Nhật Kí Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 11




Sinh Quả Táo nhỏ đến giờ cũng đã đến ngày đầy tháng của bé. Dù không có đầy đủ người thân nhưng cô vẫn muốn cho bé một ngày đầy tháng như bao người khác.

Hôm nay trong nhà dù ít người nhưng không khí lại rất ấm áp, vui vẻ. Dì Chương bận rộn chuẩn bị đồ ăn, trang hoàng nhà cửa. Ngay cả A Triết cũng háo hức hơn ngày thường, cứ chạy lui chạy tới phụ bà, miệng cười tươi tắn.

Ở trong phòng, Đường Tống đang mang áo mới cho Quả Táo Nhỏ. Bé mặc một chiếc áo bông mỏng, đội mủ hổ nhỏ mà cô mua từ trước, sợ bé lạnh cô còn quấn cả một chiếc chăn mỏng, lại thêm tạo hình tay ra dấu OK miệng phun bong bóng, nhìn chẳng khác nào là con cá vàng đầu lân.

Quả Táo Nhỏ rất ngoan, không khóc cũng không quấy, liên tục phun không ngừng, bộ dạng làm người ta thêm yêu thích. Trải qua một tháng bé phát triển thật nhanh, mắt bé nhìn xung quanh đã có mục tiêu, mới đầu phần lớn thời gian chỉ nhìn chằm chằm vào thứ gì đó sáng ngời vô tình lọt vào mắt bé nào là đèn, tia nắng,... Chỉ cần cái gì hợp mắt là bé nhìn không buông.

Suốt thời gian này, Quả Táo nhỏ luôn mang vẽ mặt vui vẻ mơ màng, lúc người sạch sẽ thơm tho bắt đầu lộ vẽ mặt thoả mãn. Nhiều lúc tắm chỉ cần thoát khỏi quần áo bó buộc, đắm mình vào làn nước ấm thì biểu tình của bé sẽ càng cao hứng. Tay chân cọ quậy nhiều hơn làm bắp thịt mũm mĩm rung động theo từng đợt quậy của bé.

Chỉ cần có người chạm nhẹ, hoặc nhẹ nhàng vuốt ve đầu bé, nó sẽ cong miệng lên cười thật tươi, còn vung hai tay mũm mĩm bắt tất tần tật mọi thứ mà nó lấy được cho vào miệng.

Dì Chương chuẩn bị sẵn sàng thì Đường Tống cũng ôm bé ra. Cô muốn lưu lại khoảnh khắc này nên đã chuẩn bị sẵn một chiếc máy ảnh cài đặt xong xuôi rồi chụp chung tất cả mọi người một tấm. Lưu lại hết khoảnh khắc đáng nhớ ngày hôm nay. Cả dì Chương và A Triết đều dành cho bé những lời chúc đầy ý nghĩa.

Chụp hình xong cả gia đình cùng dùng món, Quả Táo nhỏ uống sữa mẹ trước, bú no căng bụng cô lại để bé vào nôi gần bàn ăn để bé cùng tham gia với mọi người.

Kết thúc buổi tiệc cũng là lúc Quả Táo nhỏ quấy khóc, chắc bé cũng đã mệt vậy nên cô đành ôm nó vào phòng. Vừa ôm bé lên, cả thân hình chắc nịch bắt đầu ngọ ngầy chui chui vào người cô như muốn nhắc nhở cô điều gì đó.

Nhanh chóng ôm bé vào phòng, dỗ cho bé ngủ. Phải nói rằng tuy Quả Táo nhỏ còn bé nhưng tướng ngủ thì nhiều đếm không xuể. Quả nhiên chỉ sau một lát, tướng ngủ của bé lại thay đổi, một tay ra dấu OK để trên ngực một tay nắm lại để qua đầu, miệng há ha. Đây là tướng ngủ gì vậy, tượng nữ thần tự do kết hợp với bồ tát.

Chưa kịp để cô đoán được dáng ngủ của bé, thì bé lại đổi thành tướng khác. Hai tay nắm lại che đi đôi mắt, miệng ngậm lại, nhưng lại nghe tiếng thở đều đều, hai chân dang rộng ra hai bên. Chắc đây là tướng đã nghiện còn ngại.

Đường Tống suy đoán có phải bé đang nằm mơ. Áng chừng cảm thấy tư thế không đẹp nên liên tục thay đổi dáng ngủ. Nhìn bé con đáng yêu đang ngủ, Đường Tống cảm thấy bản thân thật may mắn. Hạnh phúc đến quá đột ngột làm cô không khống chế được mà cười sung sướng.

Khác xa với không khí vui vẻ, ấm áp hiện giờ mà Đường Tống đang có. Thì ở thành phố M thì giữa Hàn Thiên Hạo và Lâm Thư Thư nhìn thì cứ nghĩ mọi chuyện đang vô cùng êm đẹp nhưng lại không ngờ sóng ngầm đang diễn ra. Ngày Hàn Thiên Hạo trở lại thành phố M cũng là ngày Lâm Thư Thư biết mình mang thai. Mang tâm trạng vui sướng, cô ta biết rằng chính cái thai sẽ cứu vớt cho mối qua hệ giữa cô ta và Hàn Thiên Hạo, nó cũng sẽ là nguồn lực giúp cô nhanh chóng có lại sự tinh tưởng của hắn. Chỉ cần sinh cái thai này ra, con đường sau này của cô ta sẽ lại rộng mở như xưa.

Nào ngờ rằng khi cô ta mở miệng nói về cái thai, chỉ đổi lại ánh mắt ngờ vực từ đối phương. Khi nhìn thấy ánh mắt đó, cô ta hoàn toàn chết lặng. Mọi tính toán của cô ta như bị một gáo nước lạnh dội trôi đi hết. Còn hắn khi nghe tin cô mang thai đầu tiên là cảm giác vui sướng khi được làm cha nhưng lại nhanh chóng bị hiện thực làm cho bừng tỉnh. Liệu cái thai có nhất định là con hắn, cô ta đã phản bội hắn một lần, thì cũng có thể phản bội thêm một lần nữa. Nhưng thời gian này ngoài hắn ra cô ta không hề tiếp xúc với bất kì ai. Vậy nên mọi câu hỏi cứ xoay quanh hắn khiến hắn đau đầu. Sâu thẳm trong tim hắn, hắn vẫn muốn có một đứa con với cô ta người mà hắn chờ đợi, người mà hắn yêu khắc cốt ghi tâm. Nhưng hắn lại băn khoăn khi không thể biết được đó có phải con hắn hay không. Vậy nên hắn để cô sinh nó ra, nếu là con hắn thì không có gì bàn cải nhưng nếu không phải vậy thì cô nên chịu sự trừng phạt vì đã dám phản bội hắn hai lần.

Không khí giằng co làm cho cả hai người lâm vào thế cục khó khăn. Nhưng Lâm Thư Thư biết nếu cô ta bỏ cuộc thì kẻ thua chỉ có thể là cô ta. Vì vậy, thà liều một lần vì cô ta hoàn toàn nắm chắc đứa bé là con hắn. Đồng thời bắt đầu thực hiện kế hoạch làm hắn tin tưởng vào cô ta thêm lần nữa.