Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Phó Thiếu

Chương 30




Cô nhìn người đàn ông gật đầu nói :" lớp trưởng, xin lỗi nha chúng tôi đến hơi trễ"

 

Lộ Dao :" đúng vậy, kẹt xe nên đến trễ xíu "

 

Lớp trưởng :" không sao đâu, dù gì chúng tôi cũng mới tới không lâu so với hai người "

 

" tới trễ là phải phạt chứ, hai người cùng uống đi"

 

" Đúng vậy, tới trễ đương nhiên phải phạt rồi, Lộ Dao cậu uống trước đi" cậu ta rót ba ly rượu trắng đưa cho Lộ Dao.

 

Lộ Dao nhếch môi gật đầu nói :" phạt thì phạt, ai sợ ai"

 

Cô thấy Lộ Dao cũng đã uống rồi cô cũng tự mình rót ba ly rượu trắng cầm lên nói:" tôi cũng tự phạt 3 ly"

 

Cô với Lộ Dao uống xong rượu phạt liền ngồi xuống, Lộ Dao ghé tai nói nhỏ vào tai cô:" Kiều Bảo Nghi tại sao nhìn cậu đầy sát khí vậy"

 

Cô lắc đầu không nói gì về chuyện bữa tiệc ngày hôm qua với Lộ Dao, tự mình ăn món trước mặt, không quan tâm đến ánh mắt của đối phương.

 

Kiều Bảo Nghi làm sao nhịn được cơn tức ngày hôm qua liền đứng dậy cầm ly rượu cao giọng nói:" Tô Giản lâu rồi không gặp, tôi uống với cậu một ly"

 

Cô lạnh nhạt nhìn cô ta ở đối diện nói:" xin lỗi, tôi không thích uống với cậu"

 

Kiều Bảo Nghi :"..."

 

Phương Tuyết :" chẳng lẽ bạn bè với nhau uống với nhau một ly cũng không được à"

 

Lộ Dao bật cười nói :" cậu không nghe cậu ấy không thích rồi sao, cần gì rước thêm nhục vào mình"

 

Lớp trưởng :" Kiều Bảo Nghi, tôi uống với cậu" nói rồi cậu ta đứng dậy giơ ly rượu về phía cô ta liền uống trước.

 



Kiều Bảo Nghi liếc mắt nhìn cô rồi liền tức giận uống rượu với lớp trưởng.

 

Có người nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương trên tay Phương Tuyết liền tò mò hỏi:" ủa, Phương Tuyết cậu kết hôn rồi hả"

 

Trên bàn mọi người  nghe vậy liền hướng mắt nhìn qua thấy chiếc nhẫn trên tay cô ta, vài người lên tiếng hỏi:" cậu kết hôn rồi ccũng không thấy cậu đăng thông tin gì lên tường cả"

 

" đúng đó, bọn tôi không biết nên chưa chuẩn bị bao lì xì cho cậu rồi"

 

" nhưng mà cậu kết hôn với ai vậy"

 

" bọn tớ có quen không "

 

Phương Tuyết ngại ngùng vén tóc ra sau tai, rồi ôm tay Lâm Hàng bên cạnh nói:" đây chỉ là nhẫn cầu hôn thôi, tụi mình tháng sau sẽ tổ chức lễ cưới, anh ấy là chồng sắp cưới của mình"

 

Mọi người :" ồ"

 

" thì ra là đàn anh sao"

 

" bọn tớ không ngờ hai người lại quen nhau luôn á"

 

" hai người quen nhau sao chưa từng thấy hai người tương tác với nhau trên tường vậy"

 

" đúng đó, hai người quen nhau bao lâu rồi"

 

" bí mật, đến khi nào có thiệp tôi sẽ gửi cho mọi người sau, được không " Lâm Hàng kéo tay Phương Tuyết ra rồi lịch sự nói với mọi người.

 

Lộ Dao quan sát ở đối diện rồi nhìn cô vui vẻ tán gẫu:" cậu thấy hai người họ thực sự kết hôn sao"

 

Cô điềm tĩnh uống rượu trên tay, nói:" tại sao không thể"

 

Suốt buổi tiệc cô chỉ uống rượu với vài người bạn quen biết, còn lại chỉ uống rượu với Lộ Dao, sau khi tàn tiệc cô cũng đã khá say không thể uống nữa.



 

Lộ Dao thì uống ít hơn cô một chút, bây giờ có thể đủ tỉnh táo dìu cô ra khỏi phòng, nhưng lại muốn đi Toilet liền nhìn cô nói:" Giản Nhi, tớ đi vệ sinh một lát, cậu đứng đây đợi mình được không "

 

Cô giơ tay xoa huyệt thái dương dựa vào tường gật gật đầu nói :" cậu đi đi, nhanh một chút"

 

Lộ Dao :" được, cậu đừng đi lung tung "

 

Cô vừa xoa huyệt thái dương liền cảm thấy đỡ chóng mặt hơn khi nãy một chút liền biết mình không thể chống lại cơn buồn ngủ không bao lâu nữa .

 

" Tô Giản, em không sao chứ" giọng nói trầm thấy vang lên từ phía sau.

 

Cô không quay lại cũng biết là ai liền lạnh nhạt nói:" tôi không sao"

 

Lâm Hàng đứng trước mặt cô nhíu mày hỏi :" Lộ Dao đâu, sao lại bỏ em ở đâu một mình vậy"

 

Cô đang nhức đầu mà còn gặp phải anh ta nữa nhíu mày khó chịu đứng thẳng lưng lạnh lùng nói :" không liên quan đến anh, anh nên cách xa tôi ra nếu không lát nữa vợ sắp cưới anh tới lại nói tôi quyến rũ anh nữa, tôi không gánh nổi tội này đâu"

 

Lâm Hàng :" em nói gì vậy, anh chỉ quan tâm em thôi"

 

Cô lùi lại tự mình tránh xa anh ta khó chịu nói:" tôi không cần, anh đi đi"

 

Cô quay người định đi tìm Lộ Dao liền đụng phải người ở phía sau, theo phản xạ lùi lại phía sau, cô nhíu mày ngước mặt nhìn đối phương tại sao lại đứng sau lưng.

 

Cô mở mắt to ngạc nhiên hỏi:" sao anh lại ở đây"

 

Đối phương chưa trả lời đã bị Lâm Hàng lên tiếng nói trước :" Tô Giản, em không sao chứ,"

 

" Tô Giản, cô dám quyến rũ chồng sắp cưới của tôi sao"