Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 78-2




Đỡ Thái hậu đi xa, Liễu Tương Nhã âm thầm cắn cắn môi, che giấu đen tối không rõ ở đáy mắt, mọi thứ ở đây ban đầu đều nằm trong kế hoạch của nàng, nào biết sự tình thế nhưng lại xảy ra ngoài ý muốn, không nghĩ tới cung nữ gọi là Hạnh Nhi kia tay chân lại lưu loát như thế.

Trước khi Tam hoàng tử rơi xuống đất vẫn có thể đỡ được.

Tất cả đều uổng phí, nàng biết Thái hậu yêu thích Tam hoàng tử mới cố ý bố trí ván cờ này.

Vốn muốn ngày hôm nay làm một điềm xấu Long chết Phượng sống, không nghĩ tới mạng Tam hoàng tử lớn như thế, tránh khỏi.

Nhu Phúc cung, thái y rất nhanh đến.

Chẩn bệnh cho Long Phượng Thai vẫn đang khóc lớn, chẩn bệnh qua, nói Tam hoàng tử chỉ là bị kinh sợ, không có gì đáng ngại.

Kê ra mấy đơn thuốc giúp an thần.

Liễu Vi Dung lau nước mắt, vội ôm Tam hoàng tử dỗ dành, rất nhanh Tam hoàng tử rốt cuộc ngưng khóc thút thít, ngủ thật say, Tam công chúa cũng giống như vậy, thấy ca ca ngừng khóc, nàng cũng không khóc nữa.

"Phụ hoàng, đệ đệ không có sao chứ?" Đoàn Đoàn níu thật chặt lấy ống tay áo Mộ Dung Triệt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn dấu tích nước mắt chưa khô.

"Diệu nhi ngoan, đệ đệ không có việc gì." Mặt Mộ Dung Triệt sa sầm, tay siết thành nắm đấm.

Cùng tới có Huệ phi cùng Đoan phi, họ rối rít ân cần nhìn Liễu Vi Dung đang ôm Tam hoàng tử ngủ trong ngực.

"Hoàng thượng, chuyện trong tiệc đầy tháng hôm nay rất là kỳ quái, tại sao tay Thái hậu nương nương đột nhiên run......" Huệ phi cắn môi trong lòng nghi ngờ hỏi.

Trong lòng mọi người thật ra đều suy nghĩ đến Thái hậu bị người tính kế rồi.

"Nô tì cũng cảm thấy Thái hậu nương nương không thể nào đột nhiên sẩy tay, xem ra là có người muốn mưu hại Tam hoàng tử......" Hiền phi khó được cơ hội nói mọi chuyện trắng ra như vậy.

"Thần thiếp cũng cho là như thế!"

......

Mọi người bắt đầu bàn luận xôn xao về âm mưu ngấm ngầm này.

Liễu Vi Dung mím chặt môi đỏ mọng, liếc mắt nhìn đám phi tử trước mặt líu ríu cố làm ra vẻ thân thiết, đột nhiên cảm thấy rất phiền não, liền nói một câu với Hoàng thượng muốn mang Viên Viên đi vào, Mộ Dung Triệt cũng bị những nữ nhân này ầm ĩ làm nhức đầu, gật đầu đồng ý, nàng liền ôm Viên Viên trở về phòng ngủ.

Trần mama cũng ôm Hoan Hoan theo ở phía sau, Đoàn Đoàn cũng bước những bước chân ngắn vội vàng đi theo.

Mộ Dung Triệt cố nén sự tức giận, lạnh lùng quát lui tất cả phi tần, gọi Tiểu Lý Tử tới, giọng điềm nhiên nói: "Tra, lập tức điều tra rõ ràng chuyện ngày hôm nay cho trẫm!"

"Dạ!"

Còn chưa chờ Tiểu Lý Tử rời đi, Từ An cung bên kia đã cho người tới.

"Hoàng thượng, nô tài có việc gấp bẩm báo."

"Nói!" Mộ Dung Triệt vốn là tính toán đi qua Từ An cung một chuyến.

Người tới nói Thái hậu mới vừa trở lại Từ An cung tứ chi liền vô lực xụi lơ ngã xuống đất, bây giờ đã truyền thái y chẩn bệnh.

Mộ Dung Triệt kinh hãi, chẳng lẽ bệnh của mẫu hậu còn chưa hết?

Lại còn tái phát?

Chờ sau khi Mộ Dung Triệt rời đi, Nhu Phúc cung lại khôi phục yên tĩnh.

Hôm nay trên tiệc đầy tháng mạo hiểm một màn, nhờ có Hạnh Nhi ở bên người, chỉ là Từ An cung truyền đến tin tức tứ chi Thái hậu vô lực xụi lơ, làm Liễu Vi Dung kinh ngạc.

"Các ngươi nói xem hôm nay là chuyện gì xảy ra?" Sau khi thu xếp tốt hai đứa bé, nàng rốt cuộc có tâm tư quan tâm chuyện khác rồi.

Lần này Đoàn Đoàn bị hành động của Thái hậu hù sợ, nghe được Hoàng nãi nãi giống như lại bị bệnh, chỉ là cắn cắn cái miệng nhỏ nhắn, không có nói gì, theo cùng đệ đệ muội muội ngủ một giấc.

"Nô tỳ cảm thấy Thái hậu nương nương giống như bị người ta lợi dụng rồi." Bạch Liên cắn môi nói ra suy đoán của mình.

"Nô tỳ không có cùng quan điểm, nô tỳ cảm thấy bệnh của Thái hậu nương nương còn chưa có dưỡng tốt, hôm nay lại phát bệnh, nếu không làm sao không thể ôm Tam hoàng tử?" Hạnh Nhi cau mày nói.

"Điều các ngươi nói ta đều nghĩ tới, nhưng cuối cùng ta cảm thấy chuyện ngày hôm nay không đơn giản."

Liễu Vi Dung cảm thấy thái y không thể nào gạt người, bệnh của Thái hậu hẳn là đã tốt, như vậy chuyện ngày hôm nay xem ra là có người nhằm vào Viên Viên của nàng rồi.

"Nô tài cảm thấy Thái hậu nương nương bị người hãm hại rồi." Trần mama tỉnh táo nói, "Hơn nữa người hãm hại Thái hậu nương nương nhất định là người bên cạnh nương nương hoặc là người rất tinh tường, liền xem chuyện ngày hôm nay, rất lớn có thể là nhằm vào Tam hoàng tử."

Liễu Vi Dung gật đầu, điểm này nàng cũng nghĩ tới, người nào lại vô duyên vô cớ hãm hại Thái hậu?

Cũng phải có mục đích chứ?

Hơn nữa người có thể xuống tay đối với Thái hậu, có hai người có hiềm nghi, hai người kia đều muốn đối phó nàng, một là Phương Chỉ Doanh, hai là Liễu Tương Nhã.

Có thể là bởi vì Liễu Tương Nhã yên lặng quá lâu, cộng thêm nàng ta vốn là nữ chính trong nguyên tác, cho nên Liễu Vi Dung suy đoán là nàng ta đã xuống tay.

Chỉ là nàng ta động thủ, nhất định sẽ dọn dẹp kết thúc vô cùng sạch sẽ, nghĩ tra cũng không có khả năng tra.

Chẳng những Liễu Vi Dung nghĩ tới, Hạnh Nhi cùng Bạch Liên cũng nghĩ đến tầng này.

Chỉ là người họ đoán là người thứ hai, họ nghiêng về Phương Chỉ Doanh xuống tay, mà không phải như Liễu Vi Dung nghĩ là Liễu Tương Nhã.

Trong lúc nhất thời, mấy người chủ tớ trầm mặc.

Lúc chạng vạng, Từ An Cung bên kia lần nữa truyền đến tin tức, Thái hậu lại phát bệnh, lần này nghe nói là chứng tê liệt.

Về sau sợ là muốn bị bệnh liệt giường rồi.

Liễu Vi Dung trầm mặc.

Nghe được tin tức Thái hậu phát bệnh lần nữa, Đại Thần trong triều cùng mệnh phụ bừng tỉnh hiểu ra, trước bọn họ còn tưởng rằng Thái hậu bị người tính kế rồi, thì ra là lại phát bệnh.

Dù sao một tháng trước Thái hậu vẫn còn ở trên giường dưỡng bệnh mà, bởi như vậy, mọi người đều không có hoài nghi nữa.

Rối rít cảm thán một câu Tam hoàng tử phúc vận nồng hậu, thế nhưng lại chuyển nguy thành an.

Chỉ có Liễu Tương Nhã giận đến thiếu chút nữa hộc máu, lợi dụng Thái hậu tỉ mỉ bày kế mưu hại một hồi, cứ như vậy tan biến vô hình.

Về phần Thái hậu tứ chi vô lực xụi lơ tại giường, nghĩ càng nhiều.

Trước bà vốn chính là giả bộ bệnh, hôm nay bị bệnh thật, hơn nữa còn là chứng tê liệt thì lập tức luống cuống.

Hai thái y ở Thái Y Viện y thuật tinh xảo mỗi ngày thay phiên chẩn bệnh, kê đơn thuốc cho Thái hậu.

Hoàng đế lấy lý do trong cung không hậu, Thái hậu bệnh nặng, hạ chỉ hủy bỏ tuyển tú năm nay, nữ tử vừa độ tuổi có thể tự động hôn phối.

Khiến những quan viên ngũ phẩm trở lên ở những địa phương xa xôi, vốn chuẩn bị đầu tháng năm bắt đầu đưa nữ nhi vừa độ tuổi của mình vào Kinh Thành tuyển tú, rất bối rối.

Năm nay hủy bỏ tuyển tú, có người vui mừng có người buồn.

Buồn đương nhiên là những trọng thần có nữ nhi vừa độ tuổi trong Kinh Thành, Phương Thái Sư càng quá mức, liên hiệp với một đám Ngự sử dâng tấu, cố gắng để Hoàng đế khôi phục tuyển tú năm nay.

Nào biết tâm ý Mộ Dung Triệt đã quyết, mạnh mẽ bác bỏ tấu chương của Ngự sử.

Trong cung Phương Chỉ Doanh là vui mừng nhất, tuyển tú hủy bỏ, Tam muội của nàng không có cách nào vào cung rồi, thật tốt quá, đợi thêm ba năm, Tam muội cũng mười tám tuổi rồi, vượt qua tuổi tuyển tú.

Tam muội không cách nào vào cung, dòng chính Phương gia lại không có nữ tử nào vừa độ tuổi, bọn họ không ủng hộ nàng còn ủng hộ người nào?

Tối thiểu nàng còn có Nhị hoàng tử bên người còn gì?

Trừ Phương Chỉ Doanh, nữ nhân hậu cung, người nào không hoan hỉ khác thường.

Liễu Tương Nhã cũng âm thầm vui mừng, không nghĩ tới nàng chỉ hơi xuống tay một chút, lại làm thành hiệu quả như vậy, thật là làm cho người rất hài lòng.

Chỉ cần nữ nhân hậu cung không có gia tăng, thời gian ba năm vậy là đủ rồi.

Căn bản không biết tháng sau Minh Viễn đại sư sẽ trở về, chẳng những Liễu Chi Hạo muốn biết chân tướng, ngay cả Hoàng đế Mộ Dung Triệt cũng muốn biết số mệnh của Lệ tần này đến cùng là có chuyện gì xảy ra.

Liễu Vi Dung thì không quan trọng, dù sao năm nay không tuyển tú, ba năm sau không phải vẫn sẽ tuyển tú sao?

Nàng chuyên tâm nuôi dưỡng tốt ba bảo bối cục cưng là được.

Đang lúc nữ nhân hậu cung cực kỳ yên tâm vui mừng, Thái hậu đột nhiên tuyên Tam muội Phương Chỉ Doanh vào cung hầu bệnh.

Làm cho mọi người trở tay không kịp.