Cứ đến sáng thứ 2 thì tâm trạng của cô không hề ổn một chút nào. Và hôm nay cũng không ngoại lệ. Đầu tiên là khi cô vừa bước và đã bị sếp gọi đến giáo huấn 1 phen rồi nói rằng nào là nội dung bản thảo không giống như đã định rồi thúc giục bản thảo và còn kiểm tra bản thảo. Năm cô bước sang tuổi 30 thì cô bắt đầu viết nhật ký trên mạng internet. Cô chưa từng viết qua nhật ký, lúc cô còn là một thiếu nữ, xung quanh đều là những cô gái mang đầy tâm sự trong cõi lòng. Họ đã dùng đủ loại sổ tay đa dạng ghi chép về cuộc sống hằng ngày của mình dù chỉ là từng cử chỉ nho nhỏ. Nhưng cô thì khác, hầu hết cô đều viết trên mạng chứ không hề viết trên cuốn sổ tay.
Hằng ngày, dù là chuyện vui hay chuyện buồn gì cô cũng kể ngay tại đây. Với cô, những bạn bè của mình có đọc hay không cũng không quan trọng mà quan trọng là có thể giải tỏa được hết mọi phiền não trong cô. Với cô như vậy là đủ rồi. Rồi nhật ký cô viết ngày1 nhiều hơn, những chuyện vui buồn cô đều giữ tại đây. Cô dù đã 30 tuổi nhưng vẫn chưa có người yêu vì cô cho là mình chưa tìm được người thích hợp nhưng cứ đi làm về thì cô lại nhốt mình trong phòng viết nhật ký thì không thể nào gặp được người con trai nào. Nhưng với cô thì cô chỉ cần nhật ký là đủ chứ không cần tình yêu.