"Chúng ta chia tay đi!" Thiên Tầm không dám nghênh đón sức quyến rũ vô biên của hắn, khẽ lên tiếng.
Kết giao hai năm, tình cảm ngọt ngào như mật, nhưng cô biết… kết hôn thì không bao giờ, lòng cảm thấy rất chua xót ~~ Hắn nói không muốn kết hôn, nhưng phụ nữ có mấy năm thanh xuân để lãng phí? Bỏ đi công việc làm nữ tiếp viên hàng không, nấu cơm, giặt quần áo cho hắn, muốn làm một bà chủ gia đình hạnh phúc! Nhưng bạn trai lại chậm chạp không cho cô hứa hẹn, có thể thấy rằng hắn không đủ yêu cô!
Cô cũng nên thông minh một chút, vứt bỏ tính cách yếu đuối cùng người đàn ông không tốt này, tự mình cố gắng đi ~~
Đường Sĩ Thành rất có lòng tin, Thiên Tầm thu dọn hành lý rời nhà trốn đi, chỉ là giận dỗi. Cô rất nhanh sẽ trở về, hai người lại tiếp tục ngọt ngọt ngào ngào, như trước kia ── Vậy mà, ngày thứ bảy rồi, cô gái nhỏ này vẫn kiên cường chống đỡ, không có dấu hiệu muốn quay đầu? !
Gọi điện thoại không nhận, hắn biết chuyện không ổn.
Thấy cô được một người đàn ông xa lạ đưa về nhà, hắn ăn phải một thùng dấm chua lớn!
Cô gái nhỏ bận rộn với… cuộc sống mới, quyết tâm không để ý tới hắn. Hắn vì tình yêu mà gầy gò cũng không người nào thương, lòng thật chua xót ~~ Cuộc sống này sao mà chán ngắt khi không có cô gái đó, hắn chỉ muốn chạy đến khoanh tay nhận tội với cô.
Hóa ra cuối cùng thứ mất đi mới là thứ đáng quý nhất của hắn.
Thiếu cô làm bạn, cuộc sống của hắn không hề có niềm vui, hắn chịu đủ rồi! Chỉ muốn nói với cô: "Chúng ta hòa hợp lại đi!"