Seus thấy Đỗ Yến liên lạc với mình lần nữa, hoa văn bỗng sáng lên: “Cuối cùng em cũng nhớ tới tôi rồi.”
Đỗ Yến có thể nhận ra vẻ oan ức xuất hiện trên khuôn mặt vô cảm kia một cách khó hiểu.
Nghĩ đến việc hôm qua mình đã mặc kệ Seus vì chuyện của La Nhược Tình, tiếp đó lại quá muộn phiền nên không liên hệ với đối phương, bỗng cảm thấy hơi xấu hổ.
Cậu nói: “Lúc anh tìm tôi có thể phát thông báo bằng âm thanh được không để khỏi phải chờ nữa.”
Thật ra chỉ cần Seus muốn, hắn có thể theo dõi mọi hành động của Đỗ Yến thông qua sóng điện não. Song hắn biết mình phải tôn trọng bạn đời nên chưa bao giờ nảy sinh ý định này.
Bây giờ Đỗ Yến lại chủ động nhắc tới. Trong lòng hắn không khỏi nghĩ, khoảng cách giữa hắn và Đỗ Yến đã rút ngắn thêm mấy bước rồi!
Seus nghiêm túc, như thể đang đọc văn bản ngoại giao: “Người Sakoru Seus Lăng Hằng Sagello Raphael xin phép được trở thành bạn của Đỗ Yến, em có đồng ý không?”
Đỗ Yến bị hắn hỏi bằng giọng điệu trịnh trọng như thế, tâm trạng tồi tệ nhanh chóng biến mất. Cậu cười đáp: “Được, người Trái Đất Đỗ Yến đồng ý trở thành bạn của Seus Lăng Hằng.”
Seus gật đầu: “Bạn thân mến của ta, ta có một thỉnh cầu, chẳng biết em có đồng ý hay không.”
Đỗ Yến ngẩn người: “Thỉnh cầu gì?”
Hắn nói: “Lúc mới bắt đầu, do chưa hiểu rõ văn hóa Trái Đất nên ta bị coi là phần mềm rác rồi lại lỗ mãng cầu hôn em.”
Đỗ Yến vẫn còn nhớ, có chút không nhịn được cười: “Đó là khác biệt văn hóa thôi, rất bình thường, anh đừng để bụng.”
Seus đáp: “Cảm ơn em đã rộng lượng bỏ qua, ta thật may mắn. Thế nhưng không phải bất kì người Sakoru nào cũng có được diễm phúc như ta.”
Đỗ Yến hỏi: “Ý của anh là?”
Seus tiếp tục nói: “Do khác biệt văn hóa, có vài người Sakoru đã khiến đối phương tức giận, ngay cả bạn cũng chẳng thể làm. Cuối cùng buồn bực, sầu não rất nhiều.”
“Lần này ta đến hệ mặt trời vì Trái Đất chưa gia nhập hội nghị ngân hà, cũng không thiết lập quan hệ ngoại giao với Sakoru. Theo ta còn có đoàn nghiên cứu, bọn họ phụ trách đánh giá về văn hóa và khoa học kỹ thuật Trái Đất, chuẩn bị cho việc đưa Trái Đất vào hội nghị ngân hà.”
Seus nói về những chuyện không có liên quan gì đến nhau như vậy là có mục đích cả.
Hắn biết Đỗ Yến có suy nghĩ vô cùng logic và thông minh. Nếu không trình bày rõ ràng đầu đuôi sự việc thì bước cuối cùng sẽ thất bại.
Đúng, đây chính là bàn đạp để Seus thuận lý thành chương đưa tiền cho Đỗ Yến.
“Đoàn nghiên cứu lấy tham chiếu từ một game tình yêu rất thịnh hành ở Trung Quốc, nghiên cứu phát minh ra một phần mềm tương tự, giúp người Sakoru hiểu được văn hóa của chủng tộc bạn đời.”
Người Sakoru không nói dối, những gì Seus đang đề cập tới đều là sự thực chỉ là chưa phải toàn bộ mà thôi. Ví dụ như việc khai phá phần mềm là do một tay Seus thực hiện.
Đỗ Yến không am hiểu lĩnh vực đó, càng nghe càng hoang mang. Cậu hỏi: “Vậy tôi có thể giúp được gì?”
Seus thấy Đỗ Yến đã bắt đầu đi theo kế hoạch, thầm nhủ quả là không bõ công hắn học hỏi chiến lược của nền văn minh Trung Quốc, tự tin đầy mình tiếp tục nói.
“Sóng não của ta và em phù hợp, chứng tỏ còn người Trái Đất khác có sóng điện não tương thích với người Sakoru. Cho nên chúng ta phải thêm vài cá thể người địa cầu vào game.”
Nói tới đây, Seus khẽ nhíu mày, nhìn hơi sầu não.
“Hiểu biết của chúng ta về Trái Đất rất ít, hơn nữa chúng ta vẫn chưa thể thích ứng với môi trường Trái Đất nên không tiếp xúc trực tiếp được. Dữ liệu cũng chỉ là phiến diện mà thôi…”
Seus nói thật, chỉ là che giấu việc thí nghiệm đang được tiến hành. Đợi khoảng thời gian nữa khi người Sakoru có thể thích ứng sẽ bắt đầu tiến vào tầng khí quyển Trái Đất.
Đỗ Yến nghe thấy thế, cuối cùng đã hiểu được ý Seus: “Anh định nhờ tôi làm đại diện người Trái Đất tham gia phân tích bản mẫu game ư?”
Seus gật đầu: “Em đúng là người Trái Đất thông minh nhất mà ta từng gặp.”
Đỗ Yến suýt nữa không nhịn được cười thành tiếng. Anh chàng Sakoru này chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã học được văn hóa thổi phồng của người Trái Đất.
Song Seus vẫn không nói dối. Do hắn mới chỉ tiếp xúc với người địa cầu duy nhất là Đỗ Yến nên hắn thật lòng cho là như vậy.
Vẻ mặt Seus đứng đắn như cũ, bày ra dáng vẻ thường xuyên dùng để ngoại giao, trông hết sức thuyết phục.
“Đương nhiên ta biết, làm người test game thì cần được trả thù lao.”
Seus giải thích cho Đỗ Yến nghe hết thảy những gì liên quan đến phần mềm, bao gồm tất cả chuyện cậu phải làm đến cách thức trả tiền công,…
Đơn giản mà nói phần mềm này dựa trên hệ thống nạp tiền của Luyến Dữ ×× Nhân, đấu thẻ để thúc đẩy nội dung câu chuyện.
Đỗ Yến phụ trách lựa chọn những người Sakoru trong game, thực hiện phản ứng đúng nhất của người Trái Đất, có thể chấp nhận cũng có thể tức giận, không cần che giấu.
Nhờ đó trợ giúp người Sakoru tìm hiểu về văn hóa Trái Đất, tránh chuyện khi họ gặp được bạn đời phù hợp tại đây lại khiến đối phương tức giận vì khác biệt văn hóa.
Hiệu suất làm việc của người Sakoru cực kỳ cao, phần mềm gần như đã hoàn thành, ít hôm nữa sẽ đưa vào hoạt động trên hành tinh Sakoru.
Còn thù lao thì sẽ chia theo tỉ lệ nhất định cho cậu dựa trên số lượng nạp tiền vào hệ thống.
Nói tới đây, Seus bèn nói: “Tiền mà phía hành tinh Sakoru nạp là điểm tín dụng mà các thành viên trong hội nghị ngân hà thường dùng, ít lâu nữa Trái Đất cũng sẽ tham gia, đến lúc đó em cũng được sử dụng thôi.”
“Điểm tín dụng? Vậy tôi nhận nó bằng cách nào?”
“Ừm, nếu em chọn điểm tín dụng thì ta sẽ giúp em mở một tài khoản thành viên tại hội nghị ngân hà.”
Seus biết thừa Đỗ Yến sẽ không chọn điểm tín dụng, chỉ là hắn vẫn hỏi để giả vờ bản thân chẳng hề hay biết việc cậu đang cần một số tiền lớn, khiến kế hoạch của hắn thuận lợi hơn.
Quả nhiên Seus đã đoán đúng.
Đỗ Yến nói: “Có thể đổi điểm tín dụng thành tiền Trung Quốc không?
Seus gật đầu đáp: “Được, ta tôn trọng ý kiến của em.”
Sau khi đạt thành thỏa thuận, Seus trình chiếu bản hợp đồng lên màn hình.
Hợp đồng được viết bằng cả tiếng Trung và tiếng Sakoru, các điều khoản được ghi chép vô cùng cẩn thận, bao gồm phương án thí nghiệm và những lợi ích chia đều mà Seus nói ban nãy.
Hắn bảo: “Ta biết người Trái Đất các em thường ký hợp đồng. Người Sakoru cũng có cách thức đàm phán tương tự chỉ là không phải phải thế mà thôi. Thế nhưng chúng ta sẽ nhập gia tùy tục, dùng cách của Trái Đất.”
Đỗ Yến cười, trêu chọc hắn: “Hơi thừa thãi nhỉ, chẳng nhẽ hợp đồng ở địa cầu lại có thể ràng buộc người ngoài hành tinh như anh sao?”
Seus nghiêm túc đáp, như đã sớm chuẩn bị hết thảy: “Ta đã lập hồ sơ về hợp đồng này bên phía hội nghị ngân hà, sẽ có hiệu lực.”
Đỗ Yến thấy đối phương kiên trì như vậy cũng không dị nghị gì nữa: “Tôi ký hợp đồng thế nào?”
Seus nói: “Em nhắm mắt thả lỏng. Tin tưởng ta, ta sẽ không tổn thương em.”
Đỗ Yến không chút do dự làm theo.
Cậu nhắm mắt, cảm thấy cả người như được ngâm mình trong nước ấm, vô cùng thoải mái. Sau đó nghe giọng Seus vang lên bên tai.
“Em mở mắt ra được rồi.”
Trước mặt Đỗ Yến là bản hợp đồng đang lơ lửng giữa không trung.
Seus không ở đây, chỉ có âm thanh truyền đến: “Ta dẫn sóng não của em kết nối với quang não tinh hạm, em trực tiếp ký tên là được.”
Hoàn thành xong, Seus ngỏ lời biết ơn lần nữa. Tiếp theo hắn nói mình còn bận việc, cắt liên lạc trước.
Đỗ Yến nhìn màn hình tối om một lúc lâu, đột nhiên nở nụ cười, nói với chiếc điện thoại trống rỗng:”Seus, cảm ơn anh.”
Đầu óc cậu vẫn rất linh hoạt. Khi sự nghi ngờ lúc mới đầu biến mất, cậu bèn cảm thấy hết thảy mọi chuyện có gì đó không đúng.
Tại sao Seus lại đột nhiên đưa ra phương án đó?
Đỗ Yến chẳng tin người Sakoru có khoa học kỹ thuật phát triển hơn Trái Đất bao nhiêu năm không thể liên hệ với những người địa cầu khác ngoài cậu.
Kết hợp với vụ tranh chấp giữa La Nhược Tình và cậu tại vườn hoa đột ngột xảy ra vào lúc cậu đang nói chuyện với Seus, Đỗ Yến hoàn toàn có thể đoán được hắn đã nghe thấy chuyện giấy vay nợ kia.
Chứng tỏ hôm nay Seus xuất hiện là để đưa tiền cho cậu, đồng thời suy xét đến lòng tự ái của cậu.
Hắn dùng lý do khiến Đỗ Yến không thể từ chối, thuận lý thành chương cho cậu số tiền lớn như vậy.
Vừa nãy Đỗ Yến giả vờ mình chẳng biết gì hết, phối hợp với Seus. Bởi lẽ cậu là người hiểu chuyện, sẽ không vì lòng tự trọng mà chà đạp ý tốt của đối phương.
Dựa vào tình trạng hiện tại của cậu, muốn kiếm được nhiều tiền đúng là vô cùng khó khăn.
Gia nhập giới giải trí là con đường duy nhất, nhưng dù vậy với người không có chống lưng như Đỗ Yến thì chẳng biết sẽ phải đối mặt với chuyện gì nữa.
Sự xuất hiện của Seus đã giải cứu tình trạng lửa sém lông mày này. Cậu vô cùng cảm kích hắn.
Tuy địa vị hai người cách biệt quá lớn, song cậu vẫn âm thầm ghi nhớ ân huệ ấy. Nếu mai sau có cơ hội nhất định sẽ báo đáp đối phương.
Làm rõ mấu chốt vấn đề xong, Đỗ Yến tắt chiếc máy tính để bàn vài phút mới khởi động được kia đi, chuẩn bị trở về trường học chờ tin tức của Seus.
Con đường gia nhập giới giải trí để kiếm tiền đã bị Đỗ Yến bác bỏ. Chẳng biết tại sao nhưng cậu lại cảm thấy cực kỳ tin tưởng Seus, người cậu mới quen chưa được bao lâu.
Nếu Seus nghĩ ra cách giúp cậu giải quyết món nợ thì đương nhiên sẽ thành công.