"Là anh" cô kinh ngạc thốt lên
"Ừ" Hắn vẫn chỉ nói có đúng một từ. Người gì đâu mà kiểm lời, nói nhiều hơn thì có mất mát gì sao
"Giám đốc, vậy tôi cần làm gì ạ" cô nhanh chóng chuyển chủ đề. Dù sao bây giờ là giờ làm việc không nên đưa việc tư vào.
"Cô đi pha cho tôi ly cà phê, sau đó photo xấp tài liệu này thành 25 bản, việc còn lại chút nữa tôi sẽ giao" Hắn vẫn bộ giảng tổng giám đốc lạnh lùng giao công việc cho cô.
Cô "dạ" một tiếng rồi nhanh chóng đi làm việc.
Ra khỏi phòng giám đốc, cô hỏi một anh chàng gần đó phòng trà nước ở đâu rồi đi đến phòng trà nước.
Anh chàng đó là thư kí của giám đốc, anh gõ cửa đi vào phòng giám đốc thông báo " Giám đốc, chút nữa ngài có hẹn với Từ tổng của công ty Hoa Du"
Hắn ta cũng "Ừ" một tiếng. "Thư kí Hoa, bàn làm việc của thư ki mới đã chuẩn bị xong chưa, cho chuyển vào phòng tôi luôn đi" anh thư kí kia chuẩn bị đóng cửa thì hắn gọi lại hỏi
"Dạ rồi. Chút nữa tôi sẽ cho người chuyển qua thưa giám đốc"
Giám đốc mấy hôm nay thật kì lạ, bỗng dưng đòi tuyển thư kí mới hại anh tưởng mình làm sai cái gì sắp bị đuổi việc. Mà giám đốc trước giờ đâu có tuyển thư kí nữ đâu, giờ lại còn tuyển cả thư kí nữ nữa chứ. Không những vậy, hôm nay lại cho người chuyển bàn làm việc của thư kí mới lại vào trong phòng giám đốc. Ôi, chắc là ngày mai sẽ có lũ.
Bạch Vy Vy pha xong cà phê, cô đi vào phòng giám đốc đưa cà phê sau đó mang tài liệu đi photo
Khi trở lại phòng giám đốc thì thấy người đi ra đi vào, cô bước vào phòng, Hàn Nhất Quân lên tiếng.
"Cô xem bàn làm việc của cô cần trang trí thứ gì thì làm nhanh đi. Từ nay cô làm việc ở chỗ đó. Công việc của cô chỉ làm một số việc vặt"
"Dạ vâng" cô gật gật đầu đã hiểu rồi trả lời anh
"Thế bây giờ tôi phải làm gì ạ"
"Làm gì thì kệ cô" anh nói xong bước ra khỏi phòng cùng anh thư kí đi họp
Cô: [.....]
Cô đây là đi làm sao? Không ngờ cô lại nhận được công việc nhẹ lương cao như vậy.
Nhưng cô đâu có biết, chỉ riêng mình cô mới được vậy. Tất cả mọi người ở trong công ty ai cũng vất vả mới có công việc, mới nhận được lương cao.
Sau một ngày làm việc, Hàn Nhất Quân quay về nhà. Vừa về đến nhà, một chiếc bánh bao từ đâu chạy tới ôm lấy chân anh, nũng nĩu gọi "Anh hai"
Vừa gọi cậu cũng không quên chớp chớp đôi mắt to tròn của mình.
"Có chuyện gì?" Anh mặc kệ cậu bé kia đang làm nũng, lạnh lùng đi vào nhà
"Đến nhà chị đi. Đi mà" cậu bé chạy theo anh, tay nắm lấy tay anh lắc lắc
"Không"
"Đi đi" cậu bé vẫn nũng nĩu, anh nó vẫn lạnh lùng. Cuối cùng, không làm nũng được cậu bé chạy vào phòng, đóng cửa một cái "rầm"
"Lại cái chiêu cũ" Hàn Nhất Quân thở dài
Mỗi lần làm nũng không thành cậu bé sẽ dùng tiêu tuyệt thực nhưng chưa được bao lâu sẽ mò xuống phòng bếp lục lọi đồ ăn.
Anh biết vậy nên cũng mặc nó. Nhưng lần này nó lại không dùng chiêu tuyệt thực. Nó vào thư phòng của anh phá đồ
*Loảng xoảng* từng tiếng đồ vật vỡ. Hàn Nhất Quân vội vàng chạy lên lầu, anh đập cửa phòng hét lên "Hàn Nhất Thiên, em ra đây cho anh, em mà còn đập nữa xíu nữa anh vào là em chết chắc"
Đáp lại lời anh vẫn là những tiếng loảng xoảng, anh tức giận nhưng vẫn nói " Được, anh cho em tới nhà cô ấy"
Nhận được thứ mình muốn, nó lon ton chạy lại mở cửa nhưng vừa nhấc tay lên mở cửa nó nghi hoặc hỏi "Thật không?"
"Thật"