Nhật Ký Phản Công Của Nữ Phụ

Chương 6: Thiên kim nổi loạn (6)




Sau khi chép phạt xong thì cũng là hơn 6 giờ sáng.

Y Thời cả đêm chép đến lưng mỏi tay đau.

Mệt chết bản cô nương rồi!!!!!

Từ nay bà đây cạch tới già....

Y Thời cố lết cái thân tàn tạ xuống nhà ăn sáng, đi học...

Cao Thắng đã đi làm từ sớm....

Chứng tỏ lão ba vẫn giận cô a.....

Lão ba không thương cô nữa rồi.....

Cô khóc không ra nước mắt....

Thôi kệ! Đi làm chuyện chính cái đã.....

Y Thời được tài xế riêng chở đến trường, trên xe còn đánh được một giấc....

Sau khi đến trường, Y Thời nhận được một tin động trời động đất rằng, nam nữ chính xin được chuyển lớp......

Con mẹ nó.....

AAAAAAAA!

Đây chính là cảm giác vinh quang chiến thắng hay sao!!!

Quá là kích thích rồi đi....

Mau tung bông! Tung bông......

Ta thoát được hai con đười ươi đó rồi!!!

Về sau làm việc xấu sẽ không bị dạy đời nữa...

Về sau đi đường sẽ không phải cầm theo dép tổ ong đề phòng gián nữa.....

Hức hức! Trời phù ta......

Ta vui quá! Hức hức......

Lạy trời! Lạy đất! Cuối cùng người cũng nghe thấy lời thỉnh cầu của con.... Con sẽ cúng cho người hai nải chuối thiệt bự ạ.....

Ối dồi ôi! Ta thắng rồi...... HaHa.... . Ngôn Tình Hay

Y Thời ngồi trong lớp với tâm trạng...... phải gọi là vô cùng phong phú....

Nhưng vẫn có một vấn đề nan giải.....

Chính là....

Tên học trưởng....

Con mẹ nó! Hắn ta hôm nay dám lườm lão nương đây! Có phải ngồi tù một ngày chưa sướng đúng không? Muốn ngồi thêm vài ngày nữa đấy phỏng? Gan to quá rồi! Phải trị!!!!

Y Thời cố gắng áp xuống cái suy nghĩ muốn đem Từ Hạo băm thành thịt băm......

Bình tĩnh! Bình tĩnh! Không được để mục tiêu chạy mất, hắn là mồi nhử cần thiết cho kế hoạch của mình...... Phải bình tĩnh!....

Y Thời quyết định ụp mặt xuống bàn ngủ đến tận trưa, mặc kệ tên kia đang lườm cô đến muốn đứt hai con mắt.

HaHa.... Cho mi tức chết....

Đến giờ ăn trưa, Y Thời cố tình đi theo tên họ Từ kia..... bất kể địa hình địa lý....

Từ Hạo đi xuống căn- tin, cô bám theo.....

Anh ta ra sân bóng, cũng bám theo....

Thậm chí vào toilet, cô cũng đứng ngoài canh....

Thấy chưa! Thấy bổn cô nương chăm chỉ chưa... HaHa...

Thanh niên Từ Hạo tỏ vẻ khó chịu khi bị Y Thời bám, mặt anh ta lộ rõ vẻ: Mau tránh xa bản công tử ra....

Y Thời:".........." Mi ghét bỏ ta cái gì chứ! Hả? Đây là diễm phúc của mi đấy..... Lườm, lườm cái quần què...

Y Thời sôi máu trừng lại Từ Hạo.....

Từ Hạo thấy cô tỏa ra một cỗ sát khí lạnh thấu xương cốt thì không khỏi bước chân chạy lẹ....

Phải chạy khỏi cô ta, ngay và luôn......

Ở lại chính là tự đào hố chôn mình....

Cô nương này quá đáng sợ rồi.....

Bản thiếu gia sợ hãi a....

Y Thời không chịu thua kém, thấy Từ Hạo chạy cũng rượt theo....... Hừ! Chạy mà dễ sao! Chú còn non lắm!....

Một người cứ cắm đầu chạy, người còn lại thì cắm đầu rượt, hai con người chạy rượt suốt mấy vòng sân trường.

Không biết Y Thời đã mệt chưa chứ Từ Hạo là mệt thấy ông cố nội luôn rồi..... Quay đầu lại nhìn..... Cái con mẹ.... Cô ta đuổi sắp đến rồi..... Gái gì đâu khỏe dữ....

Cuối cùng để giữ lại cái mạng nhỏ của mình mà Từ Hạo lại cắm đầu cắm cổ chạy tiếp.....

Phải chạy chứ.... Không thì để cô ta thịt à!!!!

Chạy rồi dừng đến lần thứ 3, Từ Hạo bỏ cuộc.... Quay lại vẫn thấy Y Thời rượt không tha.

Từ Hạo:"........." Bản công tử xin được đầu hàng....

Y Thời bắt được Từ Hạo thì đắc thắng vô cùng.... Bắt được mi rồi..... Tốn bao nhiêu công sức của gia.....

Từ Hạo thấy Y Thời nhìn mình mà nở nụ cười nham hiểm không khỏi rùng mình, thầm cầu nguyện trong lòng:" Cầu Trời khấn Phật, cho con tai qua nạn khỏi mà thoát được con mụ điên này, con thoát được sẽ báo đáp công ơn...."

Y Thời nhìn chằm chằm Từ Hạo một lúc lâu làm hắn muốn hồn lìa khỏi xác....

Cuối cùng vẫn là Từ Hạo mở lời trước: " Bà cô à! Tha cho tôi đi! Tôi đâu đắc tội gì với cô chứ....."

" Dám gọi tôi là bà cô à!" Y Thời vừa nói vừa cốc cho Từ Hạo mấy cái đau chết người.

Bị ăn đau, Từ Hạo lập tức sửa, thái độ vô cùng chân chó:" Không phải,.... Bạn học Chi Hạ xinh đẹp ơi, bạn học Chi Hạ xinh đẹp à! Bạn tha cho mình có được không....?" Phải rút kinh nghiệm từ ngày hôm qua, chú đã bảo rồi, tránh xa cô ta ra! Cô ta là quái vật đó..... Sợ hãi-ing....

Y Thời cảm thấy buồn nôn đến tận cổ, da gà da vịt nổi lên nhưng thôi dù sao vẫn hơn cái câu " bà cô" kia....

" Tôi muốn kết bạn với cậu......" Y Thời nhàn nhạt nói...

Oh My God!!!!!!!!!

Ối dồi ơi!!!!!!!!

Cô ta muốn làm bạn với mình.....

HaHa.... Chắc nghe lầm thôi đúng không? Tai mình có vấn đề rồi..... Phải đi tìm bác sỹ ngay để lâu nguy hiểm.....

Y Thời thấy Từ Hạo kiểu: Tao méo thể tin nổi, liền lặp lại một lần rõ ràng:" Tên học trưởng kia! Nghe cho rõ, bà đây muốn làm bạn với cậu....."

Cái đầu của Từ Hạo nổ cái oành...... Wtf!!! Cô ta hôm nay có vấn đề về não sao????

Y Thời bực mình:" Thế nào??? Có đồng ý hay không???.....Hay là để tôi dùng cách khác để bắt cậu đồng ý..... Hả????" Y Thời cố tình nhấn mạnh hai từ "cách khác".

Từ Hạo hiểu " cách khác" trong miệng Y Thời là cái thứ gì, liền biết điều gật đầu cái rụp:" Tôi đồng ý! Đồng ý..."

Sợ vãi chó ra!!!

Cô ta mà dùng " cách khác" là chết mình!!!

Y Thời nhận được câu trả lời theo đúng ý mình thì rất hài lòng:" Được! Giờ chúng ta là bằng hữu, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, đi theo tôi cậu sẽ không hối hận đâu..... Nào, để kỷ niệm ngày hôm nay, bữa trưa này tôi mời...." Nói rồi khoác vai Từ Hạo mà đi mặc kệ chiều cao có chênh lệch đến đâu. Nhưng con nai họ Từ kia đâu biết rằn làm bằng hữu chỉ là phụ thôi, làm ô-sin mới là chính, họ Từ phải khổ dài dài a......

Từ Hạo nước mắt nước mũi rơi tèm lem, Y Thời nghiến răng, nói:" Sao khóc!! Cậu không vừa lòng làm bạn với tôi à???"

Từ Hạo nghe có mùi nguy hiểm rình rập, lập tức thay đổi thái độ:" Không, không phải! Tôi vui quá ấy mà.... Là vui quá.... Hức Hức...."

Y Thời bĩu môi, bà đây biết tỏng rồi, mi không thích kết giao với ta chứ gì nhưng không thích cũng phải thích nghi cho bằng được, ta phải rèn mi cho ra ngô ra khoai...... Phản kháng bà đây mà dễ à!!! Chú cứ chờ đó.... Còn nhiều trò hay cho chú chơi....