Trương Ngọc Mai hận Cố Kiều Niệm đến tận xương tủy, cũng không thèm quan tâm một nhà ba người mình sẽ ra sao, bà ta chỉ một lòng nghĩ, cho dù mình chết cũng phải kéo Cố Kiều Niệm chết chung!
Bà ta chật vật nuốt xuống, sau đó khóc lóc nói với tổng giám đốc Kim: "Buổi sáng chúng tôi vốn dĩ muốn bắt nó trở về, cho ngài một lời giải thích, nhưng ai có thể ngờ được Cố Kiều Niệm mở miệng đã nói rất nhiều lời khó nghe sỉ nhục ngài, nói ngài cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, căn bản không xứng với cô ta! Chồng tôi nghe xong cực kỳ tức giận, cho nên mới đánh nó!"
"Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga?"
Bàn tay béo múp míp của Tổng giám đốc Kim khoác lên trên thành ghế sô pha từ từ bóp chặt lại thành nắm đấm, vẻ mặt dữ tợn giật giật, ánh mắt càng thêm âm trầm dọa người.
"Đúng vậy! Còn mắng rất nhiều lời khó nghe, tôi cũng không dám nói trước mặt ngài!" Trương Ngọc Mai lau nước mắt nói: "Tôi thật sự không nghĩ nó lại là người như vậy, một bên lợi dụng ngài xử lý một nhà ba người chúng tôi, một bên lại xem thường ngài chà đạp ngài…"
"Ngậm miệng lại!"
Tổng giám đốc Kim cực kỳ sĩ diện, ông ta biết dung mạo mình cũng không đẹp đẽ gì, lúc trước khi không có tiền cũng bị không ít phụ nữ ghét bỏ.
Sau này phát tài, ông ta có đủ kinh tế thì chuyên môn tìm những người phụ nữ cao không thể chạm kia để chơi!
Bởi vì chỉ cần ông ta có đủ tiền, những người phụ nữ kia đều là kẻ trước ngã xuống, người sau tiến lên bò lên trên giường ông ta, từ đó ông ta chưa từng bị sỉ nhục ghét bỏ một lần nào nữa!
Vậy mà bây giờ, chỉ là một nữ diễn viên nhỏ nhoi đê tiện, thế mà dám mắng ông ta là cóc sao?
Trương Ngọc Mai co rúm lại một chút, lập tức ngậm miệng.
Trong lòng bà ta cười lạnh, Cố Kiều Niệm, không phải cô rất có năng lực sao? Ngược lại tôi muốn xem xem lần này cô làm sao thoát khỏi lòng bàn tay của tổng giám đốc Kim!
Đồ đàn bà đê tiện, chuẩn bị chịu chết đi!
"Dám nói ông đây cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga? Vậy bây giờ ông đây sẽ vặt sạch lông của con thiên nga cô! Xem cô còn lấy cái gì mà kiêu ngạo!"
Tổng giám đốc Kim nói xong, nổi giận đùng đùng đạp lăn bàn trà trước mắt.
Sau khi Nghiêm Trình Thành ký hợp đồng với Cố Kiều Niệm thì như phát điên, ngày ngày cố gắng chuẩn bị trong giai đoạn đầu của chương trình, có thể nói vì không phải gả vào bộ lạc Châu Phi làm phò mã, anh ấy cũng rất liều mạng.
Nhịn một đêm, đến tận hừng đông Nghiêm Trình Thành mới đi ngủ, lúc đang mê man ngủ, điện thoại bên tai anh ấy lại vang lên không dứt.
"Tên chết tiệt nào không muốn sống nữa vậy!"
Nghiêm Trình Thành điên cuồng đạp chân mấy lần, tức giận cầm điện thoại lên nghe.
"Nếu không phải trời sập thì cậu chết với tôi!" Nghiêm Trình Thành cắn răng nói.
"Tổng giám đốc Nghiêm, trời sắp sập thật rồi, Cố Kiều Niệm bị bạo lực gia đình đến mức nhập viện rồi! Nghe nói hiện tại vẫn còn hôn mê bất tỉnh đang được cứu chữa, tôi xem video cô bị bạo lực gia đình thì thấy giống như khuôn mặt của cô bị hủy luôn rồi!" Đầu điện thoại bên kia trợ lý hoảng sợ nói.
Trong nháy mắt Nghiêm Trình Thành tỉnh táo hẳn.
"Cậu nghe được ở chỗ nào?"
"Ông chủ à, tìm trên hotsearch là thấy! Tin Cố Kiều Niệm bị bạo lực gia đình bùng nổ ở trên mạng luôn rồi đấy!" Trợ lý lo lắng nói.
"Còn ồn ào nói với tôi làm gì? Nhà tôi bạo lực cô ấy sao?" Nghiêm Trình Thành rống đến: "Liên hệ với Cố Kiều Niệm bên kia được không?"
"Không liên lạc được, điện thoại vẫn luôn trong tình trạng đường dây bận."
"Vậy cứ tiếp tục gọi đi!" Nghiêm Trình Thành giận dữ hét lên: "Bây giờ cô ấy ở bệnh viện nào? Đưa địa chỉ cho tôi!"
Cúp điện thoại, Nghiêm Trình Thành lập tức mở weibo ra, anh ấy còn không cần tìm kiếm, mới vào APP đã nhìn thấy tin tức ở ngay đầu tiên #Thật giả chuyện Cố Kiều Niệm bị bạo lực gia đình lâu dài#.
Sau đó anh ấy nhận được video trợ lý gửi tới, video Cố Kiều Niệm bị tát rồi bị đá.
"Cái này… con mẹ nó, đúng là một lũ súc sinh!" Nghiêm Trình Thành vốn chính là một cậu chủ nhà giàu có giáo dưỡng, đã bao giờ nhìn thấy cô gái nhỏ bị đánh như vậy đâu chứ? Lập tức bùng nổ.
Sau đó lập tức gửi video cho Cung Dịch: "Cố Kiều Niệm bị cha đánh nhập viện rồi."