Thật ra thì cũng chỉ là dòng đời xô đẩy nên Tô Nhiễm mới hóa trang thành nam nhân và lấy tên là Alan. Vốn dĩ cô cũng muốn dùng giới tính thật của mình để xuất hiện, tuy nhiên thì ở bên cạnh của Tô Thước chỉ toàn là nam, nên nếu cô dùng thân phận nữ nhân ở trong tổ chức thì họ sẽ không tôn trọng cô. Bây giờ, nếu so về độ tin cậy thì ngoại trừ một người có tên là Chung Tín, thì Tô Nhiễm là người Tô Thước tin tưởng nhất.
Nhưng kể ra cũng lạ, đã gần hai tháng rồi cô chẳng có nhiệm vụ nào, nên cũng chưa từng hóa trang thành Alan để đi ra ngoài, vậy rốt cuộc thì người mạo danh cô là ai? Còn nếu nói là vài năm trước cô từng chạm mặt Phó Thiêm Dục thì đúng là có, nhưng lúc đó anh đang đi cùng với một số đồng đội, mà đặc điểm nhận dạng của anh chính là chiếc mặt nạ to tướng, điều này lại làm cho Tô Nhiễm nghi hoặc, tại sao anh phải làm như vậy?
Tô Thước nhìn cô, sau đó thì anh ta đứng dậy, đi đến cái tủ lớn ở phía bên trái, ở ngăn tủ thứ ba thì anh ta lấy ra một khẩu súng, ở ngăn tủ phía dưới cùng thì lại lấy ra một cái hộp nhỏ, đồng thời đều đưa cả hai thứ kia cho cô, nói:
- Máy điều chỉnh giọng nói đã được sửa xong, xem ra thì Alan nên xuất hiện rồi.
- Lão đại, anh cần tôi giúp gì sao?
- Thật ra thì cũng có thể xem là có. Nhưng không biết cô có thể thực hiện hay không.
Lúc này Tô Nhiễm cũng nhíu mày, chẳng lẽ còn có chuyện có thể làm khó được cô sao? Ngay lúc này, Tô Thước đã gọi Chung Tín đi vào, trên tay cậu ta còn có một chiếc máy tính, sau khi thao tác vài đường quyền thì trên màn hình lớn đã hiển thị một tấm ảnh gồm sáu người, cô nhận ra được Phó Thiêm Dục cũng có mặt ở trên tấm ảnh đó, ánh mắt của cô có chút ngạc nhiên rồi lại nhìn sang Tô Thước.
Anh ta lúc này mới chỉ vào một cô gái đang đứng ở bên cạnh Phó Thiêm Dục, nói:
- Giúp tôi điều tra người này và cả Châu gia.
- Châu gia?
Không chỉ Tô Nhiễm kinh ngạc mà đến cả Chung Tín ở bên cạnh cũng phải há hốc đến khó hiểu, sau đó thì Tô Thước mới thành thật nói với họ rằng anh và Châu tiểu thư sắp đính hôn, nhưng mục đích thật sự là gì thì Tô Thước không rõ lắm. Nghĩ đi nghĩ lại thì Tô Nhiễm cũng gật đầu, theo như thân phận hiện tại của Lão đại nhà họ thì anh chỉ đang làm ông chủ của một quán ăn nhỏ ở đây, cô cũng từng nghe qua là Châu tiểu thư bị gia đình gán ghép với Phó Thiêm Dục, vì thế nên đã lấy Tô Thước làm bia đỡ đạn.
Nghĩ đến đây thì Tô Nhiễm mới thông suốt, hóa ra Phó Thiêm Dục cũng là bị gia đình gán ghép nên mới nói dối Đoàn Giang Khánh là họ đã có xảy ra quan hệ. Nhưng khoan... Nếu như Châu tiểu thư chỉ đơn giản là muốn hợp tác với Lão đại thôi thì cần gì phải điều tra nhà người ta? Trong khi người ta cũng cho anh lợi ích mà?
- Đừng nghĩ nhiều, chỉ là tôi muốn chắc rằng Châu gia không làm ăn phi pháp thôi.
Chung Tín và Tô Nhiễm nhìn nhau, sau đó liền đồng loạt nhún vai, nói:
- Có ai nghĩ gì đâu.
Nói chuyện với Lão đại thêm một lúc thì Tô Nhiễm cũng đã rời khỏi.
Nếu như mọi người thắc mắc rằng vì sao thân phận Alan của Tô Nhiễm chỉ có Tô Thước và Chung Tín biết, nhưng tại sao khi Tô Nhiễm đi vào vẫn được nhiều kính trọng. Lý do chính là Tô Nhiễm đã dùng hai thân phận với hai tên gọi khác nhau, và mối quan hệ của hai thân phận là anh em.
Với thân phận Alan, giới tính nam, ba mươi tuổi và độc thân. Cuộc sống của Alan vẫn luôn rất bí ẩn, và anh chỉ xuất hiện chỉ có sự triệu tập đặc biệt của Lão đại, ngoại trừ công nghệ thì mọi thứ anh đều có thể tinh thông đến khó tin.
Tiếp theo, là Alice, giới tính nữ, hai mươi sáu tuổi và độc thân, đồng thời cũng là em gái của Alan. Được anh trai đưa vào tổ chức với nhiệm vụ là báo cáo tình hình cho anh trai, chỉ xuất hiện khi anh trai nhờ vả.
Tuy nhiên, chỉ có Tô Thước và Chung Tín là biết rằng cả Alan và Alice đều là Tô Nhiễm. Nhưng có nhiều cô gái ở tổ chức còn ái mộ Alan đến mức nhận Alice làm em chồng, và ngược lại thì có người thầm thương trộm nhớ Alice và đã nhờ vả Alan mai mối.
Mỗi lần rơi vào tình thế đó thì Tô Nhiễm chỉ biết cười trừ, bây giờ cô có nên hai tay một bên ôm mỹ nhân, một bên ấp mỹ nam hay không nhỉ?
[...]
Trên đường về nhà thì Tô Nhiễm cũng có suy nghĩ rất nhiều, nhìn vào bức hình kia thì cô có thể suy đoán rằng mối quan hệ giữa Châu gia và Phó gia không tồi. Vậy thì cô cần phải tiếp cận Phó Thiêm Dục sao?
Nghĩ đến thôi mà Tô Nhiễm đã rùng mình, bây giờ nếu như cô lại cùng nh diễn thêm một vở kịch thì cũng không phải là không thể. Chỉ là, cô nên làm sao để nó tự nhiên hơn đây...
Mải mê suy nghĩ nên khi Tô Nhiễm mở cửa vào nhà thì không nhìn thấy Phó Thiêm Dục đang quỳ một chân ở trước mặt cô, không chỉ vậy mà cô còn xua tay, nói:
- Tôi không đói nên anh cứ kiếm gì đó ăn đi nha.
Nói xong thì Tô Nhiễm liền một mạch đi về phòng. Tiếng đóng cửa một cái *rầm* cũng như đã đóng luôn trái tim của Phó Thiêm Dục vậy, rõ ràng là anh định sẽ làm bài bản một chút, vì nói thế nào thì Tô Nhiễm cũng là nữ nhân, nên anh cũng phải có một màn cầu hôn nhỏ... Nhưng... Nhưng hình như có gì đó sai sai.