậy.

Cô hơi nhíu mày khi thấy anh không đi tiếp liền ngước mặt hỏi:" sao vậy?"

Phó Nam Đình bừng tỉnh lắc đầu nhìn cô:" không có gì"

Quản lý nhìn thấy anh đi vào lại nhìn thấy anh đang ôm đứa bé bên cạnh còn có phụ nữ đi cùng, ông vội vàng chạy ra dẫn đường vui vẻ nói:" quý khách, mời đi theo lối này".

Ba người đi theo sự hướng dẫn của quản lý đi đến vị trí bàn ngoài trời có thể nhìn thấy biển ở phía đối diện, không khí rất lãng mạn nếu dành cho hai người nhưng khi có thêm Khả Khả thì không khí rất ấm áp dành cho gia đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/chuong-50.html.]

Phó Nam Đình kéo ghế cho cô rồi mới để Khả Khả ngồi xuống bên cạnh, anh cũng ngồi xuống bên cạnh Khả Khả và đối diện với cô.

Phó Nam Đình nhận lấy menu do quản lý đưa rồi lại đưa qua cho cô :" em gọi món đi"

Cô cầm lấy menu xem vài lần rồi chọn vài món rồi đưa lại cho anh :" anh xem thử còn muốn ăn gì thêm không "

Phó Nam Đình lắc đầu đưa menu cho quản lý, nhìn cô nói:" không cần đâu, em gọi đủ rồi"

Khả Khả nhìn anh nói:"chú Phó, ở đây đẹp quá"

Phó Nam Đình dịu dàng nhìn Khả Khả hỏi:" vậy Khả Khả có thích ở đây không "

Khả Khả :" có ạ, cháu rất thích"

Phó Nam Đình :" vậy cháu có muốn thường xuyên đến đây không "



Khả Khả :" có thể sao ạ"

Phó Nam Đình :"đương nhiên, nếu cháu muốn thì có thể đến đây thường xuyên"

Khả Khả quay qua nhìn cô hỏi:" mẹ có thể không ạ"

Cô nhìn ánh mắt mong đợi của Khả Khả, nhẹ giọng nói:" được, nếu có thời gian mẹ sẽ dẫn con đi"

Khả Khả :" hoan hô mẹ"

Phó Nam Đình nhìn cô nói :" nếu em muốn đến cứ việc nói trước với tôi một tiếng"

Cô hỏi :" tại sao phải nói với anh chả lẽ đây là của nhà anh sao"

Phó Nam Đình :" tôi...tôi có người quen làm ở đây"

Cô gật đầu :" không cần phiền phức vậy đâu"

Trong lúc vừa nói chuyện thì phục vụ cũng dọn món lên khá đầy đủ, lại còn có thêm tiếng đàn nhẹ nhàng vang lên.

Phó Nam Đình nhìn bàn đã đầy đủ món thì liền nói:" hai mẹ con ăn đi, món lên khá đủ rồi"

Cô lấy khăn chàng quanh cổ giúp Khả Khả cho đồ ăn có rớt thì sẽ không dơ quần áo, cô nhẹ giọng nói :" con muốn ăn gì thì nói với mẹ có biết không "

Khả Khả gật đầu nói:" con muốn ăn tôm"

Cô gật đầu rồi lấy chén súp để trước mặt cho bé :" đợi một lát mẹ lột vỏ giúp con, bây giờ con ăn súp trước được không"

Phó Nam Đình nhìn cô nói:" em ăn đi, để tôi lột tôm cho con được rồi"

Cô lắc đầu :" không sao, tôi lột quen tay sẽ nhanh hơn anh, anh cứ ăn đi"

Phó Nam Đình để dĩa thịt vừa cắt xong đặt trước mặt cô rồi dành lấy bao tay trên tay cô, nhẹ giọng nói:" sao em biết tôi lột chậm hơn em, em cứ việc ăn đi, tôi phục vụ hai mẹ con em ăn"