Nhật Ký Cho Anh

Chương 40: Chương 40




Ngày 1 tháng 3 năm 2017

Trên tivi đang phát chương trình ca nhạc mà khách mời chính là chàng ca sĩ điển trai Isaac. Tôi thần tượng Isaac đã lâu, vừa hát hay lại còn đẹp trai, chương trình nào có Isaac xuất hiện tôi đều xem hết.

Tôi nằm dài trên sô pha xem tivi, Nhật Minh đang nói chuyện điện thoại với ai đó. Từ ngày mẹ tôi đưa chìa khóa nhà cho anh, anh nghiễm nhiên coi đây là nhà của mình, tôi đuổi thế nào cũng không chịu đi.

Nhà anh ở tầng trên vẫn đang bỏ trống, có lẽ anh coi đấy là nhà kho rồi cũng nên. Hôm nọ anh và tôi dọn phòng, những thứ ít dùng tới hoặc không dùng nữa anh đều mang về phòng anh để, còn đồ dùng của mình thì chuyển hết xuống nhà tôi.

Anh nói chuyện điện thoại xong thì trở lại sô pha ngồi cạnh tôi. Tôi thuận thế gối đầu lên chân anh. Có một cái gối đầu ấm áp, mềm mại xuất hiện thế này, đó là một trong số ít điều khiến tôi hài lòng khi anh chuyển đến ở cùng.



“Em đi tắm đi. Mặc dù tiết trời ấm áp hơn rồi nhưng tắm muộn vẫn không tốt đâu.”

Gì chứ? Anh cũng chưa tắm đâu, thế mà còn nói em.

“Anh tắm trước đi. Em đang xem phỏng vấn của Isaac.”

Trên tivi chiếu đến cận mặt của Isaac, đúng là càng nhìn càng thấy đẹp trai.

“Có gì hay mà xem chứ?”

Cái giọng điệu kia chính xác là đang ghen tị rồi.

“Anh ấy hát hay lại còn đẹp trai nữa, bao nhiều người yêu thích đấy.”

“Em thích cậu ta hơn anh?”

Hiếm khi mới thấy anh nổi cơn ghen. Thật là… đáng yêu quá đi mất.

Để cho cái vị trên người nồng nặc mùi dấm chua kia không bạo phát, tôi nhỏm người dậy hôn một cái thật kêu lên mặt anh. Lúc ấy mới thấy nét mặt của anh giãn ra, vẻ mặt thì nghiêm túc nhưng khóe miệng đang cong lên kia không giấu nổi nét cười.

“Em thích ngắm trai đẹp như thế, đương nhiên sẽ yêu người đẹp trai nhất rồi.”

Nghe tôi nói câu đó, anh có lẽ đang cười thầm trong lòng nhưng vẫn cố tỏ vẻ mình đang giận.

“Nói thế nghĩa là nếu em gặp người đẹp trai hơn anh, có phải em sẽ bỏ anh theo gã đó?”

Thật là, không thể hiểu nổi tư duy của mấy kẻ hay ghen, thế mà anh cũng nói được.

“Anh đúng là ngốc. Trên thế giới có biết bao người đẹp trai hơn anh, nhưng em vẫn yêu anh. Chứng tỏ trong mắt em anh là người đẹp trai nhất thế giới rồi. Anh còn đẹp hơn Hoắc Kiến Hoa, hơn cả Isaac, hơn cả Sơn Tùng. Thế thì anh còn ghen cái gì.”

Lúc này anh mới thực sự cười, nét cười vào sâu trong đôi mắt, sự vui vẻ lan tỏa khắp khuôn mặt anh tuấn ấy.

“Anh đâu thèm ghen với mấy tên xấu xí đó chứ.”

Mới khen anh một câu mà đã tự mãn đến như thế rồi. Sao trước đây tôi lại không biết anh là kẻ kiêu ngạo vậy nhỉ.

“Đúng vậy, anh là người đẹp trai nhất, là người đàn ông tuyệt vời nhất. Vậy người đàn ông đẹp trai nhất ơi, em sẽ tiếp tục xem phim của Hoắc Kiến Hoa và nghe nhạc của Isaac, Sơn Tùng đó nhé.”

“...”

Ha ha cuối cùng cũng để anh cảm nhận được cái gì gọi là tự bê đá đập chân mình.