Sau khi ăn xong bữa trưa Quý Lâm quyết định đến gặp luật sư Dương mà lão cha nhắc tới trước đo xem sao. Nghe chừng thì anh còn vài thủ tục nữa cần hoàn thành thì phải.
Lúc Quý Lâm cầm áo khoác ra ngoài thì không ngoài dự đoán Tiểu Bạch cắn áo không cho anh đi. Thái độ rất rõ ràng một là ẵm em đi cùng nhanh hai là cả bọn khỏi đi luôn.
- anh ra ngoài có việc sẽ về muộn em ở lại cùng Tiểu Cửu trông coi đám nhóc con trong phòng khám được không?
Quý Lâm ngồi xổm xuống bắt đầu vừa thương lượng vừa dỗ dành nó. Nhưng Tiểu Bạch vẫn nhất quyết không nghe lời cắn không buông rất kiên quyết luôn. Còn thêm hậu thuẫn Tiểu Cửu phía sau cũng chung ý kiến đang nhìn anh nên nó càng có thêm động lực.
Quý Lâm nhìn áo khoác sắp bị cắn muốn bung sợi chỉ ra thì đành thỏa hiệp trong bất lực.
Đành dặn dò Ba người Tư Nhiên xong thì bắt taxi dẫn hai của nợ theo đến chỗ luật sư Dương theo địa chỉ lão cha gửi.
- Tiểu Cửu, lát anh bàn công chuyện em giữ Tiểu Bạch được chứ?
Quý Lâm dặn dò Tiểu Cửu khi trên xe. Anh sợ lát sẽ không để mắt đến hai đứa được đặc biệt là Tiểu Bạch.
- được ạ
Tiểu Cửu là đứa trẻ ngoan chỉ mới tới tối qua nhưng vẫn luôn nghe lời anh khiến Quý Lâm rất yên tâm. Đỡ hơn Tiểu Bạch rất nhiều. Chưa kể tương lai không biết lão cha có gửi thêm gì về hay không nhưng có Tiểu Cửu rồi thì có lẽ sẽ tốt hơn đi.
Đi taxi hết nửa tiếng thì đến văn phòng của luật sư Dương. Quý Lâm gõ cửa liền thấy một cô hái mặc đồ công sở gọn gàng chỉnh chu mở cửa.
- anh là bác sĩ Quý đúng không?
Tôn Dung mở lời trước. Phong thái vô cùng chuyên nghiệp.
- đúng vậy, tôi có việc muốn tìm luật sư Dương. anh ấy có đây không?
- làm phiền anh đợi một chút. anh Dương đang chuẩn bị văn kiện.
- được, phiền cô rồi.
Quý Lâm ngồi tại so pha trong văn phòng nhấp một ngục cà phê Tôn Dung đem tới. Không lâu sau một người đàn ông lịch lãm trưởng thành bước vào. Dương Kha chào anh một tiếng rồi nhanh chóng bắt đầu công việc.
Việc chuyển nhượng Quý Lãng đã gọi hắn từ trước nên hắn cũng đã sớm có chuẩn bị.
Không mất bao lâu để Quý Lâm xác định những gì lão cha nói qua điện thoại với anh.
Trang trại sinh thái du lịch kia nằm ở khu ngoại ô của thành phố. Diện tích rộng lớn nằm ngay dưới chân núi Nhạn. Trong trang trại hiện tại có tất cả hơn chục loài động vật cùng 5 khu nuôi nhốt. Cụ thể trong đó con nào là yêu quái con nào bình thường thì lát anh sẽ phải tự kiểm chứng.
Ngoài vật nuôi và chuồng trại còn một dãy nhà hai tầng để sinh hoạt. Núi Nhạn phía sau cũng được chuyển nhượng sang cho anh bao gồm một biệt thự nghỉ dưỡng phía trên.
Đến đây thì Quý Lâm xin rút lại toàn bộ mấy lời nói không tốt dành cho lão cha trước đó. Cha anh là người cha tốt nhất trên đời.
Sau một loạt công tác giới thiệu của luật sư Dương, Quý Lâm chốt luôn khỏi lăn tăn kí tên và cầm hợp đồng rời đi.
Anh xem xét thời gian liền trực tiếp bắt xe đến núi Nhạn. Từ thành phố đến đó mất đâu đấy hơn một tiếng đi xe.
Quả nhiên đến nơi liền thấy một biển chỉ dẫn ghi "Trang Trại Thần Tiên - 300m về phía trước". Nhìn cách đặt tên thì có vẻ anh đến đúng chỗ rồi.
Quý Lâm dẫn hai bạn nhỏ nhà mình đi bộ trên đường đất nhỏ theo biển chỉ dẫn liền thấy phía trước một cổng lớn đóng kín. Chất liệu là từ gỗ trông hơi cũ kĩ. Phía trên treo bảng hiệu " Trang Trại Thần Tiên"
Xung quanh cổng trại cỏ dại cùng cây dại đầy dãy bụi bặm bám trên hàng rào khiến anh hơi nghi ngờ liệu band thân có thực sự làm đúng hay không.
- anh chủ, chỗ này là trang trại mà anh nói hả? cái ông già để cho anh ý?
Tiểu Cửu đứng cạnh lên tiếng. Ánh mắt nhìn anh đầy mong chờ như muốn bảo rằng anh mau nói "không phải" đi. Nhưng không Quý Lâm trả lời là.
- phải, chính là chỗ này.
Còn chẳng cần Tiểu Cửu trả lời một nhân tố khác đã kháng nghị phản ánh ngay và luôn thái độ rất kiên quyết.
- vậy chúng ta về lại đi anh em không muốn ở chuồng lợn đâu.
Tiểu Bạch ở trong lòng Tiểu Cửu nói lên tiếng lòng cả hai đứa. Bốn con mắt hướng về anh.
Quý Lâm cười nhẹ với chúng. Thực ra bản thân anh cũng muốn lắm chứ nhưng đã lỡ đến đây rồi thôi thì.
- thôi nào mấy đứa đã tới rồi thì vào xem một chút đi, nếu thực sự không ổn thì chúng ta về không chuyển tới đây nữa.
Hai đôi mắt đầy kháng nghị và không muốn như hóa thực thể mà ghim vô mặt anh. Quý Lâm cố gắng lơ chúng đi tiến tới đẩy cách cửa gỗ nặng nề.