Nhật Kí Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 25




Lại một ngày mới bắt đầu với hai mẹ con Đường Tống, sau khi đưa Quả Táo Nhỏ đi học cô lại tiếp tục ở nhà hoàn thành công việc. Hoàn thành tất cả những mẫu thiết kế, cô lại dọn dẹp căn phòng một lần, dù sao cô cũng không chịu được khi bản thân sống trong cái nhà toàn rác, hơn nữa trong nhà còn có trẻ con không thể để bé tiếp xúc với môi trường bẩn thỉu được. Nhớ đến nhóc con tối qua dù buồn ngủ đến mắt mở không ra nhưng vẫn cố gắng chọn lựa giữa ba món mà nó muốn. Cuối cùng vẫn không đấu lại được thần ngủ mà ngủ quên khi nào không biết dù vẫn chưa đưa ra quyết định là chọn món nào để ăn. Dọn dẹp vừa xong thì thời gian vừa kịp đến lúc đi đón Quả Táo Nhỏ nhà cô. Nhanh chóng mang thêm áo khoác, cầm theo ví tiền rồi đi ra khỏi nhà.

Tuy rằng nhà trẻ có xe buýt đưa đón học sinh, nhưng cô vẫn muốn đưa bé cưng nhà cô đi học, không tốn quá nhiều thời gian mà còn làm tăng tình cảm mẹ con, hơn nữa từ nhà cô đến nhà trẻ khoảng cách cũng không quá xa đi bộ tầm mười phút là tới.

Giờ mới bốn giờ rưỡi, ngoài cổng trường còn tương đối vắng vẻ, ngẫu nhiên cô sẽ nhìn thấy vài phụ huynh đứng tốp ba tốp bốn, tốp thì nói chuyện rôm rả, tốp lại cúi đầu xem di động. Cổng nhà trẻ vẫn còn đóng kín nhưng vẫn có thể nghe được tiếng hoan hô của bọn nhóc.

Đường Tống tìm một góc mát mẻ ngồi xuống dù sao cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, liền lên mạng xem tin tức. Vừa lên liền thấy tin tức tiệc sinh nhật ba tuổi của Hàn Thiên Hạo, bữa tiệc được tổ chức lớn đến mức như muốn thông cáo cho cả thiên hạ biết vậy. Nhưng dù vậy vẫn không thấy chút thông tin về mẹ đứa trẻ. Theo như nhiều bài báo khác đưa tin đã nhiều lần chụp được, hình ảnh Hàn Thiên Hạo dẫn con gái cùng một người phụ nữ đi đến khu công viên giải trí chơi. Mặc dù giữa cô bé và người phụ nữ đó có nhiều nét tương đồng, cũng thấy Hàn Thiên Hạo rất quan tâm hai người họ nhưng lại không hề có bất kì thông tin gì về việc Hàn Thiên Hạo thông báo kết hôn, hay xác nhận rằng người đó có phải mẹ của con hắn không. Lại nhìn thêm một chút cũng không thấy thêm bất cứ thông tin nào liên quan, Đường Tống cũng thấy không còn thú vị mà thả điện thoại lại vào túi.

Đợi trong chốc lát lại thấy phụ huynh đến đón càng lúc càng nhiều. Đường Tống cũng tiến lại bắt đầu xếp hàng lấy chỗ. Đồng hồ điểm 5h cửa nhà trẻ mở ra, phụ huynh cũng lần lượt đi vào. Từ xa cô đã thấy nhóc con nhà cô đang ngồi trên ghế đã buồn chết đi được, lại thấy một bé trai đang chơi với cha mẹ chạy tới chỗ nhóc, tay đẩy vai nó nói:
Loading...


- Đường Trạch Dương sao mẹ bạn chưa đến vậy, hay mẹ bạn không cần bạn nữa. Sao chưa thấy bố bạn đến đón bạn lần nào hay bạn không có bố.

- Mình không cần bố, có mẹ bên cạnh là đủ rồi. Mẹ mình sẽ tới đón mình nhanh thôi.

- Hừ chắc chắn mẹ bạn bỏ rơi bạn rồi, đến giờ này mà vẫn không thấy mặt thì chắc đã không cần bạn rồi. Thật đáng thương, bạn là đứa trẻ không ai cần, khó ai muốn bạn có mặt trong nhà.

- Bạn đừng nói bậy, mẹ mình rất yêu mình.

Quả Táo Nhỏ cao giọng phản bác. Cả gương mặt đanh lại nhìn chằm chằm vào thằng nhóc kia. Tuy rằng nó còn nhỏ nhưng ánh mắt lại phi thường có tính công kích. Ngũ quan rõ ràng, đôi mắt đen lay láy, khi căm tức trừng mắt, thần sắc lại càng thêm sắc bén, vô cùng nghiêm khắc, những bạn nhỏ cùng lứa rất sợ nhóc.

Để thay đổi tình hình, cô nhanh chóng mở miệng gọi lớn với Quả Táo Nhỏ. Vừa nhìn thấy cô, vẽ mặt nó hoàn toàn thay đổi, cả gương mặt tươi tỉnh hẳn lên nhanh chóng chạy lại phía cô. Quả Táo Nhỏ nhìn thoáng qua mọi người, lại nhỏ giọng nói với cô giáo đang đứng ở gần xe buýt.

- Cô ơi, mẹ con tới đón con rồi ạ.

- Ừ vậy hai mẹ con về cẩn.

- Chào cô giáo, tôi xin phép đi trước.

Vừa đi được vài bước thằng nhóc này liên quay mặt làm xấu với đứa nhóc dám nói xấu nó. Hai người đi một đoạn dài chen chúc trong đám phụ huynh đi đến đón con rồi mới ra tới cổng trường. Dẫn Quả Táo Nhỏ đến cổng cũng là thấy bác bảo vệ vẫy tay với hai mẹ con, trong thời gian đưa đón bé cô cũng làm quen được với ông, bác bảo vệ nơi này thời gian khá dài biết rõ mọi ngõ ngách, thậm chí rành mạch như nhà của mình. Thấy ông vẫy tay tạm biệt hai mẹ con, cô dựng lại, nói với Quả Táo Nhỏ:

- Tiểu Táo, chúng ta cùng nói hẹn gặp lại với bác bảo vệ được không con?

Quả Táo Nhỏ nhìn về phía ông bảo vệ, vừa vẫy vẫy tay với ông, vừa lễ phép cất tiếng :

- Cảm ơn bác bảo vệ, hẹn gặp lại bác.

Nụ cười hiện lên trên gương mặt phúc hậu của ông, xoa đầu nhóc vừa nói:

- Hẹn gặp lại cháu nhà, hai mẹ con về nhà cẩn thận.

Lúc này, Đường Tống mới cảm thấy mĩ mãn mà dẫn nhóc ra khỏi trường.