Nhành Hồng Cho Ác Quỷ

Chương 106: Ừ, cứ cho là tôi lừa cô đi.




Nếu Khâu Kính Hựu đã đưa vợ sắp cưới của hắn, cho bạn bè chơi.

Nghĩa là hiện tại trong mắt của hắn, Châu Tinh Sa chẳng có một chút giá trị nào.

Đến cả Khâu Kính Hựu còn không thương xót Châu Tinh Sa.

Thì Tạ Luân cũng chẳng cần gì phải khách sáo với cô ta, giống như lúc trước nữa.

Cơ thể của Châu Tinh Sa hiện tại, căn bản chẳng có bao nhiêu sức lực.

Tạ Luân chỉ mới dùng tay đẩy nhẹ một cái, cô ta liền ngã xuống dưới sàn nhà.

Muốn cướp đồ từ trong tay Tạ Luân sao?

Đâu có dễ dàng như vậy.

- Nào nào, chẳng phải cô em vừa rồi còn nằm dưới thân bọn anh rên rỉ. Cầu xin bọn anh chơi chết con đàn bà lẳng lơ là em hay sao?

- Tại sao bây giờ lại trở mặt, mắng bọn anh là lũ khốn rồi?

Tạ Luân từ trên cao hạ tầm mắt nhìn xuống, người con gái đang ngồi bệt ở dưới sàn nhà.

Nhếch môi nở một nụ cười nửa miệng, buông lời châm chọc.

Bất ngờ bị xô ngã, khiến khuỷu tay đập mạnh xuống bề mặt sàn nhà cứng rắn.

Cảm giác đau đớn lại như muốn rút cạn, chút sức lực còn lại ở trong cơ thể Châu Tinh Sa.

Những lời mà Tạ Luân nói ra, lại giống như đang tàn nhẫn, dẫm đạp lên lòng tự tôn của cô ta.

Chưa bao giờ Châu Tinh Sa phải hứng chịu, sự nhục nhã giống như ngày hôm nay.

Không còn tiếp tục muốn cướp chiếc máy quay từ trong tay Tạ Luân.

Châu Tinh Sa yếu ớt ngẩng đầu nhìn Khâu Kính Hựu.

Lại chỉ thấy hắn vẫn thản nhiên ngồi ở vị trí cũ, hoàn toàn không có ý định đáp lời cô ta.

Đến cả nhìn cũng không muốn nhìn, bộ dạng thảm hại của Châu Tinh Sa lúc này.

Bấy giờ, Trương Lục lại từ phía sau Tạ Luân bước lên, ngồi xổm xuống trước mặt Châu Tinh Sa rồi nói.

- Cái thằng này, Tinh Sa dù sao cũng là thân con gái, chân yếu, tay mềm, lại còn vừa tận lực hầu hạ chúng ta.

- Tại sao mày lại cư xử thô lỗ như thế?

Nói rồi, Trương Lục đưa chiếc máy quay của mình ra trước mặt Châu Tinh Sa, nhoèn miệng nở một nụ cười dịu dàng.

- Em muốn máy quay phải không? Ở đây anh cũng có một cái này. Có muốn lấy không?

Lúc này, Châu Tinh Sa mới bất chợt nhớ ra.

Đám bạn khốn nạn này của Khâu Kính Hựu, không phải dùng một, mà có tới ba chiếc máy quay.

Ghi lại cảnh bọn họ làm tình với cô ta.

Châu Tinh Sa cũng đâu phải kẻ ngu.

Cô ta đương nhiên biết, lời nói và hành động của Trương Lục lúc này, cũng chỉ nhằm mục đích trêu chọc cô ta.

Nếu như thật sự Trương Lục là người tốt.

Thì đã không cùng hai người đàn ông kia, nhân lúc Châu Tinh Sa mất ý thức, mà giở trò đồi bại với cô ta.

Cho dù Châu Tinh Sa có lấy được máy quay của Trương Lục.

Thì những thước phim nóng bỏng, giữa cô ta và đám người Tạ Luân, vẫn còn ở trong máy quay của hai người đàn ông kia.

Như vậy, Châu Tinh Sa có xoá clip trong máy quay của Trương Lục, thì có nghĩa lý gì chứ?

Nghĩ đến chuyện Khâu Kính Hựu là người đứng sau những trò này.

Châu Tinh Sa khuôn mặt đẫm nước mắt, lập tức hướng hắn cầu xin.

- Hựu, em xin anh! Có thể kêu bạn của anh xoá những clip đó đi, được không?

Thấy cô ta không mảy may quan tâm đến mình.

Trương Lục cũng không tiếp tục diễn nữa.

Anh tay chủ động đứng dậy, hai mắt lại dán vào những thước phim trong máy quay, than thở một câu.

- Phim hay thế này, nếu phải xoá đi thì thật tiếc!

Khâu Kính Hựu ung dung cầm lấy hộp thuốc lá ở trên mặt bàn, rút lấy một điếu ngậm vào trong miệng, để Hàm Minh đứng bên cạnh mồi lửa cho mình.

Sau khi rít lấy một hơi thuốc, rồi chậm rãi nhả khói vào trong không gian, hắn mới lạnh lùng nói.

- Chúng mày ra ngoài hết đi. Tao muốn nói chuyện riêng với Châu Tinh Sa.

- Vận động nãy giờ cũng mệt rồi, bọn tao về nhà ngủ luôn đây. Còn clip quay được, ngày mai sẽ gửi qua cho mày.

Khâu Kính Hựu đã nói vậy, đám người kia cũng không tiện ở lại.

Sau khi Viên Trọng nói xong lời này, bọn họ liền kéo nhau rời khỏi phòng.

Ngay cả Hàm Minh cũng không dám ở lại.

Hứa Phúc thì lại cảm thấy, bây giờ anh ta nên tìm chỗ nào đó để giải tỏa sự bức bối của mình.

Chứ cậu em phía dưới của anh ta hôm nay, bị dám người kia chọc giận mất rồi.

Trong phòng lúc này chỉ còn lại hai người.

Khâu Kính Hựu vẫn chỉ lặng lẽ ngồi hút thuốc, mà không chịu nói chuyện với Châu Tinh Sa.

Còn Châu Tinh Sa nhìn thấy hắn, để đám bạn mang clip nóng của cô ta rời khỏi, thì vô cùng ấm ức mà nức nở nói.

- Kính Hựu, dù sao em cũng là vợ sắp cưới của anh. Hai gia đình chúng ta còn có quan hệ tốt đẹp.

- Anh không thể đối xử với em như vậy được.

Khâu Kính Hựu vừa uống cạn một ly rượu, lại nghe thấy Châu Tinh Sa nhắc đến mối quan hệ thân thiết, giữa nhà họ Khâu và nhà họ Châu.

Lúc này, hắn mới đặt ly rượu xuống mặt bàn.

Đồng thời, dập tắt điếu xì-gà vào khay gạt tàn.

Khâu Kính Hựu đẩy ghế đứng dậy, từng bước đi tới trước mặt Châu Tinh Sa.

Đút một tay trong túi quần Âu, bắt chước bộ dạng của Tạ Luân lúc vừa rồi.

Từ trên cao hạ tầm mắt xuống, lạnh lùng nhìn Châu Tinh Sa nãy giờ, vẫn còn ngồi ở dưới sàn nhà.

- Không phải cô rất thích ngủ với đàn ông hay sao? Tôi vừa mới giúp cô, lẽ ra cô phải cảm ơn tôi mới đúng chứ.

- Tại sao lại khóc lóc như thế này?

Cô ta ngước mắt lên nhìn thân hình cao ráo, ra sức lắc đầu phủ nhận.

- Không... không phải như thế. Em yêu anh! Em... em muốn cưới anh, nên chỉ muốn trở thành người phụ nữ của anh thôi.

- Em hoàn toàn không hề muốn ngủ, với bất cứ một người đàn ông nào khác ngoài anh.

Khâu Kính Hựu nhếch môi nở một nụ cười trào phúng.

Chậm rãi đi lướt qua chỗ Châu Tinh Sa đang ngồi, giọng nói cũng tăng thêm vài phần lạnh lẽo.

- Yêu tôi? Lời này của cô... là thật sao? Cô yêu tôi, hay là yêu cái vị trí Thiếu Phu nhân nhà họ Khâu?

- Nếu như tôi không phải con nuôi của nhà họ Khâu, cũng không thành đạt như bây giờ. Mà chỉ là một thằng ở đợ, đến cả ba ruột của mình cũng không biết là ai.

- Vậy cô còn dám nói là cô yêu tôi nữa hay không?

Nhìn thấy hắn đi lướt qua người mình.

Châu Tinh Sa cũng chống tay xuống dưới sàn nhà, khó khăn quay đầu lại nhìn theo bóng dáng của Khâu Kính Hựu.

Trong lòng có chút căng thẳng.

Cô ta lại có hơi giật mình, khi hắn đột ngột xoay người lại nhìn cô ta.

- Em... em dĩ nhiên là yêu anh! Em là yêu con người của anh, nên cho dù anh có là người như thế nào, em cũng vẫn sẽ yêu anh.

Dựa vào thân phận của Khâu Kính Hựu hiện tại.

Những lời mà hắn vừa nói, không có khả năng xảy ra.

Châu Tinh Sa cũng không ngốc tới mức, ở trước mặt Khâu Kính Hựu thừa nhận rằng, cô ta muốn gả cho hắn.

Cũng chỉ vì hắn là người thừa kế duy nhất, của Gia chủ Khâu gia.

Chuyện Châu Tinh Sa có thật lòng yêu hắn hay không.

Khâu Kính Hựu thật sự không quan tâm cho lắm!

Bởi vì, trước giờ hắn không hề yêu cô ta.

Thì cần gì phải quan trọng chuyện cô ta, có yêu hắn hay là không.

Làm sao mà Khâu Kính Hựu có thể yêu Châu Tinh Sa.

Khi trong lòng của hắn, trước sau chỉ có một mình Đới Hạnh San?

Khâu Kính Hựu có thể nham hiểm, nhưng sẽ không bao giờ chấp nhận, kết hôn với một người phụ nữ nham hiểm.

Đặc biệt, cô ta còn là người đã qua mặt Khâu Kính Hựu.

Bày mưu, tính kế để hãm hại người con gái hắn yêu.

- Nhưng bây giờ thân thể của cô đã bị nhơ nhuốc, bẩn tưởi như thế kia. Cô nghĩ bản thân còn xứng đáng, để trở thành vợ của tôi, trở thành Thiếu Phu nhân Khâu gia nữa hay không?

Nghe thấy câu hỏi của Khâu Kính Hựu.

Châu Tinh Sa bất giác tự nhìn lại bản thân mình.

Đối với một người đàn ông mà nói, sự dơ bẩn của người phụ nữ.

Không phải là những vết bẩn, do bùn đất để lại trên da thịt.

Mà là khi cô gái ấy lên giường, với một hoặc nhiều người đàn ông khác.

Nhưng chẳng phải chính Khâu Kính Hựu, là người đã chuốc thuốc mê Châu Tinh Sa, rồi gọi người đến làm nhục cô ta hay sao?

Tại sao bây giờ hắn lại có thể nói, giống như là Châu Tinh Sa, tự chủ động quyến rũ đám bạn của hắn, như vậy kia chứ?

Trong đầu cô ta chợt loé lên một ý nghĩ.

Chẳng lẽ là vì đã quá yêu Đới Hạnh San, nên Khâu Kính Hựu mới cố tình, cho người chà đạp lên thân thể của Châu Tinh Sa.

Để không phải kết hôn với cô ta nữa hay sao?

Càng nghĩ, Châu Tinh Sa lại càng cảm thấy ấm ức, nước mắt tuôn ra ngày càng nhiều.

Ai không biết còn tưởng cô ta không làm gì sai, mà lại bị Khâu Kính Hựu ngược đãi như vậy.

- Bộ dạng của em thành ra như thế này là vì ai? Chẳng phải chính anh là người, đã tiếp tay cho đám bạn của anh, làm nhục em hay sao?

- Nếu anh không yêu em, không muốn kết hôn với em thì cứ nói. Tại sao lại đối xử với em như vậy?

- Là ai đã từng nói tất cả những chuyện anh làm đều là vì em?

Khâu Kính Hựu im lặng lắng nghe lời Châu Tinh Sa nói.

Nhìn khuôn mặt của cô ta một cách chăm chú, hồi lâu sau liền bật cười thành tiếng.

- Chẳng lẽ trước giờ ba mẹ cô không dạy, là đừng nên dễ dàng tin tưởng, vào lời đàn ông nói hay sao?

- Từ đầu đến cuối, đã có câu nào tôi nói rằng tôi yêu cô hay chưa?

- Nếu như cô thật sự trở thành vợ của tôi. Thì tiền tôi kiếm ra, đương nhiên cô cũng sẽ được hưởng một phần rồi. Đó còn không phải là vì cô hay sao?

- Kể mà cô an phận một chút, thì có khi tôi đã để cô làm một Khâu Thiếu Phu nhân hữu danh, vô thực rồi.

- Nhưng thật đáng tiếc là cô không hiểu chuyện! Chẳng phải Hàm Minh từng nói rồi hay sao? Tôi không thích một cô vợ không hiểu chuyện!

Ngừng lại một chút, hắn lại tiếp tục nói.

- Ừ, cứ cho là tôi lừa cô đi! Nhưng từ đầu đến cuối, chẳng phải cô cũng luôn không trung thực với tôi hay sao?

Chuyện Khâu Kính Hựu muốn nhắc đến bây giờ.

Chính là những chuyện Châu Tinh Sa ở sau lưng hắn, cùng Thư Quyên tính kế hãm hại Đới Hạnh San.

Khâu Kính Hựu bất ngờ, lần nữa đi tới trước mặt Châu Tinh Sa.

Nhẹ nhàng ngồi xổm xuống trước mặt cô ta, vươn bàn tay lành lạnh chạm vào gò má xinh đẹp, đã ướt đẫm nước mắt.

Giọng nói đan xen với nụ cười quỷ dị.

Thật khiến người khác có cảm giác sợ hãi.

- Thế nào, cảm giác bị đàn ông làm nhục. Có phải rất khó chấp nhận, rất nhục nhã. Chỉ muốn ngay lập tức, chết quách đi cho xong hay không?

- Chuyện mà chính bản thân cô còn không chịu đựng nổi. Tại sao lại muốn làm đối với người khác?