Cuối cùng, La Tử Sơ là nghe được lời tỏ tình của Tiêu Hải thông qua Dương Gia, cô đỏ bừng mặt nói câu xin lỗi với Tiêu Hải nhưng là chuyện này quá đột ngột, cô hi vọng anh có thể cho cô một chút thời gian để suy nghĩ.
Không bị từ chối ngay mặt là Tiêu Hải đã thấy mãn nguyện lắm rồi, anh cười cười nói cô không cần để tâm. Mà Tô Túc cuối cùng cũng thoát khỏi Karen, cô đi tới bên cạnh Tiêu Hải rồi đặt một tay lên vai anh, mỉm cười nham hiểm mà nói: "Anh đẹp trai, hấp dẫn nha, hôm nay là lần đầu tiên La La không có từ chối trực tiếp đó."
Đôi mắt của Tiêu Hải sáng lên, nhưng anh vẫn cố duy trì vẻ mặt nghiêm túc “Đừng có nghĩ là nói như vậy thì tôi sẽ quên chuyện bà hãm hại tôi”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tôi đang giúp ông đó, được không?"
"Ha ha, tôi rất muốn tin bà. Nhưng vừa nãy nếu bà không làm loạn, thì tôi còn coi như bà còn có chút lương tâm."
Nghĩ tới chuyện lúc nãy cô làm, hai má của Tô Túc cũng không nhịn được mà đỏ lên, ánh mắt cô đảo loạn bốn phía, cười khan hai tiếng "Chuyện đó là đương nhiên, tôi làm sao có thể hại ông được." nếu không phải do có chuyện kỳ lạ kia với tên nhóc Karen thì cô nhất định sẽ không để cho Tiêu Hải nghĩ cô còn có lương tâm
"Bà, đứa con gái này." Thở dài một hơi, Tiêu Hải lại đưa tay vò tóc cô một cách dung túng.
Còn Karen, mặc dù được vây quanh như ánh trăng trên trời sao nhưng cậu vẫn chú ý tới Tô Túc, lúc này trong mắt cậu tràn đầy u ám.
Sau khi về nhà, Tô Túc nghiêm giọng hô: "Karen, cậu qua đây." Đã đến lúc thích hợp để thanh toán nợ nần rồi. Chuyện cô hôn Tiêu Hải chỉ là một trò đùa, còn tên này là “hàng thật giá thật” cướp đi nụ hôn đầu của cô, xem cô có chỉnh chết cậu ta hay không.
Nghe vậy, trong mắt Karen xẹt qua một tia sáng lạ. Cậu im lặng đi theo cô vào trong phòng. Sắc mặt La Tử Sơ rất cổ quái, cô giống như muốn nói lại thôi.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Túc đang nổi giận đùng đùng nghe được tiếng đóng cửa thì quay đầu lại định dạy dỗ cậu, có điều không nghĩ tới lại bị cậu hung hăng chặn lấy đôi môi, Karen vây cô ở giữa cậu và cánh cửa phòng, môi lưỡi nóng rực, ngang ngược cướp lấy hơi thở của cô.
Tên nhóc này, hết lần này đến lần khác……Tô Túc không dám tin mà trừng mắt nhìn khuôn mặt đang gần trong gang tấc, rất tốt, rất tốt! Cô dùng hết sức lực toàn thân đẩy cậu ta ra rồi mắng: "Cậu đang làm cái quỷ gì thế!"
Không nghĩ tới tên quỷ nhỏ này còn cực kỳ không vui nói với cô: "Tô Tô, vì sao chị lại đẩy tôi ra!" Lúc nói còn thèm thuồng định nhào lên tiếp.
"Cậu rốt cuộc đang phát điên cái gì thế? Tự dưng, tự dưng hôn tôi làm gì hả!" Cô tức giận chất vấn nhưng lại không nhịn được mà đỏ rực hai má.
"Làm sao, chỉ có chị được phép hôn Tiêu Hải, còn tôi không được phép hôn chị sao?" Karen không cam lòng yếu thế mà phản bác.
"Đó chỉ là một trò chơi mà thôi!"
"Nhưng tôi ghen tị!"
…...Tô Túc sững sờ, cô nhìn Karen với khuôn mặt không biểu tình.
"Làm sao? Có chuyện gì đáng ngạc nhiên sao!" Karen nắm lấy cơ hội tiến công "Tô Tô, tôi thích chị, chị làm bạn gái của tôi đi, tôi không muốn chị hôn người đàn ông khác." Thật ra không chỉ là hôn, thậm chí là ôm cậu cũng khó lòng kiềm chế được, hơn nữa có chúa biết, từ trước tới nay cậu chưa cảm thấy như vậy bao giờ.
“Cậu, chuyện này…..." Cô biết là cậu rất càn rỡ nhưng không ngờ cậu ta có thể hoang đường đến mức này. "Giỡn chơi cũng đừng giỡn quá đáng như vậy. Cậu bạn nhỏ."
"Ai là cậu bạn nhỏ!" Karen giận dữ rồi mạnh mẽ hôn cô. "Không cho chị gọi tôi là cậu bạn nhỏ."
"Tôi giỡn thôi, mà cậu nói không cho là không thể nói à?" Tô Túc cười lạnh một tiếng, đứa trẻ này tưởng là vũ trụ quay quanh cậu ta sao?
"Tôi nói không được là không được!"
Tô Túc dữ tợn trừng cậu một cái, "Cút!" cô hung ác nói, nhưng chính bản thân lại chật vật đẩy cậu ra, sau đó chạy trốn mất dạng. Đây rốt cuộc là chuyện gì chứ, vì sao cuối cùng lại là cô bị dọa sợ?
Karen cũng không có đuổi theo, chỉ là trong đôi mắt xanh lục sâu thẳm của cậu dần dần hiện ánh sáng độc chiếm.
Sau đó, Tô Túc tránh cậu như tránh ôn dịch, càng chăm chỉ đi sớm về trễ, khi lại lần nữa phát hiện Karen đang nằm ngủ ngon lành ở trên giường mình sau, cô thở dài một hơi, nhường phòng cho tên tiểu quỷ chim tu hú nào đó, bản thân đi tắm qua loa xong liền đi vào phòng Karen ngủ.
Sau khi đã trôi qua hai ngày yên bình, Tô Túc bắt đầu dần dần hoài nghi tên nhóc không có vẻ mặt bất thường kia chỉ là tâm huyết dâng trào nhất thời thôi, nhưng cô vẫn không dám lơ là, ai biết loại người đã quen thói tùy hứng từ nhỏ như cậu sẽ có hành động quái lạ gì chứ.
Đêm khuya, cô lén lút mở cửa phòng ra, không ngoài dự đoán thấy được tên nhóc nào đó đang ngủ ở trên giường cô, cô vô lực mà bĩu môi, làm sao lại giống như cô mới là người đổi phòng với cậu ta vậy? Cô âm thầm bực tức nhưng cũng không dám lại đánh thức cậu ta nữa. Bài học lần trước thật sự là khắc cốt ghi tâm.
Tô Túc nhận mệnh đóng cửa lại, cô quay người vào căn phòng trước kia là phòng của La La để lấy pyjamas đi tắm, căn phòng này theo quy định thì hiện tại nên là phòng của Karen, nhưng không hiểu tại sao đã biến thành phòng của cô. Đáng chết, cứ tiếp tục như vậy hai tên gia hỏa không hiểu sai lệch đi mới là lạ.
“Hai ——” đứng ở dưới vòi hoa sen để làn nước ấm rửa trôi một thân mệt mỏi, Tô Túc thoải mái thở dài, cô vốn đã buồn ngủ thì bây giờ lại càng lười biếng hơn, mí mắt cũng mệt mỏi híp lại, cô dựa vào trí nhớ mông lung với lấy dầu gội đầu rồi đổ một ít ra tay, sau đó xoa lên đầu.
Cô mơ mơ màng màng lim dim nên không có phát hiện cửa phòng tắm đột nhiên bị mở ra, Karen đã lẻn vào phòng.
Chết tiệt…… Sữa bò quả nhiên là kẻ thù của cậu, cho dù uống nhiều hay uống ít thì chức năng buồn ngủ vẫn hiệu nghiệm như bình thường. Dương Dương chắc chắn đã phát hiện ra nhược điểm này của cậu, nếu không làm sao có thể mỗi tối đều ép cậu uống một ly chứ, còn hoa mỹ nói là “Bổ sung canxi”. Nhưng là chết tiệt, Tô Túc làm sao có thể muộn như vậy rồi mà còn chưa về! Karen cau mày cưỡng ép bản thân tỉnh táo rồi ngẩng đầu lên nhưng lại ngay lập tức sững sờ tại chỗ, cậu nhìn thấy gì vậy?
Trong làn hơi nước mông lung có một bóng dáng yểu điệu như ẩn như hiện, mái tóc dài mượt mà trượt trên bờ vai trần như ngọc của cô, xuống dưới nữa…… Karen nuốt nước miếng, đôi mắt xanh trong suốt dần dần nhuộm lên sắc dục.
“Ô!” Đang gội đầu thì Tô Túc không cẩn thận dính bọt vào mắt, cô nhíu mày, đôi môi bị nước rửa qua càng lộ ra vẻ non mềm không tự giác mà hơi chu lên, ở trong mắt người nào sắp hóa thành sói đói quả thật là gợi cảm đến không thể tưởng tượng nổi!
Karen thấp giọng rên rỉ một tiếng, chỉ cảm thấy cậu rốt cuộc khống chế không được ngọn lửa dục vọng đang thiêu đốt trong cơ thể của mình nữa, cậu xông lên trước, kéo lấy đôi tay đang dụi mắt của cô, giống như hổ đói vồ mồi hung hăng ngậm chặt lấy đôi môi đỏ tươi của Tô Túc, ở dưới dòng chảy rào rào ôm lấy thân thể mềm mại trần trụi của cô, cực kỳ càn rỡ mà điên cuồng hôn liếm!
Tô Túc còn không biết đã xảy ra chuyện gì thì môi đã bị ngậm lấy, một cái lưỡi nóng rẫy mạnh mẽ tiến vào miệng cô, không cố kỵ gì mà liếm láp bốn phía. Cô kinh hãi, cố gắng mở đôi mắt còn có chút khó chịu ra thì đụng phải đôi mắt ma mị đang gần trong gang tấc của Karen, trong mắt cậu lộ rõ hai ngọn lửa bùng cháy.
“Ưm!” Tô Túc cuống quít muốn tránh ra, nhưng cậu vậy mà không chút suy chuyển nào. Cuối cùng Karen dùng sức một cái, đã nhấc cô đặt lên bức tường gạch men được nước nóng xông ấm, cậu giữ chặt tay cô ở bên cạnh, thân thể ướt đẫm nhưng lại như lửa nóng dính sát vào cơ thể mềm mại run rẩy của cô, làn môi mỏng không ngừng cuồng nhiệt hôn mút.
Cô, cô……Rốt cuộc cô đã làm chuyện gì có lỗi với ông trời chứ! Tô Túc vừa thẹn vừa giận giận bị bắt ép nhận lấy sự đòi hỏi tham lam của Karen, ở trong phòng tắm tràn ngập hơi nóng lâu, cô đã bắt đầu có cảm giác choáng váng, toàn thân cũng dần dần mềm xuống.
Lúc này Karen đã sớm ném lý trí lên đến trên chín tầng mây, hai tay của cậu bắt đầu làm chuyện xấu, đôi tay không ngừng vuốt ve tấm lưng trơn mịn tinh tế của Tô Túc còn môi lưỡi thì trượt xuống, đầy nhục dục mà mút liếm cần cổ trơn mềm của cô.
"Ka, Karen, buông tôi ra!" Tô Túc cuối cùng cũng có thể nói nên lời, một bên thở hổn hển một bên hung ác hô lên.
Karen giả vờ không nghe thấy lời cô, chỉ chăm chú vào việc chơi đùa với làn da nhạy cảm trước mặt
"Karen!" Tô Túc lớn giọng.
"Suỵt---- chị mà lại ồn nữa sẽ đánh thức La La với Dương Dương đó." Thanh âm trầm thấp hơn vô số lần so với thường ngày của Karen bất ngờ vang vọng trong phòng tắm nhỏ, mang theo một loại ma lực mờ mịt, giống như gió thổi qua thần kinh của Tô Túc.
Tô Túc run rẩy một chút, nhưng cô rất nhanh phục hồi tinh thần lại "Cậu mà còn không thả ra thì tôi sẽ hét lên."
Karen cười khẽ, cậu ngẩng khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng của mình lên và nói "Tô Tô, tôi thì không sao, chỉ là bọn họ thấy chị bị tôi đè thế này, chị nói xem, bọn họ sẽ nghĩ thế nào nha?" Nói xong lại đưa đầu lưỡi đùa giỡn liếm liếm vành tai no đủ tinh xảo của cô.
"Cậu! Cậu rốt cuộc muốn làm gì!" Cuối cùng cũng phát hiện ra mình đang ở trong hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm, Tô Túc thẹn quá thành giận mà gầm nhẹ.
"Ai bảo chị cứ quyến rũ tôi." Ban đầu cậu đã lên kế hoạch xong hết rồi, chỉ là không nghĩ tới sẽ có một diễm ngộ bất ngờ xuất hiện làm loạn kế hoạch của cậu như vậy----nhưng cậu thật sự không hề ngại chút nào.
"Tôi quyến rũ cậu lúc nào!" Tô Túc cảm thấy cô còn oan hơn cả Đậu Nga.
"Chị muốn tôi ngắm chị tắm!"
"Lúc tôi đi tắm thì cậu đang ngáy khò khò được không? Tôi đánh thức cậu, bảo cậu đi xem tôi tắm sao?" Làm sao lại có một tên nhóc bá đạo đến như vậy chứ!
"Tôi không quan tâm, dù sao thì tôi cũng thấy hết rồi."
Tô Túc ngửa đầu lên và hít một hơi thật sâu. Nếu có thể, cô rất muốn bóp chết cậu ta!
Tô Túc không có kinh nghiệm nam nữ nên không biết động tác của cô ở trong mắt tên sắc lang trước mặt giống như là đang mời gọi cậu ta tới ăn mình, hai mắt Karen sáng lên, lại một lần nữa mọc ra tai và đuôi, trực tiếp nhào tới ăn sạch mỹ vị trước mặt này!
Bị cắn vào cổ, Tô Túc bị đau mà kêu lên một tiếng, cô cố gắng đẩy đầu của cậu ra. "Cậu là ma cà rồng à!"
"Tô Tô…..." Karen lại lần nữa muốn dính lên, nhìn cô và nói giống như thì thầm "Giúp tôi *** đi, tôi sắp nhịn không nổi nữa."
Tô Túc hít vào một hơi khí lạnh, cô vừa nghe thấy gì cơ?
"Tô Tô, được không? Đồng ý đi." Karen vừa hôn cô vừa thì thầm nói.
"Karen Modi, nếu không muốn ngày mai bị đá ra đường thì vứt mấy suy nghĩ vớ vẩn này đi." Tên quỷ nhỏ tùy hứng đến vô phép vô thiên này sẽ không phải là thật sự nghiêm túc đó chứ? Tô Túc giả vờ trấn định.
"Tô Tô …..." Cho dù có sắp rơi vào bể dục vọng nhưng Karen vẫn nghe ra sự kiên quyết trong giọng nói của Tô Túc, cậu rên rỉ một tiếng, Chúa ơi, chuyện này thật sự là tra tấn mà!
Karen chậm rãi lùi lại một chút nhưng ngay khi Tô Túc vừa thở ra một hơi thì Karen lại ôm chặt lấy cô.
Cả người Tô Túc cứng ngắc, cô trừng mắt nhìn cậu nhưng Karen hoàn toàn không bị dao động "Chị không muốn làm cũng được, nhưng chị phải đồng ý làm bạn gái của tôi, nếu không cho dù ngày mai có bị chị đá ra đường thì bây giờ tôi cũng phải làm."
Giậu đổ bìm leo? Con quỷ nhỏ trước mặt vô cùng thuần thục mà phát huy chiêu này. Nghĩ tới tình huống hiện tại của mình, Tô Túc trầm mặc nửa ngày rồi mới cắn răng gật đầu đồng ý.
"Chị đồng ý rồi! Không cho chị hối hận, nếu như ngày mai chị không thừa nhận thì tôi sẽ hôn chị trước mặt La La và Dương Dương!" Nhìn ra Tô Túc là không cam tâm tình nguyện nên Karen liền mở miệng đe dọa cô.
"Tôi, biết, rồi." Quả thật là như rít từ trong kẽ răng ra.
Tên quỷ nhỏ gian trá hiểu được đạo lý tham thì thâm, cậu lộ ra một nụ cười thật tươi có thể che mờ cả mặt trăng và mặt trời rồi nhẹ hôn lên môi cô "Vậy quyết định rồi nha, chị cũng nhanh tắm đi, tôi đi ngủ đây." Nói xong liền như làn khói chạy biến măt.
Tắm? Cậu ta cũng biết cô đang tắm! Nếu ánh mắt có thể giết người thì lưng của Karen đã bị thủng cả ngàn lỗ rồi.