Nhật Ký Cô Nàng Nam Châm

Chương 7





"Sáng sớm thức dậy thấy sao mình đẹp hơn hôm qua, khép đôi mi lại và chợt nghe trái tim đập tinh tinh tinh"…Tôi hát.Đúng lúc ấy Tuấn Bình và Vĩnh Sinh đi vào.
Họ nói: "Hàn Bối Ngọc à, cậu xinh thật đấy nhưng mà bọn tôi cũng đẹp trai mà, cớ gì phải đấu đá nhau vì cậu. Tụi tôi quyết định là sẽ không gato nhau vì cậu nữa. Anh em mình thân nhau như thế cớ sao vì một người con gái có chút sắc mà bán rẻ bạn bè!"
Tôi: "anh em thân nhỉ? có mà THÂN AI NẤY LO thì có ý. Để rồi xem, nếu hai cậu mà gato với nhau thì phải mỗi người một lìt nộp cho tôi, ok"
Họ: "ok, nhưng trong 3 ngày nếu bọn tôi không gato với nhau thì cậu cũng phải nộp cho bọn tôi mỗi người một lít"
Tôi: "chơi luôn"

Ngày đầu tiên, tại lớp vào giờ nghỉ trưa, tôi và Hà Tuấn Bình chưa làm xong bài nên ở lại trên lớp.
Làm xong bài Hà Tuấn Bình quay sang hỏi tôi: "Bối Ngọc, thấy tôi thế nào?"
Tôi: "mặt thì ẹp zai đấy nhưng mà trong bộ đồng phục thì hơi gò bó, ngày chủ nhật sắp tới cậu diện ngay cho tôi một chiếc áo phông và một chiếc quần ngố bò đi họp nhóm hotteen của tụi mình."
Tuấn Bình: "ok"
Ngày thứ hai, tôi lại ngồi ở dưới canteen cùng Vĩnh Sinh. Tôi lại nói giống y hệt những gì tôi nói với Tuấn Bình hôm qua.
Ngày thứ ba cũng là ngày họp nhóm bộ ba hotteen của tụi tôi.

Quả nhiên hai tên đó bị trùng phong cách nên mới gato với nhau.
Thế là mỗi ông phải nộp cho tôi một lít.
Sau khi mọi chuyện kết thúc, chúng tôi chơi trò thi nhau kể chuyện cười.
Tuấn Bình: "Đây là câu chuyện chứng tỏ rằng Bối Ngọc một xu cũng không đáng. Hôm trước Ngọc nhà ta bị một em bé lớp ba tỏ tình, dĩ nhiên là Ngọc quyết liệt từ chối. Tình cờ tôi đi ngang qua, hai đứa bèn về chung. Lên xe taxi tôi hỏi tôi đi về time thì mất bao nhiêu, chú ấy trả lời 30. Tôi nói còn cả Ngọc nữa thì sao, chú ấy nói vẫn ba mưọi thôi"
Tuấn Bình: "hay không?"
Tôi + Sinh: "nhạt như nước lã ao bèo!"
P/s: chương này đúng là Nhạt như nước lã ao bèo thật. Mình sory nha.