Nhật Ký Độc Thân

Chương 4: Có ăn ko? (H -)




của hắn nhưng cằm lại bị hắn tóm được ép nàng xoay lại nhìn hắn.

- Nói ra bằng miệng. 

Hăn bá đạo ra lệnh, dùng ánh mắt bức người trực tiếp khiến nàng run sợ nghe theo.

-... em muốn.. 

- Muốn cái gì.? 

Dương Hiền bức bách ngó gương mặt đẹp đẽ đang dương dương cười tự mãn trêu chọc nàng. Tay hắn lúc nào đã luồn xuống váy nàng bắt đầu cọ sát nơi ẩm ướt. 1 ngón đã chạy vào trong quần nhỏ, chạm lên cánh hoa của nàng nhéo nhéo vài cái. 

Dương Hiền co người cố ngăn âm thanh rên rỉ.

-.. u.. lưu manh!

Thấp giọng mắng hắn, tay nàng chạm lên ngực hắn, lồng ngực hắn như 1 khối núi đất mềm thật vạm vỡ cũng thật mềm.

- Hư hỏng, thích không? 

Ân Phong đem chân nàng dạng ra, tay kéo kéo quần nhỏ chạm vào nhuỵ hoa của nàng.

- Nói! Em muốn cái gì?

Ngón tay hắn chạm vào hoa tâm, nơi này giờ mọng nước dâm thuỷ của nàng, ngón tay hắn chọt nhẹ vào miệng hoa, thanh âm táp nước vang lên khiến Dương Hiền đỏ mặt.

- Không nói anh liên dừng lại.

Ân Phong dừng động tác thật, tay vẫn đặt ở khe hẹp của nàng nhưng không làm gì thêm.

Dương Hiền bị ép đến mức cả người bốc hoả, riêng cô bé của nàng đang ngứa ngáy không thôi. Tầng da trắng như ngọc bị nhuộm đỏ thật câu dẫn. Hông không kiểm soát tự mình đẩy cánh hoa trong tay hắn. Nàng nỉ non giọng như oán trách.

- Lưu manh... ưm. Cho em. Em muốn anh.

Ngay lập tức môi nàng bị phủ lên, Ân Phong ra sức cắn gặm nàng, đầu lưỡi đảo trong miệng nàng mút lấy mật ngọt. 

Quần lót bị hắn xé làm 2, ngón tay giữa trực tiếp rẽ cánh hoa đi vào.

Dương Hiền cong người, thanh âm rên rỉ cũng bị hắn nuốt lấy. Quần áo cả 2 bị lột sạch từ lúc nào, Dương Hiền chìm nổi trong những nụ hôn của hắn, tay nàng vuốt lên cơ bụng rắn chắc cuối cùng ôm lên bờ lưng rộng lớn của hắn. 

Hắn hôn lên ngực nàng, mút mát lấy 2 trái sơ ry đỏ mọng trước ngực. Một ngón rồi 2 ngón chen nhau trong cô bé của nàng.

- Dương Hiền... 

Ân Phong ồ ồ gọi nàng. Dương Hiền lờ mờ nhận thấy dị vật cương cứng đang cọ lên bụng dưới nàng. Nàng Nhỏ giọng đáp lại.

- ưnnnmm... Phong...

Ân Phong ngỡ ngàng không nghĩ đến nàng lại gọi tên mình. Cự long đã tuốt bao suýt nữa mất khống chế mà lao xuống. Giữ 1 tia lý trí cuối cùng hắn thủ thỉ.

- Anh ăn.!!

Nàng mờ mịt không hiểu.

- Dù có là độc ngàn năm, dù có vĩnh viễn không có thuốc giải.. anh vẫn sẽ nuốt em vào bụng.!!

Nói xong trực tiếp rút ngón tay ra, mang dương vật to lớn đâm sâu vào trong âm đạo ẩm ướt.

Phập!

Aaaaaaaaaaaaa......................

Đêm mới bắt đầu