Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhân Tộc Đại Kiếp

Chương 15: Huyết Diện Bang Ngã Ngựa




Chương 15: Huyết Diện Bang Ngã Ngựa

Đối mặt Cảnh Vệ vây quanh, người Huyết Diện Bang bước chân hơi lùi về sau, chỉ là khi bọn hắn lùi một bước, Cảnh Vệ đã tiến thêm một bước, khoảng cách trước sau như một.

Cảnh Vệ thấy đám người Huyết Diện Bang hành động khả nghi, hỏi lại không trả lời, liền hạ quyết định trước tiên giam giữ lại tra hỏi sau.

“Dừng lại” Cảnh Vệ quát lớn, lúc này đám người Huyết Diện Bang bất ngờ ăn ý phá vòng vây chạy trốn.

“Nơi này chúng ta chưa quen thuộc, mà lại khắp nơi đều là người bọn hắn, kéo bọn hắn qua chỗ vắng người, chớ đánh rắn động cỏ gây thêm sự chú ý”

Cầm đầu nhóm người Huyết Diện Bang, La Cẩn lên tiếng.

Có leo lên mái nhà, có băng qua khu vực sạp hàng, có chạy vào nhà dân.

Huyết Diện Bang mỗi người phân tán một hướng chạy.

“Hừ, tóm gọn hết bọn đạo chích cho ta” Cảnh Vệ Trưởng sắc mặt lạnh lùng nói.

Tức thì, nhóm Cảnh Vệ cũng phân tán mỗi người một hướng đuổi bắt người Huyết Diện Bang.

Một màn rượt đuổi diễn ra trong Thành Tự An, dân chúng hớn hở chỉ trỏ bàn tán.

“Mau nhìn, Cảnh Vệ đang rượt đuổi đám người lạ mặt”

“Ha ha, tên kia đạp thủng một lỗ trên mái nhà dì Vương, người đều rơi xuống dưới nhà luôn rồi”

Một tên trong Huyết Diện Bang sắc mặt tái xanh, ngói dưới chân bỗng vỡ nát, cả người mất thăng bằng rơi xuống dưới nhà dân thường.

“Bắt được ngươi” Cảnh Vệ đuổi theo phía sau, đưa tay chộp tới.

Không đợi b·ị b·ắt, tên kia Huyết Diện Bang quay người phản kích, đầu ngón tay đỏ lòm như máu.

Huyết Chỉ.

Cảnh Vệ trong nháy mắt phẫn nộ, một chỉ kia nhắm tới cổ họng hắn, may mắn hắn phản ứng kịp thời, nếu không một chỉ kia đâm xuyên cổ họng, trọng thương là chắc chắn.

“Chiêu thức âm hiểm, tàn độc, ắt hẳn phải là người Ma môn” Cảnh Vệ lạnh lẽo.

Người Ma môn tàn nhẫn, g·iết người không chớp mắt, sẵn sàng g·iết hại người khác chỉ vì đạt được mục đích cá nhân.

Cảnh Vệ thu chưởng, tên kia Huyết Diện Bang trước người xuất hiện một cỗ hấp lực kéo hắn tới phía trước.

Cảnh Vệ tuyệt học, Đại Cầm Na Di Thủ.



Chuyên tróc nã t·ội p·hạm.

Cảnh Vệ một chưởng chộp tới, trong mắt tên kia Huyết Diện Bang, Cảnh Vệ một chưởng phóng to che mất tầm nhìn.

Ặc.

Cảnh Vệ bàn tay nắm gọn đầu tên kia Huyết Diện Bang, lực lượng theo lòng bàn tay truyền tới, tên kia Huyết Diện Bang ra sức giãy giụa, đầu hắn muốn bị bóp nát.

Hừ!

Cảnh Vệ nhấn đầu hắn xuống mặt đất, ngay lập tức b·ất t·ỉnh nhân sự.

“Bắt giữ t·ội p·hạm là chức trách của Cảnh Vệ”

Cảnh Vệ giống như Cục An Ninh, đều có trách nhiệm giữ vững an ninh trật tự, khác một cái, Cảnh Vệ là thời đại Thanh Diệp, Cục An Ninh là thời đại Tân Đại.

Bất quá lý niệm là giống như nhau, Cảnh Vệ xem như tiền thân của Cục An Ninh.

“Lý Tứ đã b·ị b·ắt” Người Huyết Diện Bang còn lại kinh hùng bạt vía.

Đã có người đầu tiên b·ị b·ắt sẽ có người thứ hai.

Rất nhanh, một tên trong Huyết Diện Bang đang băng qua chợ chạy trốn, người dân thấy vậy ném bắp cải vào mặt, chưa đợi hắn nổi giận, phía sau đã có Cảnh Vệ áp sắt.

Hai Cảnh Vệ áp tay vào lưng, tên kia Huyết Diện Bang đau đớn nhăn mặt, cánh tay hắn bị Cảnh Vệ vặn ngược ra sau, xương cốt bị vặn trật khớp.

Cảnh Vệ không lưu tình đè hắn xuống mặt đất, đầu gối chống xuống lưng, hai tay giữ nguyên tư thế vặn ngược.

“Tội phạm, ngươi đã b·ị b·ắt”

“Cứ như thế sẽ không ổn, người mình dần dần sẽ bị bọn hắn tóm gọn, mà lại bọn hắn người đông thế mạnh, ta không đối kháng nổi” La Cẩn nhận thấy tình hình diễn biến nghiêm trọng.

Quả thật, cảnh giới Cảnh Vệ mỗi người là Lão Làng trở lên, thân thủ so người Huyết Diện Bang mạnh một mảng.

Đánh đơn lẻ, không lại.

Đánh hội nhóm, càng không lại.

Người Thanh Diệp sinh ra trong thời đại Nhân tộc gặp tinh không cường địch đánh tập kích, ở thời đại này Nhân tộc phát triển võ đạo tới cực thịnh, các loại chiến trận, quân trận đều đạt tới trình độ người Tân Đại không cách nào so sánh.

Không thể trách oan Huyết Diện Bang, Cục An Ninh ngươi đã không đánh lại, hiện tại tổ tiên của người ta ra trận, đã chú định thua trận ngay từ khi chưa bắt đầu.

“Các ngươi đang ở đâu ?” Lúc này trong bộ đàm truyền tới giọng nói quen thuộc, La Cẩn sắc mặt mừng như điên, Đà Chủ gọi tới.



“Đà Chủ, nhìn từ hướng cổng di tích vào hướng Bắc, người chúng ta đang bị người sống trong di tích đuổi bắt” La Cẩn hấp tấp nói.

Người trong di tích ?

Diệu Bất Khí tưởng bản thân nghe nhầm, di tích có người còn sống, người sống mấy ngàn năm, không thể đi ?

“Đà Chủ, ở trong di tích thật có người sống, bọn hắn còn đang đuổi bắt chúng ta” La Cẩn giọng nói oan ức.

“Ta ngay lập tức tới” Dẹp bỏ nghi hoặc trong lòng, Diệu Bất Khí phóng như bay tới chỗ đám người La Cẩn.



Cảnh Vệ Trưởng giống như chiếc nam châm, mỗi một tên Huyết Diện Bang lần lượt không bị khống chế kéo tới chỗ hắn.

Đại Cầm Na Di Thủ.

“Cứu ta” Từng người Huyết Diện Bang bất lực hô.

Từng là một phương đại thế lực trong Thành phố Dung Nham, người Huyết Diện Bang chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày bọn hắn bị người khác chộp tới như cỏ rác.

Cảnh Vệ Trưởng chộp tới tay, lực lượng chấn ngất bọn hắn, vứt sang cho Cảnh Vệ khác thu thập.

“Mặc kệ bọn hắn, tiếp tục chạy trốn, đừng có quay đầu lại, chờ Đà Chủ cứu viện” La Cẩn hô.

Từng người Huyết Diện Bang như cá trên thớt chờ b·ị c·hém, Cảnh Vệ Trưởng lúc này dường như hóa thân thành toàn bộ Thành Tự An Thần Thủ Hộ, không một ai có thể thoát khỏi bàn tay hắn.

Chạy có xa, cũng bị Đại Cầm Na Di Thủ bắt trở lại.

Cảnh Vệ Trưởng quá mạnh.

La Cẩn chân tay cứng nhắc, thân hình bỗng trì trệ, hắn phát hiện thân thể không còn trong quyền khống chế.

Quay đầu nhìn Cảnh Vệ Trưởng, chỉ thấy Cảnh Vệ Trưởng cánh tay dừng giữa không trung, không chỉ hắn, còn ba tên khác trong Huyết Diện Bang bị Cảnh Vệ Trưởng kéo tới.

“Thả ta ra quái vật” Người Huyết Diện Bang sợ hãi, loạn kêu to.

Cảnh Vệ Trưởng lạnh nhạt thu gặt.

La Cẩn cắn răng, thân thể run run dừng giữa đường, Cảnh Vệ Trưởng nhíu mày, Đại Cầm Na Di Thủ tăng thêm lực hút.



La Cẩn hoảng sợ, hắn bị Cảnh Vệ Trưởng lực hút kéo cả người bay tới, Diệu Bất Khí lúc này xuất hiện, cánh tay nắm lấy vai La Cẩn.

Đà Chủ!

La Cẩn ngẩng đầu phát hiện là Diệu Bất Khí, mừng rỡ.

Một tên lạ mặt khác xuất hiện, bất quá chỉ là sâu kiến.

Cảnh Vệ Trưởng lạnh nhạt nhìn Diệu Bất Khí thình lình xuất hiện.

Diệu Bất Khí dò xét Cảnh Vệ Trưởng, trong lòng chấn động.

Cấp độ Cao Thủ.

So với hắn cao hơn một cấp bậc.

Diệu Bất Khí cấp bậc Tinh Anh trong mắt Cảnh Vệ Trưởng, căn bản không đáng xem trọng, ngược lại trong mắt Diệu Bất Khí, Cảnh Vệ Trưởng không thể địch nổi.

Diệu Bất Khí cảm nhận không gian xung quanh bị một cỗ lực hút kinh khủng làm biến dạng, hình thành một thông đạo hướng tới chỗ Cảnh Vệ Trưởng.

Tất cả chỉ có một lối có thể đi, đó là đi tới chỗ Cảnh Vệ Trưởng.

“Đây không chỉ là võ học, còn là một loại Thế trợ lực” Diệu Bất Khí nhìn ra môn đạo.

Diệu Bất Khí tràn ra Thế bản thân, Thế mới có thể đối kháng Thế.

Răng rắc.

Hai loại Thế v·a c·hạm, Thế vô hình không nhìn thấy, nhưng là áp lực tạo ra có thể cảm nhận.

Ngay lập tức phân cao thấp, Diệu Bất Khí Thế bị Cảnh Vệ Trưởng Thế đánh vỡ.

Thế b·ị đ·ánh vỡ, Diệu Bất Khí Thế phản phệ, một ngụm máu tươi phun ra, tinh thần hao tổn.

“Chênh lệch quá lớn, hắn là Cao Thủ, ta chỉ là Tinh Anh” Diệu Bất Khi lau khóe môi.

Hai nhóm người xuất hiện tại hai phương hướng khác biệt ngắm nhìn tình hình, trong mắt không giấu được kinh hãi.

“Diệu Bất Khí bị đối phương khí thế đánh thổ huyết”

“Đối phương thực lực không tài nào địch nổi”

Hai nhóm người khác không phải ai khác mà chính là Hổ Đầu Bang và Hoàng Kỳ Phái.

Tần Tượng phát hiện Tiếu Nha, cả hai ánh mắt chạm vào nhau, âm thầm gật đầu.

Huyết Diện Bang đã bị gạt giò, nơi này quá nguy hiểm, không hổ là di tích cỡ lớn, bọn hắn quyết định trước tiên từ bỏ rời khỏi.

Đợi Bang Chủ trở lại tiếp ứng.