Nhật Kí Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 16




Nhậm Tư Oanh vừa nghe câu cuối, cả gương mặt tức giận đến mức vừa xanh vừa trắng, cũng không biết là bị nói trúng tim đen hay thẹn quá hoá giận, bà ta đi về phía trước, nâng tay tính tát vào mặt Đường Tống, nhưng lại bị cô nhanh tay lẹ mắt ở giữa không trung chăn ngang bà ta.

- Tình cảm mẹ con không phải chỉ dựa mấy câu nói nuôi nấng dạy dỗ của bà là có thể quyết định được. Từ khi hiểu được con người bà, thì cái cớ đó không thể giam cầm tôi nữa rồi. Tôi không phải máy móc suốt ngày phải nghe theo mệnh lệnh của bà để phải thành toàn cho cái ham muốn hư vinh của bà. Hiện tại tôi gọi bà một tiếng mẹ nhưng bà có tư cách gì mà đánh tôi.

Vừa nói xong cô liền hất tay bà ta ra, lạnh lùng híp mắt như nhìn thấy kẻ đáng khinh vậy. Nhậm Tư Oanh lão đão lùi về phía sau, cả người run rẩy khi chạm phải áng mắt lạnh lùng của cô.

- Nếu đã không còn việc gì nữa thì mời bà rời khỏi đây, nơi này không chào đón bà nữa.

Nhanh chóng đuổi khách, Nhậm Tư Oanh mím môi tức giận dậm chân bỏ đi.

Nhậm Tư Oanh vừa rời khỏi, dì Chương liền ôm Quả Táo Nhỏ đang chơi vợ con gấu con chơi đến say mê. Vừa thấy nhóc cô liền tiến đến ôm nhóc vào lòng, thằng nhóc này vừa thấy mẹ liền dụi dụi vào trong người. Dì Chương vuốt lưng cô nhẹ nhàng an ủi.

- Không cần vì những người không đáng mà làm khổ bản thân.

- Con biết rồi, dì. Nếu lần sau bà ta lại tới thì dì không cần mở cửa đâu. Con sợ bà ta muốn mang Quả Táo Nhỏ đi mất.

- Đừng sợ, có dì ở đây không ai mang thằng bé đi được đâu. Con nghỉ ngơi đi dì đi làm bữa trưa.

Vừa ôm Quả Táo Nhỏ cô vừa nghĩ Nhậm Tư Oanh nếu đã có chủ ý muốn mang Thằng bé đến Hàn gia đổi lấy tiền tài thì chắc chắn không thể mới một chút rắc rối đã bỏ cuộc được. Bà ta sẽ dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích, vậy nên bây giờ cô không thể ngồi im được. Nếu bà ta đã không muốn cho cô sống yên ổn vậy thì bà ta cũng nên nếm trải những cảm giác đó.

Đường Tống thuê thám tử điều tra mọi thở tin của Nhậm Tư Oanh và Đường Vinh. Dù sao cũng nên trả lại cả gốc lẫn lời cho hai người này rồi.

Sau khi thông tin điều tra được đưa đến, nhìn thấy hình ảnh tình tứ của Nhậm Tư Oanh và Đường Vinh cùng tình nhân bên ngoài làm cô ghê tởm. Đúng là kẻ tám lạng người nửa cân, cả hai người đều chẳng thèm quan tâm đến đối phương mà suốt ngày ở bên tình nhân. Trong hồ sơ về Nhậm Tư Oanh nói rằng bà ta thích đàn ông chiều chuộng, ngọt ngào lãng mạn. Bà ta cũng không bao giờ nhắm vào một người mà vài ba tuần lại thay tình nhân mới. Số tiền mà bà ta nuôi dưỡng nhân tình bên ngoài cũng làm cô choáng váng. Nguyên chủ kiếm được bao nhiêu tiền thì bà ta lại dùng chính số tiền đó để nuôi mấy kẻ nhân tình của bà ta.

Còn Đường Vinh sau khi lấy được những bản hợp đồng từ Hàn gia thì công ty làm ăn càng thêm phát triển. Dù rằng những bản hợp đồng đó là kết quả mà nguyên chủ dùng thanh xuân của mình gả cho Hàn Thiên Hạo mà có được. Nhưng từ khi cô ly hôn đến giờ người làm cha này có khi nào gọi điện hỏi han không, đến cả cái liếc mắt chắc ông ta cũng chẳng thèm bố thí nữa. Một tuần bảy ngày không ở công ty thì cũng ở nhà tình nhân này tình nhân nọ. Dù có biết Nhậm Tư Oanh ngoại tình thì ông ta cũng chẳng để vào mắt. Đối với ông ta Nhậm Tư Oanh là cái bàn đạp giúp ông ta có được ngày hôm nay, vì vậy chỉ cần bà ta không làm điều gì ngu ngốc gây ảnh hưởng đến địa vị của ông ta thì dù ngoại tình, ông ta cũng sẽ mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Dù sao chính ông ta cũng đang thèm phở ở bên ngoài còn gì.

Đường Tống không muốn gây khó dễ cho bọn họ, chỉ là muốn để cho họ bận rộn một chút mà thôi. Sau khi tìm hiểu rõ ràng về đối phương, Đường Tống lại thuê thám tử kiếm một người dư sức làm cho bà ta mê mẫn. Nhanh chóng có được thông tin từ người kia, hắn là một kẻ lừa đảo, chuyên dùng sắc lừa tình những bà cô giàu có thèm khát tình yêu. Vói sự chuyên nghiệp của mình, hắn ta đã lừa vô số người, làm họ chết mê chết mệt với hắn rồi lừa lấy đi một số tiền lớn. Nhờ thám tử làm trung gian giao dịch, nhanh chóng đưa hắn mục tiêu và tiền giao dịch. Một vụ giao dịch mà hắn không thể nào chối từ, nhìn gương mặt đẹp trai lại đểu cáng trong hình, Đường Tống đang tưởng tượng đến gương mặt chết vì tình của Nhậm Tư Oanh.

Còn về Đường Vinh, hiện tại công ty ông ta đang cạnh tranh vói một công ty đối thủ, cả hai đang giành giật một mãnh đất cực kì đắt giá ở phía Nam thành phố M. Đây cũng là một trong những diễn biến trong cốt truyện, cô nhớ rằng mảnh đất đó sẽ được dùng để xây khu du lịch. Trong cốt truyện tuy rằng công ty của Đường Vinh không giành được nó nhưng lại là trong cái rủi có cái may. Mãnh đất đó tuy đẹp đẽ nhưng bên dưới lòng đất lại là rác thải, cũng là nơi ô nhiễm nghiêm trọng. Vì không lấy được nên cũng tránh được tổn thất mà nó mang lại. Vậy nên, cô quyết định để cho Đường Vinh được như ý. Mua chuộc nhân viên quan trọng của công ty đối thủ rồi dùng thông tin, phương án của bên kia bán cho công ty của Đường Vinh. Như vậy dễ dàng để cho ông ta từ từ lún sâu vào cái gọi là tham thì thâm.

Giải quyết xong mọi việc cô chỉ càn chờ đợi, ngó xem kịch hay sắp bắt đầu mà thôi. Đừng trách cô độc ác, nếu bà ta bỏ qua cho cô vậy thì cô cũng không cần liều mạng với bà ta như vậy. Bà ta cũng sẽ sống cuộc sống mà trước giờ bà ta vẫn sống. Vậy nên đây là nhân quả mà hai người họ phải nhận.