Nhật Kí Nữ Pháp Y: Để Người Chết Được Nhắm Mắt

Chương 13




Sau khi trở về Sở Nguyên, Nguyên Bình Bình không đi báo án ngay mà hẹn tôi ra để gặp mặt, kể cho tôi nghe về những gì đã diễn ra.



Nghe kể về những nỗ lực mà cô ấy đã bỏ ra chỉ vì vụ việc đó, tôi cũng đến nể phục sự cố chấp của cô gái này. Tôi nói: “Nếu đã như thế, cô đừng vội kể cho người khác nghe về việc này. Đợi tôi về đội và xin ý kiến chỉ đạo, để xem xem bước tiếp theo của chúng ta là gì. Cô yên tâm, bất luận thế nào, tôi cũng sẽ cho cô một lời giải đáp rõ ràng.”



Trở về đội hình sự, tôi báo cho Thẩm Thư nghe về diễn biến mới nhất của vụ việc. Thẩm Thư nói: “Dù cho cô ta đã tốn không ít công sức, song không vì thế mà vụ này sẽ được lập chuyên án. Không có bằng chứng, không có thi thể, không có nổi một cơ sở để lập án. Công ty Nguyên Thị cũng khá có ảnh hưởng ở trong vùng, ông Nguyên Bổn Phu hình như còn là đại biểu hay ủy viên gì đó, nếu chúng ta đến tìm đến nhà ông ta một cách vô căn cứ, thì chỉ cần ông ta đánh tiếng lên trên, là nói không chừng chúng ta lại gặp rắc rối. Tốt nhất nên quên vụ này đi.”



Tôi đáp: “Thế thì chúng ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Hay là như này, tôi trước mắt sẽ không để lộ thân phận, tìm một cái cớ để đến hiện trường dò la tình hình, xem xem có phát hiện ra điểm đáng ngờ nào không. Chỉ cần có bằng chứng dù là nhỏ nhất, thì cảnh sát các anh sẽ có lý do để mà đến khám xét.”



Thẩm Thư nói: “Tôi tin tưởng vào khả năng của cô. Thế thì cô hãy đi làm đi, nhớ phải giữ đúng chừng mực.”



Sau khi lên kế hoạch với Nguyên Bình Bình, đến 9 giờ tối ngày hôm sau, tôi và cô ấy đi đến kho đông lạnh phía sau xưởng. Lúc này ở kho đông lạnh ngoài ông bác già họ Trần làm việc canh giữ kho, thì không còn một ai khác, Nguyên Bình Bình cũng dặn ông bác họ Trần ấy không được ra phía sau xưởng.



Theo lời chỉ dẫn của Nguyên Bình Bình, tôi đã vạch định được khu vực nơi xảy ra án mạng. Sau đó lấy ra chiếc mặc nạ phòng độc, đưa cho Nguyên Bình Bình và bản thân để đeo. Lại lấy từ trong chiếc túi đeo bên hông ra một nắm bột màu vàng, rắc đều lên tường và mặt đất. Dưới sự làm nền của màn đêm, bức tường và mặt đất ánh lên những vệt đốm huỳnh quang màu lam lục.



Vốn dĩ Nguyên Bình Bình đã có chút trở ngại tâm lý đối với nơi này, lại tận mắt chứng kiến cảnh tượng kì quái kia, da đầu lại bắt đầu tê tái. Nhưng vì muốn tháo gỡ câu hỏi đã đeo bám mình bao lâu nay, cô chỉ biết gồng mình để tiếp tục trụ vững tại hiện trường.



Sau khi ánh huỳnh quang xuất hiện, tôi nhanh chóng rút máy ảnh ra, chụp lại từng khu vực một để làm bằng chứng. Sau đó lấy dao lam ra, cẩn thận cạo những hạt bột nhỏ li ti trên tường, đánh số cẩn thận rồi bỏ vào túi đựng tang vật.



Nguyên Bình Bình trông thấy những động tác gấp rút của tôi, nhưng không thể giúp được gì, cuối cùng cũng không nén nổi sự tò mò, hỏi: “Cô đang làm gì thế?”




Tôi bỏ mười mấy chiếc túi tang vật vào trong túi khoác, kéo tay Nguyên Bình Bình rồi nói: “Chúng ta mau chóng rời khỏi đây, đừng để người khác phát hiện, lên sẽ tôi sẽ giải thích rõ cho cô.”



Ngồi trên xe, tôi nói với Nguyên Bình Bình rằng, thứ bột màu vàng mà tôi sử dụng chính là Luminol, dùng để phát hiện vết máu đã được tẩy rửa sau một thời gian dài. Nếu nơi đó thực sự đã xảy ra án mạng, vì đã trải qua hơn một tháng, nên bắt buộc phải dùng Luminol mới có thể phát hiện ra vết máu. Luminol là axit mạnh, gây kích ứng với mắt, da và đường hô hấp, vì thế chúng ta cần phải đeo mặt nạ. Luminol phản ứng với Hemoglobin trong máu sẽ sản sinh ánh huỳnh quang màu lục lam, độ mẫn cảm cao, độ phân giải cao nhất có thể đạt tới 1: 1 000 000, nghĩa là một giọt máu dù bị hòa tan trong một triệu giọt nước vẫn có thể phát hiện ra. Những vệt đốm huỳnh quang màu lam lục mà ban nãy cô trông thấy, là những vết máu khô mà mắt thường không thể phát hiện được. Tuy nhiên đây là kho đông lạnh, những đốm sáng đó cũng có thể là vết máu của gia súc gia cầm, vì thế cần phải mang về phòng pháp y để giám định thêm.



Xe đi tới ngã tư tiếp theo, tôi quay sang nói với Nguyên Bình Bình: “Việc giám định vết máu này cần thời gian. Tạm thời cô đừng theo tôi về đội, hãy về nhà mà nghỉ ngơi, đợi đến khi nào có kết quả tôi sẽ báo cho cô, sau này vẫn sẽ cần đến sự phối hợp của cô.”



Kết quả giám định cho thấy, trong 17 vết máu được phát hiện trên tường và dưới đất thì có 13 vết là máu động vật, 4 vết là máu người. Vết máu người lần lượt được xác định là máu nhóm A và máu nhóm AB. Máu nhóm A chỉ có một vết ở dưới đất, còn máu nhóm AB có một vết dưới đất và 2 vết trên tường, trong đó có một vết trên tường dạng phun tóe. Nếu những vết máu này là của người bị hại, thì máu nhóm AB là đáng nghi nhất. Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng đây là vết máu của công nhân để lại do tai nạn lao động.




Nghe theo hướng dẫn, Nguyên Bình Bình ra thông báo cho toàn thể công nhân trong kho đông lạnh, kể từ ngày hôm nay, sẽ phát thêm tiền trợ cấp cho những ai gặp phải tai nạn trong lao động, kể cả là vết thương nhỏ cũng sẽ được miễn phí tiêm phòng uốn ván, đồng thời được lĩnh tiền mặt coi như tiền hỗ trợ. Điều khoản phúc lợi này được áp dụng cho những công nhân bị tai nạn từ 3 tháng trước đến nay, chỉ cần trong lúc gặp tai nạn có công nhân khác tại hiện trường chứng kiến là có thể nhận trợ cấp tai nạn lao động.



Sau khi thông báo được phát đi, rất nhanh đã nhận được phản hồi từ công nhân. Công nhân bốc dỡ Trương Bình kể rằng, hơn một tháng trước, trong lúc xếp thịt dê lên xe đã bị một đầu xương nhọn đâm vào tay, vết thương rất dài và sâu, máu chảy rất nhiều, hiện tại đã trở thành sẹo. Lúc đó có hai công nhân làm cùng là Lý Hưởng và Thường Phú Dân chứng kiến.



Kết quả kiểm nghiệm cho thấy, vết máu nhóm A dưới đất là của Trương Bình, ngoài ra vết sẹo và nhân chứng đều đúng với những gì anh ta nói, từ đó loại bỏ Trương Bình ra khỏi danh sách tình nghi. Còn lại vẫn chưa thấy xuất hiện người bị thương nào tương thích với máu nhóm AB được tìm thấy dưới đất và trên tường. Một trong hai vết máu lại có dạng phun tóe, càng làm tăng thêm mối nghi ngờ.



Tôi báo cho Thẩm Thư nghe qua về tiến trình điều tra của vụ án, đồng thời bàn bạc để đưa ra hướng đi tiếp theo. Thẩm Thư nói: “Vết máu mà cô phát hiện, cùng với việc nhận định hiện trường của Nguyên Bình Bình là những bằng chứng đủ để thuyết phục tôi, nhưng chưa đủ để thuyết phục lãnh đạo cục, vì thế vẫn không đủ điều kiện để lập án. Theo tôi, cô cứ tiếp tục điều tra vụ này, mau chóng tìm ra người bị hại, tôi sẽ cho Hứa Thiên Hoa đi hỗ trợ cô. Trong quá trình thu thập chứng cứ có bất kì khó khăn gì, tôi sẽ dốc toàn lực để giúp đỡ.”.



||||| Truyện đề cử: |||||




Theo phán đoán của tôi, nạn nhân để lại lượng máu AB lớn tại hiện trường rất có khả năng đã tử vong. Vì vậy việc quan trọng nhất bây giờ là tìm ra thi thể nạn nhân, hoặc tìm ra danh tính của người bị hại.



Kho đông lạnh tọa lạc trong một cái xưởng khép kín, từ sau 8 giờ tối, trừ phi có xe chở hàng của khách đường xa đến, thì công nhân đều ra về hết, chỉ còn lại ông bác họ Trần làm việc trông nom. Vì thế ông này trở thành manh mối đầu tiên để chúng tôi cho tiến hành điều tra.



Lịch sử giao hàng cho thấy, vào cái đêm Nguyên Bình Bình trông thấy cảnh tượng giết người, không hề có hoạt động xuất hàng hóa nào diễn ra, điều đó nghĩa là, hôm đó chỉ có một mình người làm công việc trông giữ ở trong xưởng. Thế nhưng ông bác họ Trần kia mới đến kho đông lạnh làm việc chưa đầy một tháng, còn người đàn ông tên Lương Mãn Thương canh giữ kho vào cái đêm xảy ra vụ án thì đã nghỉ việc, không ai biết hiện nay ông ta đang ở đâu.



Lương Mãn Thương trở thành nghi phạm số một của vụ án.



Theo lời kể của người trong cuộc, Lương Mãn Thương nay đã đầu 40, là người lưỡng Quảng, sau khi đến Sở Nguyên, công việc đầu tiên của ông ta là trông giữ kho đông lạnh của nhà họ Nguyên, làm đã được 2 năm. Một tháng trước, Lương Mãn Thương và một nhân viên quản lý kho đông lạnh tên là Tiền Văn Địch xảy ra ẩu đả, vô ý đã đập vỡ đầu Tiền Văn Địch, sau đó hoảng sợ bỏ chạy, không ai biết ông ta đã đi đâu.



Tiền Văn Địch năm nay 35 tuổi, đã làm việc lâu năm cho nhà họ Nguyên, được thăng chức lên làm quản lý kho 3 của kho đông lạnh, là một người trung thành nên rất được nhà họ Nguyên trọng dụng. Cái đêm anh ta đánh nhau với Lương Mãn Thương, là do một khách hàng lớn ở ngoại tỉnh gấp rút cần một lô chế phẩm làm từ xương, xe chở hàng hơn 9 giờ tối mới đến, sau khi xếp hàng lên xe sẽ nhanh chóng trở về ngay trong đêm. Nhiệm vụ của Lương Mãn Thương là dẫn vị khách hàng đó vào bên trong kho đông lạnh.



Theo quy định của kho đông lạnh, sau 8 giờ tối, xe chở hàng của khách phải có đơn đặt hàng hoặc kí nhận của giám đốc kho đông lạnh Nguyên Điền mới được phép vào kho. Nhưng lúc đó Nguyên Điền lại đi công tác, chỉ nói mồm qua điện thoại là cho phép được xuất lô hàng trên. Còn vị khách hàng kia vì công việc đột xuất nên không mang theo đơn đặt hàng, Lương Mãn Thương bất luận thế nào cũng không cho xe vào kho. Tiền Văn Địch nổi nóng, đã xảy ra tranh cãi với Lương Mãn Thương. Trong lúc cãi lộn, Lương Mãn Thương đã vung chiếc bình trà trên tay trúng đầu Tiền Văn Đích khiến máu chảy lênh láng. Tiền Văn Đích liên mồm kêu sẽ báo cảnh sát khiến Lương Mãn Thương hoảng sợ, bỏ chạy biệt tích đến tận ngày nay.



- -----oOo------