Nhật Kí Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

Chương 118: Hai tên lừa đảo




Editor: Gà đồng

‘Tùng lâm thủ hộ giả’ là một đám gia hoả thường xuyên đột nhiên xuất hiện, sau đó tự động ‘bảo vệ’ rừng rậm của nhà ngươi. Nếu ngươi đuổi bọn họ đi, vậy chúc mừng ngươi, ngươi sẽ mất đi khu rừng của mình, sau đó mất luôn trang viên và bầy ngựa. Đó không phải những kẻ bảo vệ, đó là một đám kẻ cướp - - một tên xui xẻo nào đó.

Là những phần tử bảo vệ tự nhiên cấp tiến, thanh danh của Druid không được tốt lắm. Với cương vị từng là một thành viện của ‘Tùng lâm thủ hộ giả’, dù Klose đã rất cố gắng lảng đi những kinh lịch của mình trong quá khứ, ta vẫn có thể nhìn ra một số điểm đặc trưng.

Dạo này nàng cố gắng hoá trang rất nồng, khả năng cao trên mặt đất nàng còn có thân phận là tội phạm truy nã nên mới có tật giật mình. Với thực lực của nàng, ắt hẳn tiền giải treo thưởng không hề nhỏ. Thế nhưng, thời điểm này, ta phải cám ơn trời đất vì những kinh lịch trong quá khứ ấy đã rèn cho nàng kinh nghiệm chiến đấu và tốc độ phản ứng.

“Klose!”

Bởi tác dụng của [Khát máu cuồng hoá], con gà nhép kia không sợ chết toàn ý xông lên, nay đã chạm đến cạnh biên chiến trường. Klose chính là kẻ duy nhất trong số chúng ta có khả năng cứu nàng một mạng.

May thay, Klose không để ta thất vọng, ta vừa kêu tên nàng thì nàng đã biết phải làm cái gì.

[Lao tù lôi điện]

Pháp thuật hệ lôi điện là dòng pháp thuật diễn sinh từ pháp thuật nguyên tố nguyên thuỷ hệ phong. Chúng có đặc trưng là tần suất cao, tốc độ cao, tính đột phát cực mạnh.

Khác với các pháp sư với khả năng không chế lực nguyên tố trực tiếp, Druid có hai loại khống chế nguyên tố. Một loại khá giống với pháp sư là câu thông với nguyên tố rồi điều động chúng. Cách thứ hai thì lại điều khiển gián tiếp nguyên tố thông qua điều chỉnh tự nhiên. Loại khống chế nguyên tố có rất nhiều nhược điểm như khó thao tác, cần tính toán và phán đoán nhiều…, thế nhưng làm phép theo cách thứ hai lại khiến cho uy lực tăng lên và khó phòng bị hơn.

Klose từng là Druid chuyên nghiên pháp thuật lôi điện theo lối thứ hai, thời tiết mây mưa thế này chẳng khác nào sân nhà của Klose. Nàng không cần vịnh xướng, trực tiếp dùng ý chí của mình dẫn tia chớp từ mây đen giáng xống, hoá thành mười bảy thanh lao lung khoá chặt vị trí của Renee.

[Lao tù lôi điện: Thần thuật Druid cấp sáu: triệu hoán lôi điện tạo thành một lớp bình chướng khiến đối phương bị phong toả, trở ngại di động. Số lượng lao lung cơ sở là sáu, dựa vào năng lực của người thi pháp mà số lao lung sẽ tăng lên. Khi kẻ địch đụng phải lao lung, nó sẽ bị dẫn bạo. - - Trong cơn giông, thứ ngươi cần không phải một cái ô, mà là một cột thu lôi. Sao cơ? Cầm cột thu lôi trong tay càng dễ bị sét đánh? Chậc, được rồi ta nói thẳng. ‘Cột thu lôi’ ý chỉ một tên vệ sĩ chức nghiệp thương binh mang theo binh khí chạy vòng quanh bên cạnh. Nếu ngươi chiêu mộ thương binh, hãy làm một người chủ có trách nhiệm, mua bảo hiểm đầy đủ cho họ, bảo hộ thương binh là công việc của mọi người. (3)]

“Xèo xèo xèo xèo!”

Klose hiện tại là thánh giả tạm thời, số lượng lao lung nàng gọi về lên đến con số mười bảy, trong đó đã có mười lăm cột sét dùng để phong toả, chỉ có hai cột yếu nhất mới dùng để đánh thẳng vào đầu để gọi tỉnh Renee.

Đáng tiếc, dù toạ kị của kị sĩ cực quang là một trong số ít các loại toạ kị có thể tâm ý tương thông với chủ nhân, nhưng độ kém cỏi của Renee đã khiến sự tâm ý tương thông này trở thành yếu tố kéo thấp sức hành động của đồng bạn.

“Xèo xèo xèo xèo xèo xèo!”

“Á a a a a!”

Shiva phát hiện lao tù lôi điện lập tức ngừng lại, nhưng Renee chưa phản ứng kịp nên vẫn muốn xông tiếp. Hai loại ý chí xung đột khiến cho Shiva vốn đã ngừng vó nay lại tiến thêm bước nữa, đụng thẳng vào mấy cây cột sét đằng trước mặt khiến chúng dẫn bạo. Giờ thì tốt lắm, thịt trên người cặp đôi này chắc cũng chín đủ ba phần mười.

Có điều, sự tình xảy ra tiếp theo đã cho thấy rằng bị sét nướng gần chín cũng đáng giá.

Cách chỗ Renee ngã giãy đành đạch không xa, một chùm độc dịch rơi xuống, sau đó ăn mòn mặt đất, chốc lát sau chỗ đó bỗng nhiều thêm một cái hố đường kính hai mét.

Rồng chín đầu có đủ mắt để đảm bảo tầm nhìn không có góc chết, cho dù đang bị trói, nó vẫn thừa sức biết được có một đám con kiến đang đến gần. Renee xung phong chọc giận nó, vì vậy nó tiện miệng nhổ ngụm nước miếng.

Nếu không có Klose ngăn lại, giờ chắc nàng đã bị long tức phun đến, đến bã cũng không thừa.

“Bà cô này dạo này đọc tiểu thuyết quá nhiều, học cái gì không học lại đi bắt chước dũng sĩ trong truyện xông đến đánh nhau cùng rồng. Giờ đây, trong hiện thực, nàng gặp được một con rồng cấp bán thần, nàng bắt đầu thực hiện mộng tưởng của mình, chứng minh dũng khí và nhiệt huyết trong tim, sau đó… Renee Lam, mất năm ad1897, hưởng thọ 14 tuổi, nguyên nhân tử vong: trúng độc tiểu thuyết kị sĩ.”

Ta thuận mồm mỉa mai một câu, sau đó chú ý đến phiền toái trước mắt.

Masorite cũng phát hiện Renee giữ được một mạng, tên quốc sư Oran này hiện rõ vẻ đáng tiếc trên mặt, chỉ kém viết ba chữ ‘sao không chết’ trên đó.

“Tiếc thật, nếu đợt xung kích vừa rồi thành công, có khi con ác long kia đã phải chịu vết thương trí mạng.”

Trí mạng? Một con kiến cầm cái kim gây ra vết thương trí mạng cho con voi? Theo ta, đến đâm thủng phòng ngự còn chẳng làm được. Ngươi diễn như vậy là đang cố ý làm nhục ‘những kẻ bị lừa gạt’ như chúng ta phải không?

Đến hiện tại, ta đã biết Masorite đến đây làm gì, hắn chắc hẳn đến để thực hiện âm mưu mưu sát, chứng cứ giờ vẫn còn hiện rõ trên thân mình hắn. Nên nhớ toà thành thị này vẫn đang ở trong tác dụng của [Đại thẩm phán], kể từ lúc Renee chịu ảnh hưởng của [Cuồng hoá khát máu], cả người Masorite đã phát ra ánh sáng đỏ lòm của kẻ phạm tội.

Còn vì sao lại đi gây phiền toái cho Renee, chẳng phải mục tiêu là Roland sao? Dễ hiểu thôi, sau khi ta thay lễ phục, khoác băng giáp thì ai nhìn cũng nhận ra là nam tính, không có tí liên hệ nào với ‘kị sĩ công chúa’. Nhiệm vụ của Masorite thì là ‘giết chết công chúa ẩn giấu của hoàng thất Lam, nàng là một gã kị sĩ cực quang, chiến lực tổng hợp khoảng chừng cấp hoàng kim’, vừa vặn miêu tả Renee y xì đúc.

Đoạn thời gian trước, thực lực cấp thanh đồng của Renee căn bản không giấu được mắt người khác, sao có ai nghĩ tới chỉ mấy tháng nàng đã đạt đến giai bạch ngân để chuyển chức kị sĩ cực quang. Vì vậy, sự nhầm lẫn của Masorite càng dễ hiểu.

Bây giờ Masorite vẫn chưa biết chính mình đã bại lộ, hắn là Huyết pháp sư, lúc nào cũng khoác một thân trường bào màu máu công thêm huyết khí tinh hồng trùm khắp người, chút hào quang đỏ của [Đại thẩm phán] không gây chút chú ý nào. Còn hiệu quả mặt trái gợi ra thì đến ma pháp phòng ngự tự động cũng không phá nổi, một chút báo động truyền về cũng bị Masorite coi làm ảnh hưởng từ cuộc chiến trước mặt.

“Thôi không sao, không có việc gì là tốt rồi.” Masorite tiếp tục giả vờ giả vịt.

Ta không có ý định vạch trần lời nói dối ngay lúc này, ngược lại còn gật đầu phụ hoạ.

“Đúng, tí nữa thì công chúa Ro… Renee điện hạ đã có thể nhất cử thành danh, thật là đáng tiếc! Đây là cuộc chiến chỉ xảy ra trong truyền thuyết à nha.”

Ta hiện tại sắm vai một tên kị sĩ thô lỗ ngu ngốc cực đạt, thậm chí chút ‘thông tin vô ý rò rỉ’ kia càng khiến Masorite vuốt cằm gật gật đầu, tự mãn với trí tuệ và diễn kỹ của chính mình.

Cùng thời gian này, ta cũng đã trao đổi với mệnh hạp của Rosemary, nắm lấy tin tình báo và nhược điểm của tên quốc sư.

Hắn dù sao cũng là bán thần, bên ta chiến lực mạnh nhất cũng chỉ là nguỵ thánh giả với thời hạn hơn mười phút. Nếu chiến thẳng mặt sẽ rất phiền toái, dù nghe nói hắn đang thân thụ trong thương, nhưng cách biệt vẫn cứ đặt ở đó, tuyệt không dễ đối phó, coi như đánh thắng được thì phản kích lúc giãy chết của hắn cũng tuyệt đối khiến chúng ta cùng chung bước hoàng tuyền.

“…Nhược điểm? Loại nhân vật như hắn sao có nhược điểm? Ấy ấy, đừng lắc, để ta nghĩ.”

“Hic, hắn thật sự không có nhược điểm mà, dù cho trọng thương thì hắn cũng có thể rút lấy máu của người khác tiến hành phục hồi và bảo trì năng lực hoạt động, năng lực sinh tồn cực mạnh. Mà một khi gây chuyện nhưng không giải quyết triệt để, đáp lại ắt sẽ là báo thù điên cuồng.”

“Từ từ, ngươi nói hắn dựa vào hút máu để bảo trì năng lực hoạt động? Vậy tức máu trong cơ thể hắn hiện tai chưa hẳn thuộc về chính hắn?”

Rosemary lần nữa khẳng định điều này, nghe đến đây, ta lại có một ý tưởng mới.

“Dù sao thất bại cũng không mất gì, cứ thử đi.”

Vì thế, ta cởi mũ giáp, lộ ra khuôn mặt thánh kị sĩ với nụ cười hàm hậu thành thật.

“Quốc sư Magorite đại nhân, bọn ta đi trên đường đụng phải một tướng quân hải tộc, sau khi đánh xong có nhặt được một cái bình, nghe tên tướng kia ú ớ nói thì hình như là thần khí. Ngài thấy nhiều hiểu rộng, có thể nhìn hộ chúng ta một mắt không?”

Nơi xa, Renee mang sắc mặt trắng bệch giục ngựa chạy về, Masorite cũng quay đầu lại, nghe lời ta nói, hắn lập tức cười hiền lành.

“Không phải Magorite, là Masortie, đám cơ bắp các ngươi đến tên còn gọi sai mà biết cái gì là thần khí sao?... Hửm? Cũng thật là cổ quái, đưa ta xem thử xem.”

Cái bình cổ mang đầy ngấn tích lịch sử, dù không có bất kì dao động ma thuật nào, nhưng việc tài chất y nguyên như mới kia cũng khiến người ta biết rằng thời gian không có chút ý nghĩa nào đối với nó, cũng cho thấy sự bất phàm vượt qua lịch sử của nó.

“Ây, vậy mà thật là một món bảo bối nha. Đáng tiếc, có lẽ vị thần nguyên chủ của món thần khí này đã vẫn lạc, thần lực trong nó cũng hao hết, giờ chỉ còn là một món đồ chơi với vài loại tác dụng đặc biệt… Thôi đưa ta nghiên cứu một chút, sau khi sự việc trước mắt kết thúc, ta sẽ thưởng thật hậu cho các ngươi.”

Masorite nở nụ cười, loại cười đặc biệt quỷ quyết, ánh mắt cũng lấp la lấp lánh. Ta đoán chắc rằng phần thưởng phong phú mà hắn hứa hẹn là bọn ta có thể yên tâm đi chết.

“Vậy thì đa tạ Maborite đại nhân! Hà hà, ta đang thiếu tiền cưới vợ nha, lão già nhà ta chờ cháu bế lâu lắm rồi.”

“Không phải Mabo… Thôi kệ, ngươi muốn gọi thế nào thì gọi.”

Tiếp đó, Masorite bắt đầu chăm chú nghiên cứu cái bình trong tay.

Thần khí có sức hấp dẫn cực mạnh đối với pháp sư, dù nó đã bị vứt bỏ, chỉ cần có thể tìm ra một chút bí mật của thần tính chứa trong đó, thực lực của Masorite sẽ được nâng lên một tầm cao mới. Nhất là kiện thần khí này còn đến từ tay Hải thần cổ đại, lực hấp dẫn của nó đối với các pháp sư tu hành dòng ma pháp diễn sinh từ hệ thuỷ càng lớn.

Đến khi hắn tìm tòi được thứ gì đó, ta bắt đầu cười.

“À há, hoá ra là thế này, thử khởi động xem… A a a a!!”

Thần khí khởi động, một tia sáng từ cái bình chui ra chiếu vào người pháp sư bán thần, sau đó, vô số dòng máu tươi từ cơ thể hắn phun ra, biến thành từng đạo từng đạo tên máu bắn về phía phương xa.

Masorite vốn đã trọng thương, nay lại mất máu quá độ, lập tức ngã vào nước bất tỉnh nhân sự.

Bình hải dương Stonvera trước kia nghe nói từng có khả năng cuộn lên sóng thần, nay Stonvera đã chết, đại bộ phận sức mạnh của nó đã mất đi, chỉ còn lại một dạng năng lực.

[Bình hải dương Stonvera, sau khi khởi động có khả năng đem các loại dịch thể bên cạnh người sử dụng hoàn nguyên thành dáng vẻ nguyên bản nhất] – đây là lời giám định của hệ thống.

Nghe thì có vẻ khó hiểu, thực ra vô cùng đơn giản, giả như ta có một cốc nước biển và một cốc nước sông, sau khi đổ chúng lẫn vào nhau thì không thể tách ra lại, còn sau khi sử dụng thần khí, hỗn hợp sẽ trở về nguyên trạng là một cốc nước biển và một cốc nước sông.

Một tác dụng thuộc loại vô ích bậc nhất trong các loại hiệu dụng của thần khí, vậy mà nay thứ vô dụng này lại giúp ta nhẹ nhàng làm thịt một tên bán thần.

Máu trong người Masorite hầu như đều là của người khác, sau khi hắn kích hoạt nó, toàn bộ huyết dịch của người khác sẽ quay trở về chính chủ, để lại sau lưng một cái xác khô không thể động đậy.

Đôi lúc báo ứng đến nhanh vậy đấy, biểu hiện của chính nghĩa cũng thực đơn giản chỉ là tặng một đấm cho tên ác đồ rồi nở nụ cười chiến thắng.

Sau đó, ta lại nhìn vị trí của chiến bình hiện tại, suy nghĩ miên man.

Tại chu vi xung quanh chiếc bình, dòng nước lũ không đâu không ở nay lại bắt đầu rút đi, chứng tỏ rằng dù là nước mưa được cấm chú thần lực bao phủ cũng bị cụ thần khí này hoàn nguyên về trạng thái tự nhiên.

“Chẳng phải do ảnh hưởng của hai nữ thần sáng thế, xã hội cổ đại cơ bản đều là mẫu hệ sao? Xem ra Eiros là thuộc dạng ‘phu quản nghiêm’ nha.”

Lời trên tất nhiên thuần tuý chỉ là nói chơi, nhưng hiện tượng trước mặt ta vẫn minh chứng được rằng hải thần cổ xưa Stonvera về mặt nào đó có thể khắc chết thuỷ thần Eiros.

Có lẽ, món thần khí mà chồng trước của thuỷ thần lưu lại này chính là vật mấu chốt để giải trừ cấm chú ở Kagoshi. Có điều…

“Hừ, việc quái gì phải phí công trợ giúp Oran giải trừ cấm chú chứ? Với lại, hiện cái bình này chỉ đủ sức duy trì sức mạnh ở bán kính tầm hai mét, sao có thể đối kháng lại cả thảy [thủ đô mưa].”

Nói chung, phiền toái bất ngờ Masorite đã được dọn dẹp, giờ đến lúc dọn nốt đống phiền phức chính, nếu không, đợi năm phút nữa khi [Đại thẩm phán] kết thúc, chúng ta nhất định ăn đủ.

“Haizz, lực lượng không đủ, thôi thì thử âm chiêu vậy. Heloise, ngươi có cách nào liên lạc với Basra sao?”

(1) Tên rất giống với [keeper of the grove], nhưng trong WoW thì đó là tên gọi chung của một nhóm hậu duệ của Cenarius, tức thuộc loài nửa người nửa hươu, không thích hợp với miêu tả trong truyện cho lắm, cuối cùng để nguyên tên hán việt.

(2) Druid ở trong truyện = Shaman x Druid trong WoW. Ở WoW, Druid chỉ là kẻ sử dụng ‘lực tự nhiên’ (nature power) để thi triển các loại phép thuật bao gồm sát thương, khôi phục, biến hình. Các phép thuật liên quan đến nguyên tố, đặc biệt là các đòn phép sấm chớp điện giật thì là đặc trưng của Shaman.

(3) Trong Fate, các Servant class Lancer (thương binh) luôn có luck thấp, hầu hết từ C trở xuống, luck D, E nhiều vô số, chỉ có duy nhất một tên có luck B là Romulus và Enkidu với skill khiến chỉ số luck dao động từ C-A+.