Tần Chỉ Ái tròn mắt kinh ngạc, khóe môi cong lên thành một nụ cười rạng rỡ. Cô như muốn bay lên vì sung sướng, vội vàng gọi điện cho hội bạn thân để chia sẻ niềm vui bất ngờ này. Trong khoảnh khắc ấy, Lục Hàn dường như chỉ là một bóng hình mờ nhạt, không đủ sức níu kéo cô lại.
Sáng hôm sau, Tần Chỉ Ái tỉnh dậy với tâm trạng phấn chấn, không còn chút mệt mỏi nào. Cô thong thả bước xuống nhà, cầm lấy tách trà giải rượu mà Lục Hàn đã pha sẵn.
Cảnh tượng quen thuộc này đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô, dù nó mang một ý nghĩa hoàn toàn khác.
Những ngày sau đó, bóng dáng Lục Hàn dần nhạt nhòa trong cuộc sống của Tần Chỉ Ái. Cô mải mê với những kế hoạch riêng, hoàn toàn vô tâm trước sự vắng mặt của anh. Việc ly hôn đã trở thành ưu tiên hàng đầu và cô đang háo hức chờ đợi ngày được tự do.
Một tháng trôi qua, Tần Chỉ Ái bất ngờ nhận được một cuộc gọi từ tổng cục phòng cháy chữa cháy. Tim cô đập thình thịch, một linh cảm không lành bao trùm lấy. Cô vội vã đến đó, không hề hay biết rằng cuộc đời mình sắp bước sang một trang mới, một trang đầy đau khổ.
Giọng nói của người đàn ông kia như một nhát dao đâm vào trái tim cô…
“Chúng tôi xin chia buồn với cô, chúng tôi đã cố gắng hết sức để chữa trị cho cậu ấy nhưng cậu ấy không qua khỏi…”
Tần Chỉ Ái nhận được một tệp hồ sơ liền mở ra xem, tờ giấy thứ nhất là thông tin về vụ cháy và thiệt hại do vụ cháy lớn gây ra, tờ thứ hai là quá trình điều trị của Lục Hàn ở bệnh viện sau khi được đội cứu hộ đưa ra khỏi đống đổ nát, hai mắt mù lòa, đôi chân dập nát do bị các mảnh toà nhà đè vào, thêm vào đó, đám cháy khiến da thịt của anh không còn được nguyên vẹn…
“Chúng tôi không đính kèm hình ảnh vì cậu ấy bảo rằng cô sẽ sợ, vậy nên trong hồ sơ chỉ là các thông tin căn bản…”
Tần Chỉ Ái đọc đến đây liền đóng hồ sơ lại, cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng cảm giác khó chịu khiến cổ họng cô nghẹn đắng…
“Trong thời gian chữa trị, tại sao lại không nói cho tôi biết?”
Giám đốc biết Tần Chỉ Ái không đọc hết những gì được ghi trong hồ sơ nên đàng lên tiếng giải thích với cô…
“Trước khi cậu ấy tham gia vào vụ cháy, cậu ấy đã dặn dò chúng tôi không được nói cho cô biết, vì cô và cậu ấy đã ly hôn rồi, cả hai không còn liên quan gì đến nhau nữa, nhưng nếu cậu ấy không thể qua khỏi, tất cả tài sản của cậu ấy sẽ thuộc về cô…”
Luật pháp quy định quá trình ly hôn diễn ra trong vòng ba tháng, nhưng việc thừa kế tài sản lại được giải quyết nhanh chóng hơn. Dường như Lục Hàn đã tính toán trước mọi thứ, anh cố tình để lại tài sản cho Tần Chỉ Ái trước khi cả hai chính thức ly hôn với nhau…
“Trước khi mất, cậu ấy nói rằng cậu ấy nợ cô, hy vọng cô sẽ tha thứ cho cậu ấy…”
Tin đồn về cuộc hôn nhân sắp đặt giữa Lục Hàn và Tần Chỉ Ái lan nhanh như cháy rừng. Con mắt soi xét của mọi người như những mũi dao nhọn đâm vào anh, đặc biệt là những đồng nghiệp đồng cảm với tình cảnh của Tần Chỉ Ái. Họ tìm mọi cách gây khó dễ cho Lục Hàn, từ những trò đùa ác ý đến những công việc khó nhằn nhất, chỉ để anh phải trả giá cho những gì đã gây ra.
Vì Tần Chỉ Ái không quan tâm đến Lục Hàn nên cô không biết trên người anh có nhiều vết thương đến cỡ này, còn anh thì cố tình mặc thật nhiều áo để che đậy đi vết thương của mình, tránh để cô sợ hãi.
Lục Hàn cảm nhận rõ sự lạnh nhạt và thù địch của mọi người xung quanh. Anh biết rằng họ đang trả thù thay cho Tần Chỉ Ái, nhưng sâu trong lòng, anh cũng cảm thấy mình xứng đáng nhận những điều này.
Lời xin lỗi của Lục Hàn như một giọt nước tràn ly, khiến những ác cảm mà họ dành cho anh càng thêm sâu đậm. Mọi người xì xào bàn tán, ánh mắt họ đầy sự khinh bỉ. Có người còn chế giễu…
"Đến lúc này mới biết hối hận sao? Quá muộn rồi!"
Lời nói của họ như những nhát dao đâm thẳng vào trái tim Lục Hàn, khiến anh đau đớn tột cùng. Tuy nhiên, có một vài người lại không tin vào lời xin lỗi của Lục Hàn. Họ cho rằng đây chỉ là một màn kịch để đánh lạc hướng dư luận. Liệu có phải còn những bí mật nào khác đang được giấu kín đằng sau cuộc hôn nhân này?
Cho đến hơi thở cuối cùng, Lục Hàn vẫn một lòng che chở cho Tần Chỉ Ái. Anh thà gánh chịu mọi oan nghiệt, mang tiếng xấu muôn đời, cũng không để cô phải chịu một chút tổn thương nào. Dù thân xác dần tàn phai, trái tim anh vẫn thầm thì tên cô, một nỗi đau ngọt ngào đến xé lòng…
Ba tháng trôi qua như một cơn ác mộng, Tần Chỉ Ái cuối cùng cũng thoát khỏi cuộc hôn nhân ngột ngạt bên Lục Hàn. Nhưng chưa được bao lâu, cha cô đã nhanh chóng sắp xếp một cuộc hôn nhân khác, chính xác là một cuộc giao dịch để duy trì công việc việc kinh doanh của tập đoàn…