Nhân Xà

Chương 11: Cưỡng bách mất khống chế (HHH)




Ở miệng huyệt mơ hồ lộ ra lá thuốc còn phiếm màu xanh, Angus đẩy ra môi âm hộ đã sưng đỏ, hai ngón tay vói vào túm lấy nhúm lá thuốc, ngón tay gập lên đỉnh Lục Nguyên đã ngất xỉu phải phát ra một tiếng kêu rên.

"Đau..."

So với các loài thú khác, Angus có được chỉ số thông minh cao tự nhiên vẫn biết thương hoa tiếc ngọc. Nhìn khuôn mặt nhỏ đáng thương của Lục Nguyên, hắn thật cẩn thận làm chậm lại.

Cô là loài người yếu ớt mềm mại, đêm qua có thể thừa nhận hắn động dục đã là cực hạn.

Một nhúm lá thuốc tắc nghẽn một đêm mới chậm rãi lôi ra hơn phân nửa, hơi thở của Angus đã trở nên dồn dập. Lá xanh mềm mại tinh tế bị hắn vo thành viên, lúc lấy ra bên ngoài cơ thể đã dính đầy mật nước, kéo theo chỉ bạc trong suốt cùng tạp chất.

Angus để sát vào ngửi, bên cạnh hương vị thảo dược thanh mát còn có hơi thở vẩn đục của hai người, vô cùng thơm ngọt.

Lá thuốc còn chưa hoàn toàn rút ra, một dòng mật nước ấm áp đã phun trào, toàn bộ chảy trên eo của Angus, meo theo vảy rắn hắc diệu* nhỏ giọt xuống hồ nước.

*hắc diệu: màu đen có thể rọi sáng

Sau khi thảo dược ở miệng huyệt căng đầy hoàn toàn được rút ra, Lục Nguyên cũng dần dần tỉnh lại. Đã không còn gì tắc nghẽn, tình huống tựa hồ cũng không tốt lên, cảm giác sâu kín sau khi tỉnh lại khiến cô càng bất chấp tư thế của hai người.

"Bụng, bụng đau quá, tôi muốn cái kia..."

Xuất phát từ bản năng sinh lý, cô tách ra hai chân kẹp chặt eo rắn của Angus. Nước tiểu dồn dập làm cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô che lại bụng đau nhìn ra bờ biển.

"Anh mau thả tôi xuống, nhanh lên!"

Hơi thở của cô cũng không ổn, cả người suy yếu tới cực điểm, Angus rất nhẹ nhàng nhìn ra khát vọng của cô, khóe môi lạnh nhạt nháy mắt nổ tung ý cười. Hắn bóp lấy eo thon nhỏ một tay có thể ôm hết của Lục Nguyên, tầm mắt quỷ dị dừng trên bụng nhỏ thoáng bình thản.

"Vậy tiểu ở đây đi."

Lục Nguyên nóng nảy đến phát khóc, con gái đi ngoài bao đời nay là chuyện riêng tư, sao có thể làm trò trước mặt một người đàn ông... Đôi mắt cô nhập nhòe nước, lệ rơi không ngừng, nhìn Angus như nhìn người bị tâm thần.

"Muốn thì tiểu ở đây, ta không ngại, còn không em cứ nhịn."

"Tôi không cần, không cần! Anh nhanh cho tôi xuống, tôi thật sự rất khó chịu, cầu xin anh!"

Lục Nguyên xuất thân tốt đẹp lại còn được giáo dục đàng hoàng, thật sự không có biện pháp làm ra sự tình như vậy. Cho dù ở một mức độ nào đó, đêm qua Nhân Xà này đã chiếm hữu cô, cô vẫn không thể tiến xa thêm một bước.

Angus vậy mà lại cực kỳ kiên nhẫn, Lục Nguyên là con mồi hắn chơi đùa trong tay, vốn dĩ cũng không có quyền từ chối. Nhìn thiếu nữ đã khóc nháo lợi hại, tay hắn nhàn rỗi hướng về phía giữa hai chân cô.

"A! Không cần!"

Ngón tay Nhân Xà có chút lạnh lẽo, vừa sờ lên hoa huy*t thiếu nữ còn ướt dính, nơi đó run rẩy không ngừng. Vì ngăn cản Lục Nguyên kịch liệt giãy giụa, hắn bóp eo cô ấn vào lồng ngực mình, khiến cô bò ngồi trên eo hắn.

"Em không muốn, vậy để ta giúp em. Đêm qua bắn nhiều như vậy chắc vừa nãy vẫn chưa phun hết, ta giúp em moi ra."

Bàn tay to làm loạn từ trước mặt chuyển ra sau, Lục Nguyên bị vây chặt, giờ phút này chỉ có thể cong mông ghé vào trong ngực hắn khóc lớn. Ngón tay thon dài nhéo lấy bờ mông run rẩy, xẹt qua cúc huyệt nhắm chặt, cảm thụ một chút nếp uốn tinh tế liền hướng về phía trước kiếm tìm.

"Ha, đừng... đừng chạm vào nơi đó, a a! Anh là quái vật!"

Lục Nguyên vừa sợ vừa giận, nước tiểu nghẹn lâu khiến cả người cô rơi vào mẫn cảm cực độ. Angus lại cố tình khiêu khích, xâm chiếm hàng phòng thủ cuối cùng của cô.

Ngón tay qua lại ở miệng huyệt, thỉnh thoảng chui vào trong miệng huyệt chịu đủ tàn phá, chỉ nhẹ nhàng khiêu khích mà không thâm nhập. Nhìn thiếu nữ trong lòng cắn răng đỏ mắt, nụ cười của Angus càng đậm.

Đột nhiên, ngón tay hắn ấn trên âm đế hơi cứng rắn. Chỉ nhẹ nhàng chạm vào một cái, sau lưng Lục Nguyên liền cứng đờ. Cô cũng không náo không khóc, chỉ cắn ngón tay chính mình, không dám phát ra tiếng.

"Ta mới xoa, nơi này sao lại cứng như vậy? Cô gái loài người các em đều thế sao? Đừng dùng ánh mắt này nhìn ta, cô gái loài người ta chỉ thích em. Đúng rồi, đây là cái gì?"

Lục Nguyên đã học qua một khóa sinh lý, mặt đỏ lên, cô thề đời này sẽ không nói cho hắn, đó là âm đế, là địa phương quan trọng nhất kích thích nữ giới cao trào.

Angus xoa xoa viên trân châu nhỏ đã cứng rắn, nhận thấy hai chân Lục Nguyên kẹp hắn càng ngày càng banh chặt, hắn biết cô nhịn không nổi nữa. Mắt xanh thẫm xẹt qua một tia lạnh lẽo, hắn khép lại hai ngón tay, hung hăng cắm vào tiểu huyệt.

"A! Hu hu!"

Đột nhiên không kịp phòng ngừa, Lục Nguyên kêu thảm thiết một tiếng. hoa huy*t đầy nước bị đâm thật mạnh mà bật khóc nức nở, ngón tay vừa chui vào đã ướt át, mãnh liệt thọc vào rút ra, moi đào xoay tròn hết lần này đến lần khác, vách trong mẫn cảm tới cực điểm gấp gáp mút chặt.

"A a a!"

Nhịn không được...

Vài lần cuối cùng, Angus đâm cắm cực kỳ mạnh bạo, nghe tiếng nước bạch bạch bạch dần dần kêu vang, hắn càng thêm dùng sức. Đột nhiên, thiếu nữ trong lòng tựa như rất thống khổ, cô cong người dậy, phát ra một tiếng thét chói tai.

Angus nhanh chóng rút ra ngón tay, đuôi rắn cuốn lấy Lục Nguyên mất khống chế từ trong lòng kéo lên cao. Hắn dùng tay banh hai chân cô ra, từ dưới hướng lên trên nhìn nước tiểu từ huyệt khẩu bắn xuống, kèm theo hỗn hợp tinh dịch và mật dịch còn sót lại.

Nước tiểu nhàn nhạt tí tách tí tách đến rất mau, từ miệng dâm huyệt bị ngón tay cắm mở phun ra ngoài, trong không trung vẽ ra một đường cong, bắn tung tóe trên người hắn, xinh đẹp cực kỳ.

Toàn bộ quá trình giằng co hơn một phút, mãi đến khi giọt nước tiểu cuối cùng bắn xong, Angus mới dùng đuôi rắn đưa Lục Nguyên lại gần. Thiếu nữ sắc mặt trắng bệch, đại não trống rỗng không còn biết gì, xụi lơ trong lồng ngực Nhân Xà, hoàn toàn mất đi khống chế.

"Dáng vẻ em đi tiểu thật đẹp mắt, Nhân Xà cái không như thế, mỗi ngày về sau đều tiểu như vậy cho ta xem."

Tắm rửa sạch sẽ cho Lục Nguyên xong, Angus lại thả cô xuống giường cỏ mềm mại. Toàn bộ quá trình thiếu nữ đều ngoan ngoãn cực kỳ, chờ khi lưỡi rắn từ miệng anh đào của cô rút ra, cô còn vô thức liếm cánh môi phấn hồng ướt át của mình.

"Ngoan ngoãn ngủ một lát, ta đi hát chút lá thuốc, nơi đó của em lại chảy máu rồi."

Theo quan niệm của Nhân Xà, phối ngẫu chiếm địa vị tuyệt đối. Dù Lục Nguyên chỉ là con người, nhưng Angus đã nhận định cô là phối ngẫu của mình. Ngoại trừ thời điểm giao phối hắn có thể không thương tiếc cô, còn lại hắn tuyệt đối sẽ đối xử với cô thật tốt.

Nhìn Nhân Xà nhanh chóng biến mất ở cửa hang, hai mắt Lục Nguyên thất thần, khóe mắt rơi xuống vài giọt lệ.

"Anh Trì..."

Angus đi một chuyến ra ngoài mất không ít thời gian, trong lúc đó còn đụng phải một nhóm lính cầm súng. Hắn định đi đường vòng, nhưng nghe thấy cái tên Lục Nguyên từng gọi, liền xuất hiện, giết sạch những người đó trong nháy mắt.

"Em là của ta, ai cũng không được mang đi."

Giờ phút này, thanh âm hắn vô tình lại hung ác, bóng dáng yêu dã mau chóng biến mất nơi núi rừng, để lại từng xác người tan tác, cùng mùi máu tươi thật lâu không thể bay đi...

- ------------------

Kang: edit xong mấy chương H máu mũi phun trào:v