Nhật ký Crush

Chương 7




Tôi bị cận, ngồi dưới lớp không thể thấy được bảng.

Tôi bị cận, đứng giữa đường vẫn có thể nhìn thấy cậu ở phía xa.

****************

Hôm nay tôi đi học thêm, giữa phố xá đông đúc nhộn nhịp, giữa hàng trăm con người qua lại tấp nập trên đường, tôi bỗng thấy ai đó có góc nhìn nghiêng giống cậu.

Là cậu phải không? Cái khuôn mặt trắng toát tỏ vẻ công tử, sống mũi cao, bóng lưng hơi gầy nhưng vẫn rất vững chắc. Nhưng người đó đeo khẩu trang, mà tôi còn bị cận, liệu đó là cậu hay là một ai khác.

Nếu là cậu, tôi nhất định sẽ rất mừng, có thể tôi sẽ hét tên cậu lên, mặc dù xung quanh toàn là người, nhưng không sao, chỉ cần cậu nhìn tôi một cái là tôi vui rồi =))))

Chỉ có điều, đó đéo phải là cậu -.-

Đó chỉ là một người trông giống cậu, chỉ giống một chút thôi, thật đấy, vậy mà tôi lại lầm tưởng đó là cậu. Tôi tệ quá phải không??? =))))

Ngay cả người mình thương còn không nhận ra...

Chỉ là do tôi nhớ cậu, nhớ cậu đến phát điên rồi. Tôi luôn tìm kiếm cậu trong đám đông, gặp đứa con trai nào cũng nhìn kĩ xem có phải cậu hay không. Cậu bảo xem, tôi vì nhớ cậu nên mới nhìn nhầm, cậu cũng nên thông cảm cho tôi chứ nhỉ?=)))

Tôi tự hỏi, có bao giờ cậu tìm kiếm bóng dáng tôi trong đám đông, giữa quán xá ven đường, hay đơn giản chỉ là trong trái tim của cậu.

Nếu câu trả lời là "Không"...

Xin lỗi, là do tôi quá đa tình =)))

16/8/2017

_Hôm nay cậu có đến trường không?

Cậu đến mà không gặp được tôi, thì đm thật, chúng ta không có duyên =)))

Nhưng nếu cậu không đến, thì cũng đm thật, chúng ta vẫn còn hi vọng =)