Chương 20: Tê Ngưu và ký kết mua bán
“Ồ! Ánh mắt và kiến thức của Kỳ đạo hữu quả không sai! Nhưng sao ngươi lại biết ta là thú điển sư hai sao?”Hồ Chung vừa nói vừa nhìn lên áo, hắn không đeo huy hiệu thú điển sư, nhìn tới người trước mắt nghe chút suy đoán của lão liền đoán ra nghề nghiệp của lão, ánh mắt của lão liền thay đổi, bất quá là ý vui.
Hồ Chung quay về chỗ ngồi, tay lấy ra một bàn tính, lạch cạch mấy cái liền nhìn Kỳ Hoa nói, “Theo Đài Bốc Tỉnh, giá cả một của Vân Loan khoảng đâu đó rơi vào 70-100 hồng ngọc, tương ứng 100.000 lượng, nhưng nếu xét tu vi chắc chắn có thể được giá cao hơn!”
Kỳ Hoa cười cười, “Thú vị lắm, nhưng Vân Loan ta không bán. Hay là Hồ đạo hữu tính giá trị của viên Tam Nhãn Viên đi.”
“Ha ha ha, là bệnh nghề thôi, bệnh nghề thôi, khục khục, hừm, giá của Tam Nhãn Viên là 5 hồng ngọc, tu vi tính toán giá thu mua tốt nhất là 8 hồng ngọc, đây là giá thị trường, đối với Vạn Thú Sơn Trang của chúng ta có thể trả cao nhất 11 hồng ngọc, hoặc tương ứng 1100 lượng.”
Kỳ Hoa đột nhiên hỏi, “Vì sao cả cặp Tê Ngưu này ngươi chỉ bán cho ta giá 200 lượng, mà đan yêu Tam Nhãn Viên lại có giá cao gấp nhiều lần như vậy?”
Hồ Chung giật mình không tin nổi câu hỏi của Kỳ Hoa, liền nhận ra Kỳ Hoa chắc chắn không tầm thường, hẳn phải là ẩn thế gia tộc, vừa xuất môn nên không rõ ràng nhiều.
“Tê Ngưu rất có giá trị cao, nhưng mà bọn chúng chỉ giá cao khi đã trưởng thành, và đặc biệt cao khi có chiếc sừng càng dày càng cao, giá thành mới càng lớn, nhưng cũng có khuyết điểm là mỗi khi hưởng nguyệt cũng không nhất định phát triển được chiếc sừng này, xui xẻo có khi trở thành phế vật.”
“Còn Tam Nhãn Viên, dựa vào một điểm chính là đặc điểm khi thụ linh, tốt nhất đan yêu này chưa nhập Yêu Đạo, người thụ linh có thể học từ trong nó lấy được một tuyệt kỹ bảo mạng rất tốt, mà quan trọng nhất là nó Thoát phàm tầng mười, chúng nó bắt đầu có linh trí. Giá thành liền cao hơn một chút.”
Kỳ Hoa lấy ra viên đan yêu, “Được ta bán đan yêu này, lấy ngươi 10 hồng ngọc, ngươi đưa cho ta cặp tê ngưu này, bù trả 600 lượng cho ta, số dư còn lại hi vọng giúp ta biện pháp hưởng nguyệt.”
“Không cần, không cần, chúng ta uy tín trong giang hồ lâu năm, chỉ cần mua, chúng ta sẽ nói toàn bộ thông tin cần thiết cho người mua, chỉ là một hướng dẫn không nhất thiết phải như vậy.”
Nhưng nói là thế, tay Hồ Chung vẫn móc ra 600 lượng đặt ở trong tay Kỳ Hoa, “Đã vậy, ta cũng xin giới thiệu lại, ta tên Hồ Chung là đại trưởng lão của Vạn Thú Sơn Trang, thật sự muốn kết giao với đạo hữu.”
“Kỳ Hoa, quán chủ của Ngũ Trang Quán.” Giao dịch hoàn tất, hắn bèn hỏi Hồ Chung, “Nếu như Ngũ Trang Quán muốn ký kết mua bán lâu dài với Vạn Thú Sơn Trang, muốn yêu cầu mua và bán đan yêu, về sau nhập hàng lớn, điều kiện nào để Vạn Thú Sơn Trang ký kết khế ước?”
Hồ Chung nghe thấy Kỳ Hoa là chủ của một thế lực, liền có chút không tin nổi, người như Kỳ Hoa quá trẻ tuổi, nhất là muốn khai chi tông môn cần được Thiên Đạo tán thành, ít nhất tu vi phải đạt là Nguyên Hồn viên mãn, ánh mắt của Hồ Chung lại có nhiều phần khác đi.
“Không biết Kỳ quán chủ muốn mua loại nào? Còn muốn bán những loại nào?”
“Mua thì ta có danh sách đây, ngươi xem có tồn loại nào không?
Hồ Chung nhìn mỗi loại bên trong đều gật gù một cái, “Kỳ quán chủ có thể sẽ lấy thời kỳ còn non đúng chứ? Dù sao chuyện thụ linh này, càng có nhiều thời gian chăm sóc bên nhau, khả năng khi hợp thụ sẽ càng dễ dàng, sau này còn có nhiều lợi ích. Trong mấy thứ này chỉ có Phi Bão Mã và Hàm Tu Thảo thì hơi lâu có hàng.” Vừa nói, hắn vừa nhìn ngắm thú sủng Vân Loan, hắn nghĩ Kỳ Hoa chắc chắn đang cố câu thông với loài chim hiếm gặp này.
Kỳ Hoa hơi nhíu mày, “Ta nghe nói Phi Bão Mã sống thành quần thể có thể khó thu thập, nhưng Hàm Tu Thảo (cây xấu hổ) sao lại khó được?”
“Không dám giấu gì Kỳ quán chủ, Phi Bão Mã nếu nói bắt trưởng thành có thể dùng cách dẫn dụ tách bầy, nhưng con non của chúng thường sinh sống ở trong bầy trong ổ, được các nhóm trưởng thành bao bọc, mà quanh nơi đó tích tụ lôi hệ người thường khó mà dám tới gần.”
“Còn Hàm Tu Thảo bắt thì đúng là dễ, nhưng chúng không phải sinh trưởng trong phạm vi của Băng Hỏa Đại Lục, thường tập trung sinh trưởng ở trấn Thiên Nhai thuộc Huyễn Tưởng Đại Lục. Nhất là nơi đó lại không phải nơi người ngoài khu vực có thể đi vào.”
Nói xong lão nhìn Kỳ Hoa một cái rồi nói, “Hàm Tu Thảo ít người chọn làm thụ linh, thứ nhất, chúng yếu ớt, gặp lửa thì chui xuống đất, gặp sắt thì khép mình, gặp nước thì thu nhỏ, nếu quyết định vẫn đặt hàng, ít nhất nửa tháng chúng ta có thể đem tới 5 cây, đạt tiêu chuẩn nhất. À, bên Kỳ quán chủ sẽ bán ra loài nào?”
“Đa tạ Hồ trưởng lão, thật ra mà nói Hàm Tu Thảo thì ta chủ yếu dùng như dược liệu thôi! Còn nói đến bán ra, Ngũ Trang Quán sắp tới có một đợt Ngọc Thanh Trúc trưởng thành và một ít Ngọc Duẫn.”
“Thì ra Kỳ quán chủ là dược sư.”
Ngừng một chút lại tỏ ra khó hiểu sau đó nhanh chóng gật đầu: “Ngọc Thanh Trúc là dạng trúc sao? Ta chưa từng nghe và thấy loài này, nếu Ngũ Trang Quán bán loài thụ linh chưa nghe và gặp này, ta mong đích thân đến Ngũ Trang Quán xem xét.” Sau đó nhìn về Vân Loan gật đầu một cái rồi đi vào thiền định.
Kỳ Hoa dùng thần thức với Vân Loan bên người, cũng bắt đầu nạp khí tu luyện.
[ Thời gian Vân Loan rời khỏi 1 ngày 17 giờ ]
Sáng sớm hôm sau tỉnh lại trong tu luyện, đang đau lòng vì tu luyện bên ngoài không nhanh bằng Ngũ Trang Quán, hộ vệ bên cạnh cũng chỉ còn hơn một ngày.
Hướng mắt tới Hồ Chung chỉ thấy hắn ta đang “liếm” Vân Loan, đúng vậy, hắn đang đang nhảy qua nhảy lại quan sát, lấy lòng Vân Loan.
Kỳ Hoa lắc đầu cười khổ, phải chi có thể triệu hồi càng nhiều bách điểu, phải chăng hắn làm giàu không khó? Chỉ bằng mở ra một hội yêu chim, bán vé thôi cũng làm giàu.
“Hồ trưởng lão không cần câu thông với Vân Loan, nó là thú sủng cấp tiên thú, ha ha, là sư tôn ban tặng cho ta để ra ngoài lịch luyện, nó hiện chỉ là phân hồn của thụ linh sư tôn ta thôi.”
“Cái gì? Tiên thú? Không dám nghĩ tới sư tôn của Kỳ quán chủ tu vi đã ở Trích Tinh Cảnh, nói thật với đạo hữu, cả đời nghiên cứu thú sủng tới nay, ta luôn muốn trước khi c·hết hoàn thành hai tâm nguyện, một, có thể hoàn thành Câu Thông Thú Phổ, hai, có thể trong đời gặp thêm vài loài tiên thú, đúng là không uổng phí cuộc đời.”
Nói xong hai khoé mắt ướt át.
Kỳ Hoa: Người này tâm ý không phải người xấu, còn là một người si tâm với nghề đây mà, đáng kết giao.
“Hồ trưởng lão gặp được con tiên thú đầu tiên là loài gì?”
“À, cũng không có gì, nó là thú sủng đời đầu của Vạn Thú Sơn Trang, nó năm nay đã 700 tuổi, một con bán tiên thú thôi, huyết mạch pha chút ít Long tộc, chính là một con Chung Sơn Á Thần. Cả Vạn Thú Sơn Trang nằm trên lưng của nó, bản thân cũng chính là hộ pháp của chúng ta.”